Mục lục
Đỉnh Phong Võ Thuật - Dương Khai (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đỉnh Băng Nhai, ánh sáng trắng toát biến mất, lại một lần nữa khôi phục yên tĩnh vạn năm. Sắc mặt Dương Khai tái nhợt há miệng thở hồng hộc, đi lên nhặt lấy bí bảo vòng tay đã ném, sắc mặt may mắn.

Lần này có thể chuyển nguy thành an, thậm chí khiến yêu trùng mẫu thể bị bí thuật cắn trả, bởi vậy mất mạng, là nhờ uy năng của bí bảo vòng tay này.

Đế Bảo, Nô Trùng Trạc!

Bí bảo bổn mạng của Trùng Đế, có tác dụng khắc chế tự nhiên đối với Kỳ Trùng Dị Trĩ trong thiên địa.

Trùng Đế hổ xuống đồng bằng, bị Dương Khai đánh chết trên U Ám Tinh, hai món Đế Bảo cũng thành chiến lợi phẩm của Dương Khai. Ngoài món Nô Trùng Trạc tượng trưng thân phận của hắn, còn có một thanh Trảm Hồn Đao.

Tuy nhiên cấp bậc hai món Đế Bảo quá cao, hơn nữa không phù hợp với lực lượng của Dương Khai, cho nên hắn không thể luyện hóa.

Hai món Đế Bảo này vẫn nằm trong trong không gian Hắc Thư, Trảm Hồn Đao vẫn chưa từng sử dụng, Nô Trùng Trạc thì đã dùng lần thứ hai.

Lần đầu tiên là ở Thất Lạc Chi Địa, Dương Khai cùng Tuyết Nguyệt bị vô số Huyễn Không Điệp truy đuổi, lúc đó Dương Khai lợi dụng Dương Khai của Nô Trùng Trạc xua đuổi vô số Huyễn Không Điệp, mà ngay cả cường giả Hư Vương Cảnh cũng vô cùng kiêng kỵ.

Lần đó, làm cho Dương Khai cảm nhận được tác dụng thần kỳ của Nô Trùng Trạc vào những lúc đặc thù.

Vừa rồi trong đầu hắn chợt lóe lên, nhớ tới mình còn có bí bảo đặc thù này, lấy ra thử một lần, không ngờ hiệu quả tốt thần kỳ.

Ngây người nhìn Nô Trùng Trạc, Dương Khai có chút khó hiểu, bởi vì cho dù Nô Trùng Trạc là bí bảo của Trùng Đế, hiệu quả tự nhiên khắc chế Kỳ Trùng Dị Trĩ,nhưng yêu trùng mẫu thể thực lực không yếu, làm sao lại bị Nô Trùng Trạc áp chế, trực tiếp cắn trả mà chết?

Hắn có chút không hiểu được.

Một lát sau, hắn thu hồi Nô Trùng Trạc, người chợt biến mất, đi vào trong Tiểu Huyền Giới.

Thả ra thần niệm cảm thụ, Dương Khai liền biết tia sáng trắng toát hiện đang ở chỗ nào.



Hắn lại lóe lên, ý niệm chợt động đã đến một nơi khác trong Tiểu Huyền Giới.

Nơi này non xanh nước biếc, một mảnh yên tĩnh, chỉ có một đạo hào quang trắng toát hình dạng trường kiếm đang bay cực nhanh, như ruồi không đầu.

Dương Khai ẩn trong tối, không lập tức hiện thân, mà lặng lẽ quan sát nó.

Thứ này bị thu vào Huyền Giới Châu, chẳng khác nào đi vào địa bàn của Dương Khai, dù nó thật có thực lực Đế Tôn Cảnh, Dương Khai cũng không sợ.

Càng nhìn, Dương Khai càng cảm thấy nó rất giống Huyền Sương Thần Kiếm của Tô Nhan, điều này càng chứng nhận suy đoán của Dương Khai về Băng Vân tổ sư khai phái Băng Tâm Cốc.

- Đây là thần hồn của yêu trùng mẫu thể? Dương Khai thầm suy xét, nhưng nhanh chóng phát hiện không đúng, tia sáng trắng toát hình thanh kiếm này quả thật tương tự thần hồn, hoàn toàn là năng lượng hợp thành, cũng có một tia ý thức hỗn độn, nhưng tuyệt đối không phải thần hồn của yêu trùng mẫu thể. Dương Khai lại cảm nhận được kiếm ý rét lạnh trong đó.

Rốt cuộc đây là thứ gì?

Quan sát hồi lâu, Dương Khai xác định thứ này rời khỏi yêu trùng mẫu thể,không thể tạo thành uy hiếp tới minh, mới bình thản mà hiện thân.

Dương Khai mới xuất hiện, tia sáng trắng toát hình thanh kiếm bỗng nhiên kêu vang, ý cảnh cùng lực lượng pháp tắc băng hàn quấn quanh kiếm, mũi kiếm rung lên chỉ về phía Dương Khai.

