Mục lục
Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồn Thiên Đan có tác dụng gì, những cường giả Hải tộc này sớm đã từ Thiên Mạch và Thương Ngao kia biết được, mặc dù biết Hồn Thiên Đan tác dụng nghịch thiên, nhưng vật liệu chính của đồ này chỉ tồn tại ở U Hồn Đảo, bọn họ cho dù muốn, cũng không cách nào có được.

Cá heo nhỏ kia thật ra có một chút, nhưng số lượng cũng không nhiều, đều là trước đây Dương Khai đưa cho nó, xem nó như đồ đạc của mình. Đan dược của công chúa Hải tộc, ai dám không biết xấu hổ mà cầm? Ngay cả Liệt Không, cũng chỉ là lấy một viên Hồn Thiên Đan từ cá heo nhỏ để nghiên cứu mà thôi, nghiên cứu xong rồi, lại trả lại con gái của mình. Lúc này không ngờ Dương Khai lại mở miệng nói sẽ đưa ra năm trăm viên hư cấp Hồn Thiên Đan, đây đối với Hải tộc mà nói, giống như là từ trên trời rơi xuống, có năm trăm viên hư cấp Hồn Thiên Đan này, mấy vị cường giả Hải tộc liền có thể tăng thực lực thân thể của mình trên diện rộng.

Cho nên vừa nghe Dương Khai nguyện ý đem năm trăm viên hư cấp Hồn Thiên Đan để đổi lấy một viên Hải Thần Châu này, Liệt Không cũng không thể ổn định tâm tình của mình, sắc mặt vui mừng tình cảm bộc lộ trong lời nói

- Không sai. Dương Khai mỉm cười gật đầu. Năm trăm viên hư cấp Hồn Thiên Đan, mặc dù là một tài sản to lớn, nhưng đối với Lăng Tiêu Tông mà nói, cũng không là gì, hắn lần trước mang về Hồn Thiên Liên toàn bộ đều giao cho Hạ Ngưng Thường, chắc hẳn nhiều ngày như vậy, nàng cũng luyện chế được không ít đan dược. Liệt Không lắp bắp nói

- Này thế nào được chứ

- Liệt Không cung chủ nếu là không đồng ý, vậy Dương mỗ nhận Hải Thần Châu này cũng thấy ngại ngùng. Liệt Không trầm ngâm một lát, lúc này mới gật đầu nói:

- Dương tông chủ một khi đã sảng khoái như vậy, Liệt Không cũng không khách khí nữa, bổn tọa đáp ứng! Nguyện Hải Thần Cung và Lăng Tiêu Tông có thể hữu nghị trường tồn



- Tốt, năm trăm viên Hồn Thiên Đan ta sẽ cho người đưa đến Hải Thần Cung, xin chư vị chờ vài ngày. Dưng Khai hướng về cường giả Hải tộc ôm quyền

- Dương mỗ liền cáo từ. Chư vị dừng bước!

Sau khi nói xong, Dương Khai trực tiếp bước vào trong pháp trận không gian kia, mượn uy lực pháp trận, truyền tống tới bên ngoài Lăng Tiêu Tông. Lần này ngoài ý muốn thu được Hải Thần Châu, đối với Dương Khai thật là có tác dụng, hắn mặc dù không có tu luyện thủy hệ công pháp và bí thuật gì, nhưng là chí bảo ngũ hành để tu luyện Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm. Trong ngũ hành, hỏa hệ chí bảo không cần suy tính. Mốt tấm Thái Dương Chân Tinh kia bên trong tích chưa năng lượng mênh mông vô biên, Dương Khai dùng nó tu luyện thời gian dài như vậy, Thái Dương Chân Tinh gần như cũng không có xảy ra biến hóa gì. Nhưng thật ra bốn loại thuộc tính chí bảo khác, đều có nhiều hoặc ít giảm bớt. Vô luận là Lôi Mộc, Huyền Âm Quỳ Thủy hay là Huyền Kim và Đại Diễn Thần Sa, đều đã cầm cự không được bao lâu.

