Bởi vì thân phận trưởng lão Thanh Dương Thần Điệncủa Dương Khai, mới sinh ra tín nhiệm.
Nhìn bóng dáng Dương Khai biến mất, Trương ĐạiSơn vừa kích động lại thấp thỏm.Kích động, là giao dịch lần này có thể kết nối tầng quan hệ với Kê Anh đại sư, sau này cònmuốn xin Đế đan gì, có thể gần bên hưởng lộc.
Thấp thỏm là lần này mình nhờ luyện chế Đếđan, không biết có thành công được không.Luyện đan là kỹ thuật sống, dù cho Đế đan sư ra tay, cũng có tỷ lệ thất bại nhất định.
Mộtkhi thất bại, vậy dược liệu mà hắn khổ cực thu gom sẽ bị hủy hết, hắn đã tốn hao 5 năm mớigom đủ được.
Vừa nghĩ vậy, Trương Đại Sơn lại cả kinh, ảo não vỗ đùi, lúc trước tâm tìnhquá kích động, lại quên nói với Dương Khai là mình muốn luyện chế linh đan gì.52525253Nhưng mà nghĩ lại, với ánh mắt cùng bản lĩnh của Kê Anh đại sư, xem qua dược liệu mìnhchuẩn bị, vậy là sẽ biết được chủng loại linh đan cần phải luyện chế.
Một ngày này, trôi quatrong lo lắng chờ đợi của Trương Đại Sơn, dài đến như một năm.Bất chợt, từ xa bắn tới một đạo ánh sáng, Trương Đại Sơn chấn động tinh thần, ngước nhìnlên.Dương Khai hiện hình ra, thuận tay ném một bình ngọc, mỉm cười nói: – May mắn khôngnhục mệnh!Trương Đại Sơn vừa nghe, kích động đến tim đập điên cuồng, chộp lấy bình ngọc,mở raxem, quả nhiên nhìn thấy trong bình nằm 6 viên Đế đan sắc thái tràn đầy, toàn thể bóngmượt, ngửi một hơi liền tâm thần sảng khoái.Cười ha ha, thần sắc cảm kích, thành khẩn nói: – Cám ơn Dương trưởng lão.53535354Nếu không nhờ Dương Khai móc nối kéo dây, hắn làm sao chỉ cần 1 ngày liền có được sốlinh đan này? Theo hắn tính toán, phải đi tổng đà Tử Nguyên Thương Hội cầu kiến HoàngPhủ đại sư, dâng lên Thái Nhất Thần Thủy, sau đó im lặng chờ mấy tháng, mới có thể nhậnđược linh đan từ Hoàng Phủ đại sư.Ngay cả như thế, có thể cầm được 3-4 viên linh đan cũng là cực hạn.
Nhưng không ngờ bâygiờ chỉ chờ 1 ngày liền thỏa mãn tâm nguyện, không chỉ vậy, còn có đến 6 viên, mỗi mộtviên đều có phẩm chất không kém.Không hổ là đệ tử của Diệu Đan Đại Đế, bản lĩnh luyện đan bỏ xa Hoàng Phủ đại sư mấy conphố.
Trương Đại Sơn không khỏi vô cùng may mắn, may là hôm qua Dương Khai truyền âmgọi, may mà mình tin Dương Khai một lần, không thì chuyện tốt như vậy sao rơi vào đầumình? Nhất thời, hắn hết lòng cảm kích Dương Khai.54545455– Trương môn chủ khách khí, mọi người đều cần mà thôi.
Dương Khai mỉm cười, chắp tay: –Cáo từ!– Dương trưởng lão dừng bước! Trương Đại Sơn bỗng giơ tay gọi.Dương Khai quay lại: -Trương môn chủ còn có gì dặn dò?Trương Đại Sơn rụt rè nói: – Trương mỗ còn muốn hỏi Dương trưởng lão, nếu ngày sauTrương mỗ còn muốn xin đan…Dương Khai cười nói: – Cứ đến Thanh Dương Thần Điện tìm ta là được.
Dù sao có Kê Anhlàm khổ sai, Đế đan gì cũng có thể tùy tiện luyện chế, còn thuận tiên thu phí thủ tục.Trương Đại Sơn mừng rỡ: – Vậy cảm tạ Dương trưởng lão.
Dương Khai gật đầu, người lóelên, trở về đường cũ.
………………….55555556Thanh Dương Thần Điện, Linh Ngọc Phong, linh phong chỗ phó điện chủ Cừu Nhiễm.– Cừu sư huynh, ta đến đây! Dương Khai chạy vào liền hô một tiếng, rất nhanh liền thấy CừuNhiễm lẳng lặng đứng đó, đang chờ mình.– Ô, sắc mặt Cừu sư huynh có vẻ không tốt lắm.