- Không biết lượng sức! Dương Khai lắc đầu, đưa tay phất nhẹ, năng lượng trong thiên địa biến đổi, lực lượng pháp tắc cùng ý cảnh băng hàn hội tụ trên thân kiếm ngày càng hung hãn, liền tan vỡ như bong bóng.

Đây là thế giới Huyền Giới Châu, giống như U Ám Tinh, đều là do Dương Khai làm chúa tể, một ý niệm có thể biến đổi bất kỳ điều gì hắn muốn.

Đối phương muốn đấu với hắn ở trong này, quả thật là hành vi không có đầu óc.

Tia sáng trắng toát kia rõ ràng không ý thức được điều này, bị Dương Khai xua tan sát chiêu ngưng tụ, nó không chút bực bội, tiếp tục làm nữa, muốn thi triển bí thuật kiếm đạo Tuyết Nhược Thanh Thiên.

- Ngươi dừng lại đi! Dương Khai bĩu môi, chỉ tới trước, mắt thường cũng thấy được năng lượng hóa thành dây thừng, trói buộc đối phương kín mít.

Hắn lại đưa tay vẫy, tia sáng trắng bị trói liền bay vào tay hắn.

Dương Khai nhắm mắt, cẩn thận cảm thụ.

Hắn rất muốn biết đây là thứ gì.

Thời gian dần trôi qua, thần sắc bình tĩnh của Dương Khai dần biến đổi đặc sắc, trở nên kinh dị, ngạc nhiên, rung động, không thể tin được...

Hồi lâu sau, hắn mới mở mắt, nhìn tia sáng giãy giụa trong tay nhưng không thể thoát ra, giống như đang thấy quỷ giữa ban ngày.

- Đây là kiếm ý thông linh? Trên đời có chuyện như vậy? Dương Khai kinh hãi.

Tia sáng dạng thanh kiếm trắng như toát này, căn bản không phải thần hồn yêu trùng mẫu thể mà hắn nghĩ, cũng không phải hồn phách sinh linh gì, mà là kiếm ý một chiêu Tuyết Nhược Thanh Thiên thông linh hình thành.

Trên đời này, không phải thứ gì có xác có thịt mới gọi là sinh linh, mới có được linh trí.



Những cây cỏ, thậm chí là đá quý, thậm chí linh đan, năm tháng lâu dài, hấp thu đủ linh khí thiên địa, nói không chừng cũng sẽ sinh ra linh trí riêng, ví dụ như đủ loại linh vật thiên địa, ví dụ như đan linh....

Thế gian to lớn, không thiếu điều lạ.

Chỉ là Dương Khai chưa từng ngờ tới, kiếm ý chứa trong một chiêu bí thuật mà cũng có thể thông linh, sinh ra ý chí hỗn độn riêng.

Tia sáng dạng thanh kiếm trắng như toát này chính là kiếm ý ẩn chứa trong bí thuật Tuyết Nhược Thanh Thiên, bị ý cảnh băng hàn cùng pháp tắc phía dưới Băng Nhai ảnh hưởng, tích lũy vô số năm mà sinh ra.

Nói thẳng ra, nó vốn là một đạo kiếm ý!

Năm đó cường giả thi triển một chiêu này có lĩnh ngộ kiếm đạo cao thâm cỡ nào? Chỉ một đạo kiếm ý mà sau chục ngàn năm lại sinh ra biến đổi ly kỳ như thế.

Tuy nhiên điều này có thể giải thích được, vì sao nó không thể phát huy ra tu vi chân chính của Đế Tôn Cảnh.

Yêu trùng mẫu thể đã sớm chết, năm đó bị cường giả Đế Tôn Cảnh một chiêu tiêu diệt, nhưng vì hoàn cảnh đặc thù, thân thể mạnh mẽ, cho nên mới bảo tồn nguyên vẹn, mà kiếm ý thông linh sinh ra ý chí hỗn độn, liền theo bản năng bám lên yêu trùng mẫu thể.

Đó không phải đoạt xá, chỉ là cơ bản khống chế thân thể yêu trùng mẫu thể, tự nhiên không thể phát huy ra toàn bộ trình độ của yêu trùng mẫu thể.

Khó trách nó chỉ biết một chiêu Tuyết Nhược Thanh Thiên, toàn bộ sát chiêu đều diễn hóa từ một chiêu bí thuật này, thì ra là nguyên nhân đó.

Bản thân nó chính là kiếm ý Tuyết Nhược Thanh Thiên thông linh sinh ra, ngoài Tuyết Nhược Thanh Thiên, tự nhiên là nó không biết gì nữa.

Mà nó cũng không có hoàn toàn dung hợp với yêu trùng mẫu thể, cho nên khi Nô Trùng Trạc áp chế, trực tiếp đẩy nó ra khỏi thân thể yêu trùng mẫu thể, không còn vật dẫn, bí thuật nó thi triển tự nhiên bị cắn trả.

