Sa Nhã diễn dịch nhân vật phản đồ này vô cùng hoàn mỹ.
Bên trong phương viên vạn dặm tất cả các Ma soái, đều bị nàng lừa đến đây, liên đới những nhóm đội ngũ thủ hạ của Ma soái, mà mỗi một chi đội ngũ Ma tộc vì mục đích cứu viện chạy tới đây, đều không ngoại lệ đều nghênh đón Vu Ngưu Bộ vô tình công kích, sau đó toàn quân bị diệt.
Nhóm dịch: ĐNe Là Ghiền
Ba tháng chiến dịch theo cùng một kiểu mẫu, đã giúp rất nhiều tộc nhân Vụ Ngưu Bộ thu được tăng trưởng cực lớn. Không nói tới các chiến sĩ tắm trong máu tươi vừa đột phá gông cùm xiềng xích bản thân, trở thành dũng sĩ chân chính, chỉ riêng mười mấy Vu Sĩ, Vụ Đồ kia, cũng có nhiều người bất tri bất giác xông phả bình cảnh, tấn thăng tầng thứ cao hơn.
Giờ này Vu Ngưu Bộ, trừ Vũ Lộ là Vu Sư thượng phẩm ra, còn có hai vị Vu Sư tận tấn khác, làm cho cả đội ngũ có thể nhận được Vu thuật gia trì càng thêm cường đại.
Về mặt nhân số tăng trưởng vô cùng rõ ràng.
Lúc mới bắt đầu, Vu Ngưu Bộ chỉ có ba ngàn người mà thôi.
Nhưng sau ba tháng Vu Ngưu Bộ đã có số lượng năm ngàn người, gần như nhiều hơn gấp đôi so lúc bắt đầu. C
Mà nhiều hơn 2000 tộc nhân này, đều là tộc nhân trong chiến đấu mỗi lần bị bắt làm tù binh sau đó được cứu trị trở về, bọn họ thoát khỏi ma khí ăn mòn, lần nữa tìm về chính mình, ai nấy một lòng gia nhập trở thành một thành viên Vu Ngưu Bộ, rồi trong mỗi lần chiến đấu phát huy ra tác dụng cực kỳ trọng yếu.
Tổng cộng ba tháng, Vu Ngưu Bộ tham dự hơn mười mấy trận chiến, diệt địch ít nhất hơn vạn, chém chết tồn tại cấp bậc Ma soái hơn mười vị… Thành tích như vậy có thể nói là huy hoàng. Có thể nói cả Man tộc không có người Đại Vu Sư nào suất linh đội ngũ có thể có chiến tích xuất sắc như Vụ Ngưu Bộ. Dù sao cấp bậc Ma soái, trên cơ bản là ngồi ngang hàng với Đại Vu Sư, nên Đại Vu Sự khác muốn đánh chết một vị Ma soái, thì nhất định phải trả giá rất cao.
Nhưng Vu Ngưu Bộ bên này thì khác, thủ lĩnh của mỗi một chi đội ngũ Ma tộc bị lừa đến đây, đều là vừa đối mặt liền chết trên tay Sa Nhã, sau đó đội ngũ rối loạn, bị Vu Ngưu Bộ từ bốn phương tám hướng xông tới vô tình nghiền ép.
Ba tháng, bên trong phương viên vạn dặm, không còn thấy bóng dáng Ma tộc nào nữa.
Mà Sa Nhã bỏ ra cũng để cho nàng chiếm được chấp nhận của cả Man tộc. Tuy rằng nàng vẫn là thân phận Ma tộc, nhưng mọi người đều biết nàng là người của mình bên này.dy
Trên thực tế chiến dịch ba tháng này, trên cơ bản đều là do Sa Nhã chủ đạo, hai tỷ muội sinh đôi Vũ Lộ ở một bên hiệp trợ, còn thống soái Vu Ngưu đại nhân của Vu Ngưu Bộ, đã ba tháng nay không có lộ diện, luôn ở lì trong hang đá của mình.
Mỗi khi có Vụ muốn gặp mặt Dương Khai, đều bị Sa Nhã ngăn cản, ngay cả Vũ Lộ cũng như thế.
Nếu không phải Sa Nhã lập trường kiên định, một mực tận sức dự địch giết địch, chỉ sợ mọi người đều sẽ nghĩ là Dương Khai đã bị Sa Nhã khống chế.
Sau ba tháng, vào một ngày, các Vu cùng Sa Nhã đang nghị sự, thảo luận kế tiếp nên quyết định như thế nào, bỗng nhiên Sa Nhã như có điều cảm ứng quay đầu lại liếc nhìn một cái, sau đó thần sắc nghiệm lại, khom người nói:
Đại nhân!
Chúng Vụ cũng đều ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Dương Khai không biết từ lúc nào xuất hiện ở cách đó không xa, đều vội vàng đứng dậy thì Dương Khai phất tay áo, sau đó mở miệng nói: Truyền lệnh cho mọi người chuẩn bị, ngày mai lên đường!