Lần này chiếm được Hải Thần Châu, vừa lúc dùng để thay thế Huyền Âm Quỳ Thủy. Làm vật liệu để tu luyện Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm sau này. Trong Hải Thần Châu, phong ấn nhất hải chi nguyên, dư thừa tinh thuần linh khí thủy hệ, so với Huyền Âm Quỳ Thủy cấp bậc chỉ có hơn chứ không kém, không thể nghi ngờ là phù hợp yêu cầu, hơn nữa, bên trong nó chứa năng lượng, tuyệt đối nếu so với Huyền Âm Quỳ Thủy còn nhiều hơn. Xem ra, tạm thời khồng cần vì thủy hệ chí bảo mà buồn rầu, nhưng thật ra kim mộc thổ tam hệ, còn cần lưu ý nhiều hơn. Nhưng với thân phận hiện giờ của Dương Khai. Thật nghĩ muốn tìm vật liệu tam hệ này cũng không khó, thậm chí chỉ cần ra một cái mệnh lệnh. Nhưng đến lúc đó có thể sánh ngang với chí bảo như Hải Thần Châu hay không, còn không nhất định. Sau khi về tới Lăng Tiêu Tông, Dương Khai liền tìm Diệp Tích Quân một chuyến, nói cho cô biết giao dịch của mình với Hải Thần Cung, để cô phái người đến chỗ Hạ Ngưng Thường nhận lấy năm trăm viên hư cấp Hồn Thiên Đan đưa qua bên đó. Diệp Tích Quân liền đồng ý.

Kế tiếp hai tháng, Dương Khai bôn tẩu khắp các thành trì cùng tông môn tại U Ám Tinh, không ngừng bố trí pháp trận không gian. Hai tháng sau, lấy tòa pháp trận không gian bên ngoài Lăng Tiêu Tông làm cơ sở, thông hành lộ tuyến của Lăng Tiêu Tông, cơ hồ phủ khắn U Ám Tinh, chỉ cần chúng đệ tử muốn, liền có thể tùy thời đi đến bất kì thành trì nào mà mình muốn đi. Cách làm không gian lớn như vậy, là chuyện chưa từng xuất hiện trên U Ám Tinh, kể từ đó, Lăng Tiêu Tông chẳng những có thể kịp thời nắm trong tay tình hình tin tức cả U Ám Tinh, cũng có thể tha hồ mặc sắc mua các loại vật từ trên trời dưới đất. Dương Khai đem Thiên Vận Hành đặt vào vị trí cuối cùng. Dù sao hắn là muốn đi gặp Tiền Thông, dứt khoát đem việc bố trí pháp trận không gian và chuyện này cùng xử lý một lúc.

Một ngày này, Dương Khai đi tới Thiên Vận Thành, từ trên bầu trời quan sát thành trì sau trận chiến này, Dương Khai không khỏi có chút cảm khái. Năm đó khi hắn lưu lạc đến U Ám Tinh, chẳng qua mới Nhập Thánh lưỡng tầng cảnh mà thôi, những năm này qua đi, tự mình không ngờ đều đã tu luyện đến đỉnh phong U Ám Tinh, nhớ lại ngày đó, chính là bắt đầu phát tích ở Long Huyệt Sơn bên ngoài Thiên Vận Thành, từ từ sáng lập ra Lăng Tiêu Tông bây giờ. Trước kia từng chút từng chút một, giờ này nhớ lại, giống như mới ngày hôm qua. Dương Khai mỉm cười, trực tiếp hạ xuống phủ thành chủ.

Được Thi Linh Giáo tứ lược vừa thông, Thiên Vận Thành vốn đầy rẫy thương tích, nhưng sau khi trải qua thời gian dài nghỉ ngơi lấy sức như vậy, giờ này Thiên Vận Thành lại lần nữa phồn vinh. Phí Chi Đồ vẫn là thành chủ Thiên Vận Thành! Lúc Dương Khai gặp được hắn, hắn không ngờ đã khôi phục tu vi cảnh giới Phản Hư tam tầng cảnh. Dường như là vì lần trước sau khi bị vị Phương Phong Kỳ của Thi Linh Giáo kia hành hạ, có chút nguyên nhân phá nhi hậu lập. Dương Khai không khỏi có chút vui mừng cho hắn, mà sau khi gặp Dương Khai, Phí Chi Đồ cũng hưng phấn,sau khi biết được ý đồ của Dương Khai, lập tức quyết định để Dương Khai đi làm. Dương Khai cũng không khách khí, lập tức bắt đầu bố trí pháp trận không gian trong Thiên Vận Thành, nối liền Thiên Vận Thành và Lăng Tiêu Tông. Trước sau không qua hai ngày công phu, pháp trận không gian cũng bố trí xong.

Theo nghiên cứu đối với pháp trận không gian, Dương Khai đối với những việc này đã quen tay, có thể tiết kiệm được phần lớn thời gian. Bạch quang chợt lóe, Phí Chi Đồ từ trong pháp trận không gian biến mất không thấy, một lúc lâu sau, hắn lại hiện thân từ trong pháp trận không gian, cười ha ha nói

- Quả nhiên là truyền tống đến Lăng Tiêu Tông bên kia, cái này tốt, sau này hai tông môn chúng ta tùy thời đều có thể lui tới, cũng không cần phải lo lắng truyền tin đều bị trì hoãn nhiều ngày. Dương Khai nhẹ nhàng mỉm cười, bỗng nhiên lên tiếng hỏi

- Đúng rồi Phí tiền bối, Tiền lão đến chưa? Nghe Dương Khai hỏi tới Tiền Thông, Phí Chi Đồ thần sắc lập tức nghiêm túc, gật gật đầu nói

- Đã đến, nhưng đúng lúc ngươi đang bố trí pháp trận không gian, cũng không có quấy rầy, ngươi mau đi gặp lão đi, Tiền lão dường như có chuyện gì đó không thể giải quyết.



- Ngay cả Tiền lão cũng không thể giải quyết?

Dương Khai ngạc nhiên, quả thực không rõ rốt cuộc là chuyện gì, ngay cả cường giả như Tiền Thông mà cũng hết đường xoay xở. Hắn bố trí pháp trận không gian ở chỗ này, cũng đã để Phí Chì Đồ truyền tin cho Ảnh Nguyệt Điện, thời gian hai ngày, đủ để Tiền Thông chạy tới nơi này Hắn cũng không chần chờ nữa, dưới sự hướng dẫn của Phí Chi Đồ vội vàng đi gặp mặt Tiền Thông. Trong đại sảnh phủ thành chủ, Dương Khai cất bước đi vào, bên trong chỉ có ba người, đang đợi. Ba người này đều là người quen cũ của Dương Khai, ngoài Tiền Thông ra, còn có Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi một đôi uyên ương hoạn nạn. Gặp được Dương Khai, Tiền Thông mắt sáng ngời, cười khổ nói

- Tiểu tử ngươi cuối cùng đã tới

- Tiền lão thứ lỗi, ta cho rằng không có chuyện gì lớn, cho nên cũng không có vội vàng chạy đến, trong thời gian này luôn bôn ba không ngừng trên U Ám Tinh.

Dương Khai lúng túng cười, nếu là sớm biết Tiền Thông khẩn thiết như thế, hắn khẳng định sẽ đến Thiên Vận Thành đầu tiên. Tiền Thông cười cười

- Cũng không phải quá gấp, nếu không lão phu đã tự mình đi Lăng Tiêu Tông. Bên cạnh, Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi đều vội vàng đứng lên, chào hỏi Dương Khai. Dương Khai đáp lễ, thần niệm đảo qua một chút, phát hiện thánh nguyên trong cơ thể hai người đều lao nhanh như biển, khí cơ phù động, hiển nhiên là muốn đột phá ranh giới. Không hổ là đệ tử tinh anh nhất Ảnh Nguyệt Điện, lúc này mới tấn thăng Phản Hư Cảnh không được mười năm, không ngờ sẽ lại đột phá tiếp. Theo đạo lý mà nói, mặc dù là tư chất hai người Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi, tu vi tiến triển cũng sẽ không mạnh mẽ như vậy, Dương Khai đoán chừng là có quan hệ với sự việc lần trước Thi Linh Giáo gây họa cho U Ám Tinh. Võ giả bình thường có thể ở dưới tuyệt cảnh, bức bách ra tất cả tiềm năng của bản thân. Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi trong chuyện lần đó, mấy lần sắp gặp tử vong, chuyện này đối với bọn họ có tác dụng tốt đối với tu luyện về sau. Người trẻ tuổi gặp mặt, luôn rất náo nhiệt. Trong lúc Dương Khai và Ngụy Cổ Xương, Đổng Huyên Nhi nói chuyện, Tiền Thông Phí Chi Đồ cũng không có xen vào, chỉ là ở một bên híp mắt cười. Hồi lâu, Dương Khai mới vỗ đầu một cái, nhìn về phía Tiền Thông nói