Mọi điều không thể hiểu được, sau khi Dương Khai biết được chân tướng tia sáng dạng thanh kiếm trắng như toát này, mọi chuyện đều có giải thích hợp lý.

Nhìn kiếm ý vùng vẫy trên tay, Dương Khai nhíu mày.

Không thể phủ nhận, thứ này tuyệt đối là đồ tốt.

Dù sao cũng là kiếm ý thông linh, nếu có thể luyện hóa cắn nuốt, chẳng khác nào tự nhiên lĩnh ngộ được mọi cảm ngộ của cường giả Đế Tôn Cảnh về một chiêu bí thuật này, có thể thi triển ra bí thuật có lực sát thương cực mạnh.

Ngay cả Dương Khai cũng có chút động lòng.

Tuy rằng hiện tại hắn nắm giữ bí thuật không ít, nhưng có thêm một chiêu nữa, vậy sẽ có thêm lựa chọn khi chiến đấu.

Nhưng mà... muốn thi triển chiêu bí thuật này, phải tu luyện công pháp hệ băng, hay là trong người có lực lượng hệ băng, lực lượng của Dương Khai căn bản không có hệ băng nào, dù cho luyện hóa kiếm ý này, thi triển ra Tuyết Nhược Thanh Thiên cũng không có hiệu quả vốn có.

Nếu như Tô Nhan ở đây thì tốt biết bao! Dương Khai thở dài.

Mình không thể luyện hóa, nhưng không thể bỏ mặc nó trong Tiểu Huyền Giới, dù saot rong này còn một mảnh ruộng thuốc, bên trong gieo trồng toàn là linh dược hắn gom góp, lỡ như thứ này chạy vào phá hoại một trận, Dương Khai sẽ khóc không ra nước mắt.



Khó xử quá!

Dương Khai nhíu mày, không thể luyện hóa, lại không thể giữ, càng không ném bỏ được, hắn gãi đầu gãi tai, không biết phải giải quyết thế nào.

Đang lúc khó xử, đột nhiên trong đầu nhảy ra một ý.

Dương Khai mừng rỡ, tập trung suy tính lợi hại trong đó.

Một lát sau, hắn hạ quyết định, cảm thấy đây đúng là biện pháp hay, vừa không lãng phí kiếm ý thông linh, cũng có thể làm thực lực của mình tăng cao trong thời gian ngắn.

Nghĩ vậy, hắn không chần chờ, lắc mình rời khỏi Huyền Giới Châu.

Nhìn xung quanh, Dương Khai liền phát hiện thân thể yêu trùng mẫu thể bị bí thuật Tuyết Nhược Thanh Thiên cắn trả mà tràn đầy lỗ thủng, hắn chạy tới ném thân thể yêu trùng mẫu thể vào trong Huyền Giới Châu, bản thân cũng quay vào Tiểu Huyền Giới.


Đứng trên mảnh đất trống, kiếm ý bị trói buộc lơ lửng bên trên, dưới đất là thân thể yêu trùng mẫu thể to lớn, Dương Khai mỉm cười, vẫy tay, kiếm ý lại vào tay hắn.


Tuy rằng kiếm ý này thông linh, nhưng ý chí hỗn độn, căn bản không thể trao đổi, chỉ có giết chóc cùng phá hủy đơn giản, cho nên Dương Khai lười nói với nó cái gì, trực tiếp điều động thần niệm bao bọc nó.


Dương Khai muốn khắc dấu ấn thần hồn của mình vào trong kiếm ý này.


Như vậy, hắn có thể ra lệnh kiếm ý thông linh này, làm nó nghe theo lệnh mình.


Điều này không khác gì khống chế một võ giả khác, đều gieo dấu ấn trong thần hồn, có điều vì ý thức của đối phương quá lộn xộn, cho nên sẽ không chủ động phối hợp, nhưng cũng chính vì ý thức hỗn độn mới làm Dương Khai dễ dàng hơn.


Thần niệm trào ra, Dương Khai mạnh mẽ đóng dấu ấn ý chí của mình lên kiếm ý thông linh, để lại dấu hiệu sinh mệnh của mình trong đó.


Trong quá trình gặp không ít chống trả, thậm chí cả thần niệm của Dương Khai cũng bị tổn hại không ít, nhưng một bên giãy giụa vô thức, một bên có mục đích rõ ràng, cuối cùng tự nhiên kiếm ý thông linh không địch nổi thủ đoạn của Dương Khai, bị áp chế thành công, khắc lên dấu ấn sinh mệnh cùng thần hồn của Dương Khai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
VT
13 Tháng sáu, 2023 05:20
Bật hiển thị hình ảnh ở đâu vậy à
BÌNH LUẬN FACEBOOK