Cả U Ám Tinh dường như đã trở thành một phần thân thể của hắn, hắn thể tùy ý cảm nhận được một nơi bất kỳ trên U Ám Tinh, có thể nhận ra nơi nào giàu có, nơi nào cằn cỗi trên hành tinh tu luyện này, có thể cảm nhận được sinh, lão, bệnh, tử của sinh linh trên hành tinh này!
Nếu như hắn muốn, hắn có thể đến được bất kỳ nơi nào trên U Ám Tinh mà không chút ràng buộc, nếu như hắn muốn, chỉ cần một ý niệm của hắn sẽ có thể khiến cho trời long đất lở...
Hắn khẽ nắm tay, linh khí trong trời đất liền hơi chấn động nhẹ một cái, từ trong hư không truyền ra như tiếng vang tựa như tiếng chuông ngân vậy.
Giờ phút này, hàng tỷ tỷ sinh linh trên U Ám Tinh đều tràn ngập kinh hãi, ngẩng đầu nhìn lên trời, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Toàn bộ U Ám Tinh trong một khắc Dương Khai trở thành Tinh Chủ kia đều xảy ra biến hóa cực kỳ vi diệu, loại biến hóa này không thể nói được bằng lời, chỉ có một số rất ít cường giả cảm nhận được, còn tuyệt đại đa số những người khác thì đều không biết gì.
Từ nay về sau, U Ám Tinh sẽ cùng cùng một nhịp thở với Dương Khai, theo tu vi Dương Khai tăng lên, sinh cơ trên toàn bộ U Ám Tinh cũng sẽ ngày càng tỏa sáng.
Dương Khai phát hiện ra, đan điền trong cơ thể mình có một quả cầu rất nhỏ, nhìn qua giống như U Ám Tinh đã bị thu nhỏ hàng tỷ tỷ lần vậy. Quả cầu nhỏ này được bố trí nằm ở đó, đang xoay tròn với một loại tốc độ vi diệu.
Lực lượng căn nguyên tinh tú!
Muốn trở thành Tinh Chủ của một hành tinh tu luyện, nhất định phải luyện hóa được căn nguyên của hành tinh đó, mà thứ Dương Viêm đã đánh vào trong cơ thể hắn trước đó, không thể nghi ngờ chính là căn nguyên tinh tú của U Ám Tinh.
Quả cầu U Ám Tinh rút nhỏ vô số lần đang xoay tròn trong đan điền kia, mỗi một lần xoay tròn sẽ sinh ra một chút lực lượng kỳ diệu, bồi bổ cho cơ thể Dương Khai, đồng thời cũng cung cấp lực lượng cho Dương Khai, làm cho Dương Khai lớn mạnh thêm.
Đây là một quá trình cộng hưởng cùng có lợi.
Dương Khai hết sức vui mừng, đồng thời cũng hiện ra vẻ nghi hoặc.
Hắn đã trở thành Tinh Chủ của U Ám Tinh rồi sao? Đã trở thành chúa tể thế giới rồi sao?
Hắn liền cảm thấy có chút không thực tế, tiểu sư tỷ có thể trở thành Tinh Chủ của Thông Huyền đại lục, đó là bởi vì may mắn. Linh khí ở Thông Huyền đại lục cằn cỗi, giống như một lão nhân gần đất xa trời, đang trong cơn hấp hối, cho nên căn nguyên tinh tú của Thông Huyền đại lục mới chủ động tìm tới Hạ Ngưng Thường để cho nàng luyện hóa.
Nhưng U Ám Tinh không phải như vậy, mặc dù nơi này bị pháp tắc thiên địa áp chế khiến cho võ giả không thể lĩnh ngộ được Hư Vương Cảnh, nhưng nó là hành tinh tu luyện đang trong thời kỳ thịnh vượng. Nếu như nói Thông Huyền đại lục là lão nhân gần đất xa trời, thì U Ám Tinh chính là một thanh niên tráng kiện tràn đầy sức sống.
Muốn luyện hóa căn nguyên của một hành tinh tu luyện như vậy, không có tu vi Hư Vương Cảnh thì không thể được, hơn nữa còn phải là Hư Vương tam tầng cảnh!