2 Lên đường? Vũ hơi sững sờ: Đại nhân, chúng ta phải đi địa phương khác sao?
Dương Khai nói:
Chung quanh đây đã không có Ma tộc, ở lại chỗ này không có ý nghĩa… Chúng ta đi tới địa phương có Ma tộc!
Đại nhân ngài biết… Vũ có chút kinh ngạc.
Chung quanh đây quả thật không còn bóng dáng Ma tộc. Ba tháng qua, dưới kệ sách dụ địch không ngừng của Sa Nhã, trong phương viên vạn dặm tất cả Ma tộc đều bị gọi về cứu viện, sau đó bị đánh chết.
Tuy rằng chỗ xa hơn còn có Ma tộc, nhưng Ma tộc nơi đó không thuộc về Sa Nhã thống trị. Mỗi một Ma Vương có phạm vi cai quản là có hạn. Ma tộc ở vị trí xa hơn thuộc sở hữu của các Ma Vương khác cai quản, cho dù Sa Nhã phát ra tin cầu viện, Ma tộc nơi đó cũng không nhất định sẽ để ý tới.
Vừa rồi bọn họ cũng đang thảo luận, có nên hay không dời một vị trí khác… chỉ là Dương Khai không có mặt, người nào cũng không thể làm ra quyết định.
Không nghĩ tới thời khắc mấu chốt Dương Khai lại hiện thân.
Dương Khai mỉm cười: Ta tuy rằng luôn luôn tu luyện, nhưng cũng biết hết những chuyện phía ngoài!
Khi nói chuyện, hắn liếc mắt nhìn Sa Nhã, Bị mình gieo thần hồn lạc ấn, trở thành nô bộc của mình, Dương Khai tùy lúc đều có thể theo dõi tâm tư của Sa Nhã, cách vài ba ngày theo dõi một lần, đương nhiên biết rõ tình huống hiện tại như lòng bàn tay.
Vậy ta lập tức liền truyền lệnh xuống!
Vũ sắc mặt rung lên, lập tức đi an bài. Các Vu kia cũng đều rối rít tản đi. Đội ngũ 5 ngàn người chuyển quân, quy mô nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, quả thật có rất nhiều chuyện phải làm.
Sa Nhã bị Dương Khai giữ lại.
Đợi tới lúc chỉ còn lại hai người, Sa Nhã mới nhướn mày, kinh ngạc nhìn Dương Khai:
Đại nhân! Khí tức của ngài…
Mới ba tháng không thấy, nam nhân dị tộc này không ngờ khí tức trở nên hùng hậu gấp mấy lần so với trước. Theo phân chia thực lực của Ma tộc bên mình, chỉ sợ đã sắp chạm vào tầng thứ Ma Vương.
< Còn nếu là đổi lại là Man tộc bên này, chính là sắp tấn thăng Vụ Vương! Sa Nhã ở nơi này ba tháng, đối với chuyện Man tộc bên này cũng biết không ít.
Nàng còn nhớ rõ, ba tháng trước lúc lần đầu tiên gặp Dương Khai, đối phương dường như chỉ là một Đại Vu Sự trung phẩm mà thôi, cho dù bế quan khổ tu ba tháng, cũng không đến mức tăng lên nhiều như thế!
Trong đầu, bỗng nhiên vang lên một lời đồn đãi thuộc về Vu Ngưu Bộ.
Theo như lời đồn đãi, Vu Ngưu đại nhân ở mùa đông năm trước còn là một người bình thường, tay trói gà không chặt, ngay cả một đứa trẻ Man tộc cũng không bằng, nhưng vào ban đêm một ngày đó được Man Thần chiếu cố, thu được ấn trên ban cho, từ đó về sau một bước nhảy vọt lên trời!
Lời đồn đãi này dường như là từ miệng các thôn dân cùng thôn với Vu Ngưu truyền ra, người nói ra rất chuẩn xác, không giống như bịa chuyện.
Sa Nhã vốn cũng không có coi ra gì, nhưng hiện giờ xem ra, những lời đồn đãi kia đều không phải là tin đồn vô căn cứ.
Ba tháng từ Đại Vu Sự trung phẩm tăng lên tới gần trình độ Vu Vương, tốc độ tăng lên như vậy quả thực quá kinh khủng.
Mà lúc hắn còn là Đại Vụ Sư trung phẩm đã có thực lực đánh mình bị thương nặng, thời khắc này thực lực của hắn tăng lên gấp mấy lần, Sa Nhã cảm thấy nếu lúc này mình ngay mặt xung đột với hắn, chỉ sợ cũng không còn như lần trước có thể may mắn chạy thoát.
Dương Khai làm như không thấy nàng khiếp sợ, mở miệng nói: Nói cho ta biết, Ma Vương gần nhất ở nơi nào?
Làm nô bộc của Dương Khai, Sa Nhã tự nhiên có thể hiểu rõ ý đồ của hắn, nghe vậy liền đáp:
Ta biết một người tên là Bảo Kỳ, cũng vừa lúc biết vị trí của hắn!
Dương Khai vô tình hay cố ý liếc nhìn nàng một cái, khẽ mỉm cười nói:
Cô có thù với hắn a?