Dương Khai kinh ngạc nhìn Cừu Nhiễm.Cừu Nhiễm đen mặt nói: – Hôm qua không phải ngươi bảo lão phu chờ một lát? Một lát nàylà một ngày?Dương Khai thế mới hiểu vì sao hắn u oán nhìn mình, làm như mình bội tình bạc nghĩa vậy,liền gãi đầu cười nói: – Gặp phải chút chuyện, làm chậm trễ một chút.Cừu Nhiễm lắc đầu bất đắc dĩ, cũng lười tính toán với hắn, khoát tay: – Đi theo ta.56565657Dương Khai ngoan ngoãn đi theo.
Cừu Nhiễm vào trong đại điện, vung tay, cửa liền đóng lại,Dương Khai nhìn quanh, nhận ra trong đại điện có dấu vết bố trí trận pháp, nhưng khôngnhìn ra là kỳ trận thần diệu gì.
Nhưng ở giữa đại điện có một sa bàn lớn, nhìn qua, sa bànnhư có linh tính, chầm chậm chuyển động, nhưng nhìn kỹ, sa bàn này lại là vật chết, rất là kỳquái.Nhìn gần, Dương Khai nhướng mày: -Đây là dãy núi Thanh Dương?Cừu Nhiễm gật đầu: – Đúng vậy, đây là bản đồ dãy núi Thanh Dương.Nói rồi khoát tay, đế nguyên tuôn trào, sa bàn liền sống lại, cây cối xanh tươi, núi non nổilên, đá chạy lung tung, rõ ràng là hình ảnh thu nhỏ của dãy núi Thanh Dương.
Mỗi một đỉnhnúi, mỗi một khe suối, đều có thể tìm được tương ứng trên đó.
Dương Khai nhìn mà chậcchậc kỳ lạ, trong lòng nghĩ đợi về Lăng Tiêu Cung có nên gọi Hoa Thanh Ti làm ra một cái sabàn như thế.57575758Những thứ này hẳn không phải hiếm thấy gì ở những đại tông môn, chỉ là phải luyện chế rấttỉ mỉ mà thôi, với nội tình Lăng Tiêu Cung hiện tại thì không khó làm được.– Thanh Dương Thần Điện ta đặt trong dãy núi Thanh Dương, lấy Thần Điện làm tên, tổngcộng 1352 tiểu linh phong, trong đó các núi chính dành cho trưởng lão cư ngụ có 27 cái.Hiện tại đa số đều trống, ngươi xem còn lại núi nào vừa ý, vậy chọn một cái đi.
Cừu Nhiễmchỉ vào hình ảnh nói.Dương Khai quan sát kỹ càng, nói: – Cừu sư huynh, chỗ màu xanh là nơi có người phảikhông?Cừu Nhiễm gật đầu: – Đúng vậy, ngọn núi màu xanh là có người ở, ngọn núi màu trắng làchỗ vô chủ.
Nói rồi, vươn ngón tay chỉ vào một chỗ: – Đây chính là Linh Ngọc Phong của lãophu.58585859– Ồ? Dương Khai nhướng mày, có Linh Ngọc Phong làm tham chiếu, cấu tạo hình ảnh càngthêm rõ ràng, 27 ngọn núi chính, trừ 10 ngọn có các trưởng lão Thần Điện chiếm giữ, còn lạimười mấy chỗ, Dương Khai nhìn qua nhìn lại, có chút hoa mắt, chậm chạp khó hạ quyếtđịnh.Cừu Nhiễm chỉ vào một ngọn linh phong nói: – Chỗ này cũng được, sư đệ không ngại cânnhắc xem?Dương Khai nhìn theo hắn chỉ, lại chỉ ngọn núi bên cạnh: – Nếu ta không nhầm, đây là TửTrúc Phong?– Đúng, là Tử Trúc Phong của Cao sư muội!– Vậy thì thôi.
Dương Khai liền ghét bỏ.Ở Thanh Dương Thần Điện, hắn sợ nhất là Cao Tuyết Đình, dù nói với thực lực hiện tại, thậtđánh lên với Cao Tuyết Đình, tám chín phần là59595960nàng không làm gì được hắn.
Nhưng chuyện làm hàng xóm với Cao Tuyết Đình, có thể miễnthì miễn.– À… vậy ngươi xem đi.
Cừu Nhiễm miễn bình luận.Chọn một hồi, Dương Khai chợt chỉ: – Vậy chọn linh phong này đi.
Cừu Nhiễm liếc qua, LinhKiếm Phong, cũng được, chỉ là vị trí hơi xa, ngọn núi cũng không quá lớn.27 ngọn linh phong cung cấp cho trưởng lão cư ngụ, tổng thể thì không kém bao nhiêu, mặckệ quy mô hay trình độ linh khí dày đặc, dù sao đều là cấp bậc núi chính.
