Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười mấy cây kiếm cùng đâm về phía Diệp Viễn, bọn họ muốn vây Ngụy cứu Triệu!

Nhưng mà Diệp Viễn lại như là không có nhìn thấy, Tru Tà Kiếm đột nhiên tăng tốc, lấy tốc độ cực nhanh chém xuống.

Sắc mặt học viên vương thành Tả Tướng kia đại biến, biết không còn cơ hội nào nữa nên lập tức bóp nát ngọc bội, truyền tống trở về.

Đúng lúc này, mười mấy cây trường kiếm đâm đến!

“Đi chết đi!”

Chiêu thức của Diệp Viễn lúc này đã quá tay, căn bản không có cách tự cứu, Hà Ninh thấy thế thì không khỏi vui mừng.

Nhưng mà đúng vào lúc này, trên người Diệp Viễn phát ra một tầng kim quang, trường kiếm lấy một góc độ quỷ dị đánh trở về.

“Đinh đinh đinh…”

Trường kiếm của Diệp Viễn đảo một vòng, đẩy toàn bộ mười mấy cây trường kiếm ra ngoài.

Nói thì chậm nhưng lúc đó cực nhanh!

Toàn bộ quá trình cũng chỉ là chuyện trong tích tắc, nhanh đến mức tất cả mọi người đều không phản ứng kịp.

“Nhất Chuyển Cửu Chuyển Kim Thân đại viên mãn!” Hà Ninh không dám tin nói.

Các học viên cũng là từng người đều vô cùng kinh ngạc, nhìn cảnh tượng trước mắt này với vẻ không thể tin.

“Làm gì vậy! Lần này chơi lớn rồi, tự chơi chết người của mình rồi!”

“Vừa rồi đó là… Cửu Chuyển Kim Thân? Không phải nói là tốc độ tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân cực kỳ chậm, cho dù là người có thiên tư cực cao cũng nghìn năm mới có thể có thành tựu sao?”

“Thực lực của tên Diệp Viễn này không tầm thường, lại còn có thời gian tu luyện thân thể?”

“Tên Diệp Viễn này thật quỷ dị! Không những có thể bình yên vô sự dưới sự vây giết của mười mấy người mà lại còn giết được một người!”

Tu luyện nhục thân là quá trình phải cực chậm, mặc dù có lấy được đan dược phụ trợ cũng rất khó có thể trong thời gian ngắn đã có thành tựu.

Thế nhưng một khi đã có thành tựu thì hiếm có địch thủ ở võ giả cùng cấp!

Thực lực không cường đại tới trình độ nhất định, căn bản không phá nổi phòng ngự của hắn.

Hơn nữa, Cửu Chuyển Kim Thân là điều người thường khó có thể làm được, bởi vì lực khống chế đối với thân thể phải đạt đến trình độ không thể tưởng tượng được.

Một chiêu Trảm Tinh vừa rồi của Diệp Viễn khí thế hừng hực, đổi thành người bên ngoài là tuyệt khó thu hồi. Thế nhưng mà hắn lại dựa vào tính dẻo dai của thân thể làm ra động tác không thể tưởng tượng được.

Diệp Viễn cười nhẹ nói: “Có chút thú vị, tiếp tục!”

Dứt lời, trường kiếm của hắn rung động, lại chém tiếp một kiếm về phía Hà Ninh.

Con ngươi Hà Ninh rụt lại, vội vã né mình tách ra.

Lần này, không có ai trào phúng Diệp Viễn nữa.

Bọn họ phát hiện, tình hình chiến đấu hoàn toàn khác với những gì họ tưởng tượng.

Mặc dù dưới sự bao vây của hơn mười đạo kiếm quang nhìn qua Diệp Viễn cực kỳ nguy hiểm, nhưng đám người của vương thành Tả Tướng dường như luôn kém hơn một chút.

Ngược lại, Diệp Viễn ngẫu nhiên chém ra một kiếm, lại vừa chuẩn vừa ác, luôn khiến đám người kia luống cuống tay chân.

Không lâu sau, Diệp Viễn dò xét được cơ hội, quả đoán xuất thủ lần nữa!

Trong mắt học viên Tả Tưởng kia lộ ra vẻ tuyệt vọng, bóp nát ngọc bội.

Càng ngày càng có nhiều học viên của các vương thành tụ lại đây, nhưng mà, Vô Khiếu Lĩnh to như vậy lại càng ngày càng yên tĩnh.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, người của vương thành Tả Tướng càng ngày càng ít.

Cũng không biết qua bao lâu, mọi người kinh hãi phát hiện, không biết từ lúc nào người của vương thành Tả Tướng lại chỉ còn lại có ba người!

“Xảy ra chuyện gì vậy? Vì sao rõ ràng ta cảm thấy Diệp Viễn kia không phải rất lợi hại mà lại có thể giết sạch người của vương thành Tả Tướng rồi?” Một đệ tử ngoại viện có chút chất phác hỏi người bên cạnh.

“Kiếm pháp của hắn nhìn như bình thường không có gì lạ, nhưng thật ra hắn đem sức mạnh pháp tắc áp chế trong một phạm vi rất nhỏ, chỉ có tiếp xúc với kiếm của hắn mới có thể cảm nhận được sự cường đại của kiếm pháp! Mặc dù cảnh giới của hắn không cao, sức mạnh pháp tắc kiếm đạo nhất trọng thiên cũng còn chưa đến viên mãn, nhưng mà sự vận dụng đối với sức mạnh pháp tắc đã đến cảnh giới xuất thần nhập hóa!” Lúc này, có người bên cạnh bỗng nhiên nói.