Sa Nhã hơi có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn là thừa nhận:
Hắn từng làm nhục ta, bất quá chuyện đó là hắn có lỗi trước, hơn nữa vị trí của hắn cách chúng ta gần nhất, cho nên…
Không cần giải thích: X Dương Khai phất tay áo, khẽ gật gật đầu nói:
Mấy tháng này cực khổ rồi! Là nô bộc của ta, nếu hắn có thù oán với cô, thì chúng ta phải đi dạy cho hắn một bài học mới được!
Sa Nhã đôi mắt đẹp sáng lên: Dạ, đại nhân!
Sáng sớm ngày thứ hai Vu Ngưu Bộ xuất phát, rời cứ điểm đã chiếm cứ ba tháng, đi về hướng phía chiến trường lớn hơn còn chưa biết kia… đội ngũ năm ngàn người rầm rộ lên đường trong trật tự chỉnh tề.
Ba tháng chiến tranh, các tộc nhân Man tộc đã học được cái gì gọi là phối hợp, cái gì gọi là kỷ luật. Trong chiến dịch đại quy mô, đều không phải là chỗ dùng sức mạnh là được, mà chỉ có đồng bạn tin cậy ở bên cạnh giúp đỡ lẫn nhau, mới có hy vọng thắng lợi.
Không kỵ dò đường ở phía trước, không ngừng truyền trở về tin tức, đội ngũ năm ngàn người kéo dài, cũng không có gặp bất kỳ Ma tộc nào chặn lại.
Nói ra cũng đúng! Mấy tháng nay dưới trợ giúp của Sa Nhã, Ma tộc trong phương viên vạn dặm đều bị tiêu diệt sạch, cho dù có một số ít còn sống sót lạc bầy, cũng không làm nổi lên bọt sóng gì, sao còn dám không có mắt đi ra chặn đường? –
Ước chừng nửa tháng sau, Vu Ngưu Bộ mới dừng quân trong một khu rừng rậm, mượn cây cối cao lớn và bụi cỏ rậm rạp ẩn giấu hành tung.
Sa Nhã chỉ phía trước nói:
Đại nhân, bên kia có một tòa thành trì của Man tộc trước đây, tên Bảo Kỳ ở trong đó có
Dương Khai gật gật đầu nói:
Cô thì ở hang đá, hắn lại ở trong thành, cùng là Ma Vương, đãi ngộ này lại có khác biệt a…
Sa Nhã có chút ngượng ngùng nói:
Thực lực của Bảo Kỳ mạnh hơn ta một chút, nếu gọi theo cấp bậc của Man tộc, ta hẳn là một Vu Vương hạ phẩm, mà Bảo Kỳ lại là Vu Vương trung phẩm!
Bảo Kỳ kia là tộc gì? Dương Khai hỏi.
Sa Nhã sắc mặt nghiêm lại, nói:
Huyết Ma nhất tộc! Cho nên nếu đại nhân đấu với hắn, nhất thiết không nên bị hắn đả thương, bất kỳ một chút miệng vết thương nào đều đủ để hắn phát huy thần thông thiên phú của mình, làm cho khô máu mà chết!
Ta nhớ rồi!
Dương Khai khẽ gật gật đầu, ánh mắt nhìn ra hướng xa xa, nói: Nghỉ ngơi nửa ngày, đợi đêm xuống chúng ta xuất phát!
Sa Nhã lĩnh mệnh rời đi, đoán được dụng ý của Dương Khai nàng mơ hồ có chút cảm giác bất an. Mặc dù khí tức chủ nhân mơ hồ sắp đến gần Vu Vương, thực lực chân chính cũng không thể tính theo người thường… nhưng nếu gặp phải Bảo Kỳ, cũng không biết có thể đánh thắng hay không, đó chính là Huyết Ma Bảo Kỳ.
Bất quá giờ này nàng thân làm nô bộc, suy nghĩ nhiều vô ích, bất kể Dương Khai làm ra quyết định thế nào, nàng đều không thể làm trái. Thậm chí trong lòng cũng không dám sinh ra ý niệm nghi ngờ, chỉ có thể ngoan ngoãn tìm một chỗ nghỉ ngơi dưỡng sức.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, đợi đến lúc màn đêm buông xuống,
Sa Nhã bỗng nhiên mở mắt, ngẩng đầu nhìn về hướng bóng đêm, sau đó không nói một lời đi ra ngoài.
Ở ngoài mấy dặm, Dương Khai đứng ở nơi đó chờ nàng, thấy nàng đến đây khẽ gật đầu nói:
Từ giờ trở đi, ta là nô bộc của cô, cẩn thận đừng để lộ sơ hở!
Sa Nhã tự tin cười:
Đóng kịch chính là bản lãnh giữ nhà của Mị Ma. Tiểu tử kia ngươi cứ yên tâm đi, tỷ tỷ sẽ đối tốt với người!
Nàng đổi vẻ mặt cung kính, cười khanh khách, dường như lập tức biến trở về bộ dáng của nàng lúc mới gặp Dương Khai.
Dương Khai cũng không để ý tới mạo phạm trong lời nói của nàng, khẽ gật đầu đi theo sau nàng, cúi thấp đầu, một bộ dáng nô bộc thực sự…