Chỉ là Linh KiếmPhong hơi xa vùng trung tâm dãy núi Thanh Dương, nhưng với tu vi Đế Tôn Cảnh thì khôngtính là gì.– Nếu sư đệ đã chọn rồi, vậy thì Linh Kiếm Phong.
Cừu Nhiễm vung tay, hình ảnh liền tắt, lạitrở về dạng sa bàn, nói tiếp:60606061– Trưởng Lão Lệnh của sư đệ có thể mở ra cấm chế Linh Kiếm Phong, sau khi đến đó, nhớdùng Trưởng Lão Lệnh luyện hóa làm một với địa mạch Linh Kiếm Phong, từ nay về sau,Linh Kiếm Phong sẽ là địa bàn của ngươi, không được ngươi cho phép, ngay cả lão phu cũngkhông thể tùy ý ra vào.– Cám ơn Cừu sư huynh.
Dương Khai chắp tay.– Đi thôi.
Cừu Nhiễm phất tay.Dương Khai liền cáo từ rời đi.
Rời Linh Ngọc Phong, phân biệt phương hướng, một đươngbay về phía Linh Kiếm Phong.
Không qua cạn chung trà, xa xa, ngọn núi thẳng tắp hiện ratrong mắt, nhìn thoáng qua, ngọn núi này như thanh kiếm cắm thẳng xuống đất, khí thế bứcngười, cái tên Linh Kiếm Phong cũng từ đây mà ra.
Ngọn núi nguy nga hiểm trở, địa thế rấtcao, giữa sườn núi ngưng tụ mây mù, trên đỉnh núi có nhiều chim61616162bay cá nhảy, giống như một mảnh tiên cảnh.
Dương Khai nhìn từ xa, càng thêm hài lòng.Dù hắn là chủ Lăng Tiêu Cung, chiếm giữa vùng núi non rộng lớn, ở bên Thanh Dương ThầnĐiện lại chỉ là trưởng lão khách khanh, nhưng nói thế nào, cũng coi như có chỗ đặt chân ởNam Vực.
Tình cảnh này thật làm người ta ưa thích.Thân hóa ánh sáng, bay lên đỉnh núi, đáp xuống, nhìn quanh, những điện phủ tinh xảo lọtvào mắt, dù quanh năm không có người ở, cũng không tu sửa, nhưng có trận pháp bảo vệ,những điện phủ này không có chút đổ nát, thậm chí không dính hạt bụi.Đứng tại chỗ, thả ra thần niệm, như thủy triều tràn ra, bao phủ Linh Kiếm Phong, khoảngkhắc, Dương Khai liền nắm rõ tình huống núi này.
Thu lại thần niệm, Dương Khai đi lại xungquanh, như vị vua đang du hành địa bàn của mình.62626263Dạo nửa ngày, chờ khi Dương Khai quay lại điện phủ trên núi, không khỏi ngạc nhiên: – Cácvị sư huynh sư tỷ, sao mọi người lại đến đây?Mấy người Cao Tuyết Đình lại chờ ở chỗ này, thấy Dương Khai trở về, Trần Thiến mỉm cườinói:– Đến chúc mừng ngươi đây.Dương Khai cười ha ha: – Không phải hôm qua đã chúc mừng rồi sao?– Thế nào? Không chào đón? Cao Tuyết Đình mắt lạnh nhìn Dương Khai.Dương Khai cả kinh, vội nói: – Nào dám, quả thật đáng mừng, mời mọi người vào trong.Vừa nói, liền mới các trưởng lão Thần Điện vào điện phủ.
Còn chưa chờ Dương Khai an tríxong, Cao Tuyết Đình chợt vung tay, cả trăm vò rượu liền bày ra đất, hào sảng nói:63636364– Thần Điện lại thêm một trưởng lão, hôm nay mọi người không say không về!Vừa nghe vậy, mọi người đều cả kinh biến sắc.Trần Thiến sắc mặt trắng bệch: – Sư tỷ, dừng kích động mà.Địch Nhung cũng biến sắc, người không tự chủ lùi lại, miệng nói: – Ta bỗng nhớ, điện chủtìm ta có chuyện, ta đi trước.
- Hử? Cao Tuyết Đình liếc mắt, mũi phun ra một tiếng.
Địch Nhung lập tức cứng đờ tại chỗ,quay lại nhìn Vưu Khôn, mong hắn có thể cứu mình khỏi nước lửa, lại thấy cả người VưuKhôn toát đầy mồ hôi lạnh, mặt tái nhợt không chút máu.64646465