“Vậy làm sao ngươi thấy được?”

Hắn có chút ngạc nhiên mà quay đầu, ánh mắt chợt có chút ngưng lại.

“Cận… Cận Vũ!”

Người đứng đầu trăm thành, Cận Vũ!

Hắn không ngờ được, Diệp Viễn thế mà lại có thể dẫn tới cả vị đại thần này.

Ánh mắt Cận Vũ không một khắc nào rời khỏi người Diệp Viễn.

Một cỗ chiến ý cường đại bay lên từ trên người hắn!

“Ha ha, xem ra lần này vương thành Tả Tướng hoàn toàn ngã rồi! Cận Vũ, ngươi động tâm!” Lại một giọng nói khác vang lên.

Ánh mắt người kia có chút ngưng lại, kinh hô: “Thu Thủy Sinh!”

Hai người này đều là nhân vật cao cấp trong trăm thành, có người nói bọn họ đều đã lĩnh ngộ pháp tắc đến cảnh giới nhị trọng thiên đại viên mãn!

Ở trong cảnh giới Động Huyền, căn bản không có đối thủ!

Cận Vũ không quay đầu lại, chỉ thản nhiên nói: “Không phải ngươi cũng tới sao?”

“Ha, ta còn thực sự không có ý định đến, vốn tưởng rằng chỉ là một tên hề lòe thiên hạ. Cuối cùng vẫn là không nhịn được lòng hiếu kỳ, chỉ là không ngờ được đến đây lại có thể mở rộng tầm mắt!” Thu Thủy Sinh khẽ cười nói.

“Ngươi tới hay là ta tới?” Cận Vũ thản nhiên nói.

“Ngươi có nắm chắc không?” Thu Thủy Sinh hỏi ngược lại.

Cận Vũ chậm rãi lắc đầu nói: “Đánh rồi mới biết được.”

Thu Thủy Sinh cười nói: “Ngươi đã đến rồi thì ngươi lên đi! Ngươi mà đánh không lại thì ta tám phần mười cũng đánh không lại.”

Cận Vũ thản nhiên nói: “Được!”

Hai người này ngươi một lời ta một lời, trực tiếp đem vấn đề mà học viên kia hỏi trước đó quăng qua một bên.

Học viên kia ở một bên nghe được cảm thấy hoảng sợ, Cận Vũ được gọi là người đứng đầu trăm thành, thế mà đến ngay cả hắn cũng không có nắm chắc đối phó được Diệp Viễn!

Cuối cùng thì hắn cũng biết, Diệp Viễn này lấy dũng khí ở đâu mà bày lôi đài này rồi!

“Bốp bốp bốp!”

Diệp Viễn phóng ra ba kiếm nhanh như chớp, phong kín tất cả đường lui của Hà Ninh.

Sắc mặt Hà Ninh hoảng hốt, mang theo sự không cam lòng mãnh liệt mà bóp nát ngọc bội!

Đến bây giờ, toàn quân vương thành Tả Tướng bị diệt!

Diệp Viễn lấy lực một người độc đấu mười lăm người vương thành Tả Tướng, giết hết toàn bộ!

Nếu như không có ngọc bội truyền tống kia, mười lăm người này không có người nào có thể may mắn tránh được.

Những người nằm trong top 10 của vương thành Tả Tướng lần trước lần này lại bị cạo trọc toàn bộ. Kết quả này khiến tất cả mọi người chấn kinh.

Diệp Viễn thuận tay vẩy một cái hơn trăm chiếc nhẫn trữ vật rơi vào trên tay hắn.

Hắm kiểm tra một chút những thứ trong nhẫn trữ vật này, trong mắt lóe ra một tia sáng.

Vương thành Tả Tướng quả nhiên không hổ là thực lực xếp ở top 10, thu hoạch tương đối khá!

Diệp Viễn cất những chiếc nhẫn trữ vật này đi, nhìn khắp bốn phía, thản nhiên nói: “Còn có ai? Tất cả các ngươi cùng tiến lên cũng được!”

Một câu nói này lập tức chọc giận tất cả mọi người.

Lời này, quá ngông cuồng, căn bản không để những người bọn họ vào mắt mà!

Chỉ là bây giờ bọn họ đều biết, Diệp Viễn là có thực lực và sự tự tin này!

Người ta cuồng là có vốn liếng để cuồng!

“Hắn chỉ có một người, chúng ta ở nơi này có vài trăm người! Mọi người cùng nhau xông lên, ta cũng không tin hắn có thể đối phó được! Thủ tiêu hắn, dựa vào bản lĩnh của mình lấy lại nhẫn trữ vật!”

Lúc này, bỗng nhiên có người hô to một tiếng, lập tức làm cho tâm tư mọi người dao động.

Nhưng mà đúng lúc này, Cận Vũ hành động!

Thân hình hắn thoắt một cái đã tới trước mặt Diệp Viễn, miệng thản nhiên nói: “Ta tới trước! Nếu ta bại, các người đi lên cũng không muộn!”

Diệp Viễn hơi có chút bất ngờ nhìn về phía Cận Vũ, cười nói: “Xem ra ngươi rất lợi hại, ngươi tên là gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK