“Không biết những Thần Nguyên này cô đặc đến mức tận cùng thì sẽ biến thành bộ dạng như thế nào nữa! Phần kế tiếp của Hỗn Độn Thông Thiên chân kinh thật đáng giá để chờ mong!”
Cảm thụ được Thần Nguyên bàng bạc chấn động trong cơ thể, Diệp Viễn có cảm giác từng lỗ chân lông trên cơ thể đều giãn ra.
Tuy rằng con đường công pháp tự sáng chế ra rất gian khổ, nhưng hiển nhiên rất đáng giá.
Mặc dù hiện tại hắn chỉ vừa mới đột phá đến Khuy Thiên sơ kỳ, nhưng trình độ Thần Nguyên dày đặc đã không thua gì võ giả Khuy Thiên sơ kỳ đỉnh phong.
Cộng thêm Hỗn Độn Khai Thiên Kiếm Quyết cường đại, hiện tại Diệp Viễn muốn miểu sát võ giả Khuy Thiên trung kỳ cũng không tốn bao nhiêu khí lực.
Ngay cả cường giả Khuy Thiên hậu kỳ, hắn cũng có sức để đánh một trận!
Diệp Viễn thả người nhảy lên, mang theo Trấn Giới Bi bay trở về trên mặt đất.
“Sư phụ, ngươi thật là thật lợi hại, ngay cả đột phá cũng không hề làm theo khuôn khổ!” Bạch Thần nghênh đón, sợ hãi than nói.
“Đúng vậy a, Thái Thượng trưởng lão, công pháp ngươi tu luyện vậy mà lại bá đạo đến như thế, ngay cả Linh khí trong dung nham ngươi cũng có thể thuần phục được!” Bạch Tu cũng sợ hãi than nói.
Đổi lại là hắn, cho dù có thể sống sót ở trong dung nham thì những Linh khí cuồng bạo kia cũng sẽ đốt kinh mạch của hắn thành một đống than bụi.
Diệp Viễn cười nói: “Cũng không còn biện pháp nào, Linh khí của thế giới Thiên Lộc quá mỏng manh. May là ở bên trong Thần Khư, nếu như ở bên ngoài thì nói không chừng sẽ gây nên động tĩnh rất lớn.”
Nếu như Diệp Viễn tu luyện ở bên ngoài, e rằng Linh khí trong vòng nghìn dặm đều sẽ bị hắn hấp thu đến không còn!
Động tĩnh lớn như thế, khó mà bảo toàn được rằng sẽ không khiến cho Thiên Lộc Thần Cung chú ý.
Bỗng nhiên, có rất nhiều huyệt động xuất hiện trên mảnh sân hình tròn này!
“Sưu sưu sưu...”
Từng đạo bóng người dùng các loại phương thức đi ra từ trong huyệt động.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Diệp Viễn không khỏi trầm xuống, bản năng có một loại dự cảm không tốt.
“Đạo Quả! Chính là Đạo Quả! Ha ha ha... đến được đây thật sự không hề uổng phí một phen công sức, thật sự không hề uổng phí toàn bộ một phen công sức a!”
Tần Thiên nhìn thấy Đạo quả nằm lơ lửng trên đảo hoang, trạng thái của hắn đã hoàn toàn biến thành hưng phấn cực độ.
Hắn cũng không nghĩ tới ở chỗ này lại có thể tìm được Đạo Quả!
Đây chính là Thiên Thần Đạo Quả!
Chỉ cần đạt được Thiên Thần Đạo Quả là hắn có thể đạt tới cảnh giới Thiên Thần trong thời gian rất ngắn!
Đến lúc đó, thiên hạ rộng lớn còn nơi nào mà hắn không đến được hay sao?
Đối với Thần Quân Cảnh, Tần Thiên vẫn còn một chút tin tưởng, nhưng mà đối với Thiên Thần Cảnh, hắn căn bản không dám nghĩ tới chuyện này.
Khó!
Quá khó khăn!