Cũng giống như Lạc Hải vậy, mới Hư Vương lưỡng tầng cảnh đã trở thành Tinh Chủ, nhìn khắp toàn bộ Tinh Vực, cũng là trường hợp duy nhất.
Dường như hiểu được nghi hoặc trong lòng Dương Khai, âm thanh của Dương Viêm liền truyền vào trong thức hải của hắn: - Căn nguyên tinh tú của U Ám Tinh đã bị ta trói buộc mấy vạn năm, hiện tại có cơ hội thoát khỏi tay ta, huynh nói xem nó có chịu ngoan ngoãn phối hợp hay không?
Dương Khai ngạc nhiên.
Dương Viêm cười khanh khách nói tiếp: - Yên tâm đi, tính khí của nó đã sớm được rèn giũa rồi, năm xưa nó cũng không ngoan ngoãn như vậy, nếu không cũng sẽ không chọc giận khiến ta phải giam cầm nó.
Dương Khai cười khổ không ngừng, giờ hắn mới hiểu được ngọn nguồn trong đó. Bất cứ ai bị giam cầm mấy vạn năm, chỉ sợ cũng sẽ phải nhụt chí, mặc dù căn nguyên tinh tú không có linh trí của mình, nhưng nó cũng biết rằng không thể chống lại thủ đoạn của Dương Viêm được, nên chỉ có thể ủy khuất cầu toàn mà thôi.
Trở thành Tinh Chủ không ngờ lại dễ dàng như vậy, Dương Khai có chút không thể thích ứng kịp.
Trong đầu vừa hiện lên suy nghĩ, thần niệm của Dương Khai đã ồ ạt khuếch trương ra như mạng nhện, tỏa ra khắp bốn phương tám hướng, chỉ trong chốc lát đã bao trùm hơn nửa U Ám Tinh.
Dương Khai liền phát giác ra rất nhiều trận chiến đấu, tựa như đang được tận mắt nhìn thấy vậy.
Nhưng thần hồn lực trong thức hải cũng theo đó cũng giảm xuống với tốc độ khủng khiếp.
Đợi đến khi Dương Khai thu hồi thần thức liền phát hiện, không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi có năm hơi thở mà thức hải của mình lại giảm bớt một phần ba.
Điều đó cũng cón nghĩa là, hắn chỉ có thể giám sát U Ám Tinh trong vòng mười lăm hơi thở thì thức hải sẽ hoàn toàn khô cạn, nhưng lại không thể giám sát toàn diện! Tính toán một hồi, Dương Khai không khỏi líu lưỡi, tuy rằng tu vi của hắn chỉ là Phản Hư tam tầng cảnh, nhưng thần hồn lực lại có thể sánh ngang với Hư Vương Cảnh, lại có chí bảo tầm cỡ như Ôn Thần Liên bảy màu, nên dưới tình huống bình thường thức hải không thể nào khô cạn được.
Xem ra, cho dù có trở thành Tinh Chủ, nếu không có thực lực tương ứng làm cơ sở, thì cũng không thể hành động theo ý mình được.
Nhưng hiện tại được như vậy đã là tốt rồi.
- Ta đi xử lý vài chuyện phiền toái nhỏ, sau này sẽ trở lại thăm cô nương. Dương Khai nói một câu, rồi không đợi cho trả lời Dương Viêm, liền thoắt một cái biến mất.
Ở một nơi cách Lăng Tiêu Tông hơn mười vạn dặm, có một đám đệ tử Thi Linh Giáo đang hung hăng tấn công một nhóm võ giả nhân tộc.
Từ khi Lăng Tiêu Tông và Ảnh Nguyệt Điện liên thủ phát ra lời kêu gọi, khắp U Ám Tinh liền nổi dậy phản kháng Thi Linh Giáo.
Dưới sự chỉ huy của Diệp Tích Quân và Tiền Thông, đại quân Thi Linh Giáo liên tiếp thất bại, tộc nhân Thi Linh tộc tử thương vô số. Những võ giả bị mất tông môn, mất nhà cửa đều tự động tập hợp lại với nhau, phát động tấn công giành lại tông môn, cơ nghiệp bị Thi Linh Giáo chiếm cứ.
Trong điều kiện không có Thi huyệt để chuyển hóa tộc nhân, Thi Linh tộc chết một tên liền thiếu một tên, không được bổ sung thêm. Hơn nữa nghe đồn giáo chủ và cao tầng Thi Linh Giáo đều đã bị giết hết, nên lúc này Thi Linh Giáo đã không còn đủ sức ngăn cản.
Võ giả nhân tộc thế như chẻ tre, triển khai các mũi tấn công, tìm kiếm tiêu diệt đại quân Thi Linh Giáo không còn manh giáp.
Đã có hơn tám phần mười tông môn thu hồi lại được khu vực bị chiếm giữ! Bọn họ đánh đâu chắc đấy, một mặt bố trí đầy đủ nhân thủ phòng ngự trong tổng đà, đề phòng Thi Linh Giáo phản công, mặt khác nhanh chóng phái ra cao thủ của mình đi tiếp viện ở khắp nơi.
Bọn họ thật sự quá sợ hãi Thi Linh Giáo, biết rằng nếu lần này không tiêu diệt hoàn toàn Thi Linh Giáo, thì trong tương lai cái chủng tộc quỷ quái này sẽ lần nữa ngóc đầu trỗi dậy.
Tuyệt đại đa số gia tộc và tông môn đều dốc toàn lực, thế muốn một mất một còn với Thi Linh Giáo!
Vào thời điểm này, trên U Ám Tinh đang diễn ra một màn hết sức tất yếu: Tàn quân Thi Linh tộc toàn bộ đều co cụm lẩn trốn ở một nơi, rồi vô ý bị người ta phát hiện, dẫn tới mấy ngàn võ giả Nhân tộc chạy như bay đến bao vây bọn chúng lại.
Số lượng tộc nhân Thi Linh tộc còn sót lại tuy rằng không tới 1000, nhưng vẫn ngoan cố chống cự, lại vô cùng khó dây dưa. Hơn nữa Thi Linh tộc vốn là từ người chết chuyển hóa mà thành, bọn chúng hầu như không sợ đau đớn, thân thể cũng rắn chắc như sắt thép, trừ khi hủy diệt Thi Châu, nếu không, trong điều kiện ngang cấp chiến đấu, võ giả Nhân tộc không phải là đối thủ của Thi Linh tộc.
Mấy ngàn người bao vây Thi Linh tộc trong một sơn cốc nhỏ, nhưng cũng không dám tấn công bừa bãi, chỉ có thể dùng cách từ từ tiêu diệt Thi Linh tộc từ ngoài vào trong, từng bước làm suy yếu thực lực của chúng.
Thi Linh tộc cũng hiểu rõ tính toán của đối phương, sao có thể cam lòng ngồi chờ chết chứ? Chúng liền tổ chức mấy đợt liều chết phản công phá vây. Tuy rằng tộc nhân Thi Linh Giáo chết không ít, nhưng cũng kéo tính mạng của rất nhiều võ giả Nhân tộc.
Trong lúc nhất thời, hai bên lại lâm vào thế giằng co, Thi Linh tộc bị ép đến bước đường cùng nên mỗi một tên đều vô cùng hung hãn, còn võ giả Nhân tộc thì lại lo lắng do dự, dẫn đến hành động không được thoải mái, dứt khoát.
Đang lúc phe cường giả Nhân tộc không biết phải làm gì cho phải, thì bỗng nhiên từ giữa không trung chợt xuất hiện một người thanh niên.
Hắn xuất hiện hết sức đột ngột, không có chút dấu hiệu nào báo trước, chờ đến khi mọi người phát hiện ra sự hiện diện của hắn, thì hắn đã đứng đó từ bao giờ rồi.
Thanh niên nhìn lướt qua phía sơn cốc, sau đó giơ lên một bàn tay, nhẹ nhàng vỗ xuống.
Động tác hết sức tùy ý, tựa như là đang xua ruồi đuổi muỗi vậy.
Thế nhưng dưới một chưởng này đánh xuống, linh khí trong trời đất liền điên cuồng tập trung về đây, hội tụ thành một bàn tay to lớn bao trùm cả sơn cốc.
Bàn tay che lấp cả trời đất, mang theo khí thế như sấm sét đập thẳng xuống dưới.
Ầm ầm...
Mặt đất rung chuyển dữ dội, khiến cho mấy ngàn võ giả Nhân tộc lảo đảo đứng không vững.
Ngay sau đó, mọi người đều hoảng sợ biến sắc.
Bọn họ sờ sờ thấy được, sau một đập của bàn tay to lớn do linh khí tụ thành, gần ngàn tên Thi Linh tộc khiến cho bọn họ đau đầu nhức óc không thể làm gì kia, bất kể tu vi cao hay thấp, thực lực mạnh hay yếu, gần như toàn bộ đều bị đập nát bét.
Trong chớp mắt chín thành chín quân Thi Linh Tộc đã bị đập chết, chỉ còn lại vài tên may mắn không bị chụp trúng thì mặt không còn một giọt máu, run lẩy bẩy đứng nhìn lên trên trời.
Hình bóng của người thanh niên vào giờ phút này tựa như một vị thần linh nắm giữ toàn bộ thế giới này vậy!
Sau một chưởng, người thanh niên khẽ lắc mình một cái liền biến mất không thấy, tựa như hắn chưa từng xuất hiện qua vậy.
Thế nhưng dấu bàn tay to lớn trong sơn cốc kia cùng xác chết của Thi Linh tộc đầy đất, lại chứng minh rằng tất cả không phải là ảo giác, mà chính là thực tế vừa phát sinh qua.
- Người này là ai? Sao lại lợi hại như vậy?
- Uy lực một chưởng của hắn kia, chỉ sợ không thua gì Tiền điện chủ của Ảnh Nguyệt Điện đi!? Nghe nói Tiền điện chủ đã là cường giả Hư Vương Cảnh, chẳng lẽ trên U Ám Tinh chúng ta còn có vị Hư Vương Cảnh thứ hai sao?
- Không, trước đây lão phu may mắn từng được chứng kiến thủ đoạn kinh thiên của Tiền điện chủ, nhưng so với một chưởng này dường như vẫn còn hơi yếu hơn!
- Làm sao có thể chứ? Nói vậy chẳng lẽ hắn còn mạnh hơn so với Tiền điện chủ sao? Ta không tin.
- Ha ha, ta biết kia người là ai, đó là tông chủ Lăng Tiêu Tông, Dương Khai đó! Trước kia ta từng gặp qua hắn một lần, lúc đó hắn còn đang ở Long Huyệt Sơn.
- Hắn chính là tông chủ Lăng Tiêu Tông sao?
Mọi người lập tức sáng tỏ, liền cảm thấy hắn quả thật không thẹn với lời đồn, Lăng Tiêu Tông có thể nhảy vọt trở thành một trong những tông môn cường đại nhất trên U Ám Tinh không phải là không có lý. Có một tông chủ mạnh mẽ như vậy, còn lo gì tông môn không huy hoàng chứ?
- Nói nhảm ít thôi, vẫn còn mấy tên tôm tép còn chưa dọn dẹp sạch đó. Dương tông chủ đã giúp chúng ta giải quyết phiền toái lớn nhất rồi, vài tên còn lại chẳng lẽ còn phải phiền tới ngài ấy đánh thêm một chưởng sao?
Các cường giả liên tục gật đầu, dồn dập tiến lên, mỗi người đều dùng một loại ánh mắt không có hảo ý nhìn về phía mấy tên Thi Linh tộc mấy may mắn còn sống kia, từ từ tiến tới!
Sớm biết như vậy thà rằng bị đập chết trước đó cho xong!
Nhìn đoàn người từ bốn phương tám hướng đang vây quanh áp sát tới, trong đầu mấy tên Thi Linh tộc kia chợt hiện lên ý nghĩ như vậy... . Ngôn Tình Hài
Sau khi Dương Khai thử nghiệm sự nhanh gọn và tiện lợi khi trở thành Tinh Chủ, hắn cảm thấy hết sức mát lòng mát dạ.
Chẳng trách những cường giả Hư Vương tam tầng cảnh kia mỗi người đều lấy việc luyện hóa căn nguyên tinh tú, trở thành Tinh Chủ làm mục tiêu. Điều này thật sự là quá thuận tiện, một khi trở thành Tinh Chủ của một hành tinh tu luyện, có thể di chuyển tùy theo ý nghĩ, trong nháy mắt có thể di chuyển đến bất kỳ nơi nào. Điều này so với sử dụng trận pháp không gian còn nhanh chóng, tiện lợi hơn nhiều.