- Đúng rồi, Tiền lão, ngươi tìm ra rốt cuộc có chuyện gì? Nghe Phí tiền bối nói, chuyện này ngay cả người cũng không thể giải quyết? Biểu tình Tiền Thông từ từ trở nên nghiêm túc, gật đầu nói

- Phải, lão phu quả thật không thể giải quyết, cho nên muốn tới hỏi ngươi

- Cụ thể là chuyện gì?

- Ngươi nhìn kỹ một chút chắc sẽ đã biết. Tiền Thông cũng không có chính diện trả lời, sau khi nói xong, một cỗ lực lượng huyền diệu cuộn trào bỗng nhiên xuyên qua cơ thể đi ra, hướng bên ngoài phóng ra. Vực tràng! Là cường giả Hư Vương Cảnh mới có vực tràng, là tiến hóa vô cùng của thế tràng. Tiền Thông mới tấn thăng Hư Vương Cảnh mấy năm, trong đó vực tràng ở Hư Vương Cảnh cũng không coi là quá cường đại, nhưng là khi lão thả vực tràng ra, khắp trời đất tựa hồ đều run sợ. Cũng may lão cũng không có nhằm vào bất kì người nào ở đây, ngược lại còn khắc chế, cho nên đám người Ngụy Cổ Xương mặc dù thân thế nặng nề, thánh nguyên tối tăm, cũng không đến mức bị tổn thương. Dương Khai cẩn thận chú ý Tiền Thông, bỗng nhiên, hắn biến sắc, thần niệm dò xét xung quanh Tiền Thông.

Gặp được bộ dáng này của Dương Khai, Tiền Thông lập tức biết, hắn đã phát giác ra được, không tiếc tiếp tục duy trì vực tràng của mình, để Dương Khai nhìn rõ ràng hơn một chút. Hồi lâu, Dương Khai mới thần sắc biến ảo thu hồi ánh mắt, nhíu mày



- Ngươi nếu đã là chủ nhân U Ám Tinh, chắc nhìn thấu vấn đề rồi chứ? Tiền Thông tán ra vực tràng, nhìn Dương Khai hỏi. Phí Chi Đồ và Ngụy Cổ Xương, Đổng Huyên Nhi ba người đầu óc mơ hồ, cũng không biết Tiền Thông có vấn đề chỗ nào, như bọn họ thấy, Tiền Thông cũng không có dấu hiệu không ổn, vực tràng kia một khi phóng ra, liền ép người khác có chút không thở được


- Pháp tắc thiên địa ở đây…đang bài xích ngươi? Dương Khai nghi ngờ hỏi, trong mắt lộ ra một tia khiếp sợ


- Ngươi quả nhiên đã nhìn ra. Tiền Thông bùi ngùi thở dài.


- Cái gì? Phí Chi Đồ cả kinh thất sắc


- Tiền lão bị bị pháp tắc thiên địa bài xích? Chuyện như vậy, làm sao có thể


- Không có gì là không có thể. Tiền Thông cười khổ lắc đầu


- Nếu không bị pháp tắc thiên địa bài xích, ngươi cho là lão phu lần trước vô duyên vô cớ bị sét đánh?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VT
13 Tháng sáu, 2023 05:20
Bật hiển thị hình ảnh ở đâu vậy à
BÌNH LUẬN FACEBOOK