Nhưng mà bây giờ, miếng bánh ngọt cực lớn đang đặt ở trước mặt của hắn, hắn làm sao có thể không kích động?
Thời điểm hắn vừa nhìn thấy Đạo Quả, hắn lập tức thề rằng sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đạt được nó đến tay!
Bỗng nhiên, trong lòng hắn chợt có linh tính, lập tức nhìn về phía Diệp Viễn đang đứng, hai mắt không khỏi động, co rụt lại, sau đó hít một hơi lạnh.
Lúc này mới trải qua thời gian bao lâu mà Diệp Viễn đã đột phá đến Khuy Thiên Thần Cảnh rồi!
Đây cũng không phải là tin tức gì tốt đẹp!
Thời điểm Diệp Viễn ở nửa bước Khuy Thiên cũng đã thiếu chút nữa giết chết được hắn rồi.
Hiện tại chân chính là cường giả Khuy Thiên Cảnh, thực lực cường đại hơn không biết bao nhiêu lần.
Nếu tiếp tục xuất ra kiếm kia một lần nữa thì Thiên Vũ Giáp của hắn cũng trở nên mềm mỏng không còn tác dụng nữa rồi!
“Đạo Quả? Đó là thứ gì?” Âm thanh Đoàn Phi âm trầm nói.
Hắn nhìn vào biểu cảm của Tần Thiên cũng có thể nhận ra, khẳng định thứ này rất bất phàm.
"Đồ tốt! Hắc hắc, nếu đã có Đạo Quả này thì hiện tại chúng ta dễ xử lý rồi! Trọng bảo trên người Diệp Viễn cùng với Đạo Quả, chính ngươi tự chọn một thứ đi!” Tần Thiên thản nhiên nói.
Hắn cũng không hề giấu diếm, nói sơ lược tác dụng của Đạo Quả giới thiệu quả một lượt, Đoàn Phi nghe xong thì trên mặt đột nhiên biến sắc.
Khống chế Thiên Đạo, trở thành chúa tể của Thế giới!
Vật như vậy hắn làm sao có thể không động lòng?
"Ta chọn Đạo Quả này!” Đoàn Phi cưỡng chế sự kích động trong lòng, nói ra.
Chỉ cần nuốt Đạo Quả vào thì hắn sẽ khống chế cả thế giới Thiên Lộc.
Đến lúc đó, ngay cả cung chủ Thiên Lộc Thần Cung cũng phải quỳ dưới chân hắn mà liếm mũi giày!
Ngẫm lại, thật khiến người ta hưng phấn a!
“Tốt, quyết định như vậy đi! Nhưng mà trước hết chúng ta vẫn phải giải quyết hết phiền phức trước đã!” Tần Thiên thản nhiên nói.
Đối với quyết định của Đoàn Phi, Tần Thiên cũng không có bao nhiêu dị nghị.
Hắn vô cùng động lòng đối với Đạo Quả, thế nhưng hắn lại có cảm giác trọng bảo trên người Diệp Viễn còn lợi hại hơn cả Đạo Quả!
Diệp Viễn bày ra thiên phú thật là đáng sợ, nếu như nói Diệp Viễn không có cơ duyên nghịch thiên thì không có khả năng.
Tài nguyên của Võ Mông Học Phủ căn bản không đủ để bồi dưỡng ra một yêu nghiệt như vậy.
Huống hồ, làm sao Tần Thiên có khả năng chắp tay nhường lại Đạo Quả một cách đơn giản như vậy?
Giải quyết xong Diệp Viễn thì mục tiêu kế tiếp của Tần Thiên chính là Đoàn Phi rồi!
“Thanh Phong, Tả Vân, Hoắc Thiên Dương, mấy người các ngươi cùng tiến lên! Người của Bạch Dạ Thánh Cung, một tên cũng không chừa!” Đoàn Phi trầm giọng nói.
Nghe xong mệnh lệnh của Đoàn Phi, trên mặt Thanh Phong lộ ra thần sắc phức tạp.
Những người đánh giết thoát khỏi Cự Viêm Thạch Nhân bên kia đều có thực lực mạnh mẽ.
Hiện tại trong tất cả Đại Thánh cung, lực lượng được bảo tồn hoàn hảo nhất chính là Bạch Dạ Thánh Cung rồi.
“Giết!” Đoàn Phi quát một tiếng chói tai, nguyên một đám người chạy sang hai bên bao vây Bạch Dạ Thánh Cung lại.
Đây là một mảnh sân hình tròn, phía trước chính là dung nham vô tận, người của Bạch Dạ Thánh Cung đã không còn đường để trốn thoát nữa rồi!
“Các ngươi đều nghe kỹ cho ta! Một lát nữa, mặc kệ có phát sinh chuyện gì thì cũng đều không được di chuyển lung tung, cứ đứng nguyên tại chỗ không nên động đậy, ta sẽ cố hết sức để bảo hộ các ngươi!” Diệp Viễn trầm giọng nói.
Mọi người đều biến sắc, nhao nhao gật đầu.
Bọn họ cũng nhìn ra được Đoàn Phi đã liên thủ với Tần Thiên, còn có Hoắc Thiên Dương đang đứng một bên nhìn chằm chằm, bọn họ đã không còn con đường sống rồi.
Hiện tại, chỉ có thể nghe theo lời của Diệp Viễn.
Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, đưa tay đánh ra một đạo Bàn Long Phá Thiên Chưởng!
Nhưng mà, mục tiêu của hắn không phải bọn người Đoàn Phi, mà là... hướng của Đạo Quả!
Một đạo hư ảnh Thanh Long cực đại bay thẳng về phía Đạo Quả.
“Diệp Viễn, ngươi dám!”
Tần Thiên cùng Đoàn Phi nhìn thấy một màn này, gần như là trăm miệng một lời kinh ngạc kêu lên.
Bọn hắn cho rằng Diệp Viễn như vậy là đang cá chết lưới rách.
Khóe miệng Diệp Viễn hiện lên một nụ cười lạnh, đám ngu xuẩn này thật sự cho rằng Đạo Quả dễ dàng đạt được như vậy hay sao?
“Oanh!”
Thời điểm hư ảnh Thanh Long đến đảo hoang, giống như là đâm vào một bình chướng cực lớn, chấn đắc đến mức toàn bộ vòm thiên địa đều kịch liệt rung động, bắt đầu rung chuyển.
Tần Thiên cùng Đoàn Phi đều nhẹ nhàng thở ra, may mắn Đạo Quả không hề có việc gì.
Nhưng mà rất nhanh, biểu cảm trên mặt bọn hắn lập tức thay đổi.
Từng đạo hào quang màu vàng nhạt chuyển động trỗi dậy, rất nhanh đã lấp trọn cái vòm trời này.
“Oanh!”
Đột nhiên, một hỏa cầu màu vàng nhạt được ngưng tụ thành hình, trực tiếp oanh lên người của một gã trưởng lão Khuy Thiên Thần Cảnh.
“A!”
Tên trưởng lão kia phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Sau đó, cả người hắn hóa thành một quả cầu lửa, cháy rụi hoàn toàn.
Một màn này khiến cho tất cả mọi người nhìn thấy đều túa ra mồ hôi lạnh.
“Đều đứng yên cho ta không được động đậy! Cái tên đáng chết này đã xúc động đến đại trận! Hiện tại chúng ta đều đang lâm vào giữa đại trận!” Đoàn Phi nghiến răng nghiến lợi nói.
Cái đại trận này thật sự rất lợi hại, một gã trưởng lão Khuy Thiên Cảnh mà chỉ trong vòng thời gian mấy hơi thở đã lập tức hóa thành tro bụi.
Diệp Viễn nhìn thấy một màn này, cười lạnh nói: “Ngươi cho rằng, bất động thì sẽ không có chuyện gì hay sao?”
Lời còn chưa dứt, lại thêm một hỏa cầu đột ngột được ngưng kết thành hình, lại một lần nữa đánh về phía một gã trưởng lão Khuy Thiên Cảnh khác!