Toàn thân Bạch Thần chấn động, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
“Không… không thể nào! Diệp Viễn sư phụ, sao có thể là người ngoài vào lịch luyện chứ? Ta… ta hoàn toàn không phát hiện ra được!”
Người ở thế giới khác vào thế giới Thiên Lộc lịch luyện không phải là bí mật gì, dựa vào địa vị của Bạch Thần, hiển nhiên là đã nghe nói qua.
Ma Vân hít sâu một hơi, nói: “Ta không có nhìn lầm! Đan dược này cực kỳ giống với đan dược của người lịch luyện kia, chỉ là dược tính mạnh hơn rất nhiều mà thôi!”
Trong mắt Bạch Thần lộ ra thần sắc phức tạp, hiển nhiên là nội tâm đang giãy dụa kịch liệt.
Thiên Lộc Thần Cung đã từng ban bố lệnh nghiêm, một khi phát hiện người lịch luyện, giết không tha!
Bây giờ, bọn họ nên làm cái gì đây?
Đây là người lịch luyện nhưng cũng là ân nhân cứu mạng hai thầy trò bọn họ!
“Vậy… vậy chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Đi… đi Thiên Lộc Thần Cung tố giác hắn sao? Không được! Tuyệt đối không được! Diệp Viễn sư phụ là ân nhân cứu mạng của ta, ta không thể làm loại chuyện lấy oán trả ơn này!”
Bạch Thần trực tiếp phủ định ý nghĩ đi tố giác Diệp Viễn, nhưng mà hắn lại không biết nên làm cái gì bây giờ, nhất thời rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Ma Vân trầm giọng nói: “Những người lịch luyện này coi thế giới Thiên Lộc chúng ta trở thành chỗ nuôi dưỡng, ta cần ta cứ lấy, là kẻ địch của toàn bộ võ giả Thiên Lộc! Loại người này, sao có thể nhân nhượng?”
Sắc mặt Bạch Thần biến đổi, yên lặng.
Cuối cùng, hắn vẫn nói: “Bạch Thần ta thà rằng bị muôn đời thóa mạ, cũng không muốn làm người vong ân phụ nghĩa! Ở loại tình huống này mà Diệp Viễn sư phụ vẫn bằng lòng giúp ta, nếu như ta lại đi bán đứng người, thì có khác gì chó lợn? Ma Vân lão sư, nếu như người không đồng ý với quyết định của ta, ta cũng không miễn cưỡng ngươi, ngươi có thể đi tố giác Diệp Viễn sư phụ, nhưng mà ta sẽ cùng sống cùng chết với người!”
Ma Vân không ngờ được đồ đệ lại nói ra những lời ấy, trên mặt hiện lên thần sắc do dự, cuối cùng vẫn là thở dài một tiếng, nói: “Được rồi, ai bảo tình cảm của hai ta như cha con chứ! Ngươi đã quyết định như vậy, ta sẽ cùng ngươi đi vào con đường tối này!”
Bạch Thần không biết, tất cả mọi hành động của mình đều dưới sự giám sát của Diệp Viễn.
Mà hắn cũng quyết định sẽ cứu tính mạng của Bạch Thần.
Dựa vào sự cẩn thận của Diệp Viễn, làm sao có thể phạm phải loại sai lầm cấp thấp này?
Hắn cố ý làm như thế là muốn cho Bạch Thần một cơ hội lựa chọn.
Hắn giúp Bạch Thần ngồi lên vị trí Cung chủ, tương lai hắn mở miệng muốn Hồn Thạch Vạn Thọ Thiên, khẳng định Bạch Thần sẽ hoài nghi.
Nếu như sớm muộn gì cũng bại lộ thân phận, không bằng sớm để cho Bạch Thần biết.
Nếu như Bạch Thần bán đứng hắn, hắn sẽ không chút do dự giết Bạch Thần.
Mục đích Diệp Viễn tới thế giới Thiên Lộc rất đơn giản, chính là vì Hồn Thạch Vạn Thọ Thiên.
Đó là vật cứu mạng Mộ Linh Tuyết, Diệp Viễn tuyệt đối sẽ không cho phép có nửa điểm sơ xuất xảy ra!
Cho dù là hắn cũng không muốn giết Bạch Thần.
Cũng may, Bạch Thần lựa chọn đứng ở phía hắn.
…
Trên đại điện Bạch Dạ Thánh Cung, Bạch Tu ngồi ở vị trí đầu, cau mày.
“Ta vừa mới nhận được tin tức, rất nhiều thần đạo của Thu Vũ Thánh Cung đã đi vào phạm vi thế lực của Bạch Dạ Thánh Cung, sợ rằng không còn mấy ngày nữa là sẽ đến được đây! E là… hôm nay nhất định phải thương nghị ra một kết quả!” Bạch Tu lo lắng nói.
Lời này vừa nói ra, biểu hiện trên mặt mỗi người đều không giống nhau.
Có lo lắng, có sợ hãi, có phẫn nộ.
Mặt chân thật nhất của nhân tính, e là cũng chỉ có lúc này mới có thể nhìn được.
“Phó cung chủ đại nhân, ta thấy không có gì để thương nghị cả! Chức vị Cung chủ này, bất luận là vị công tử nào đảm đương cũng đều không thích hợp, vẫn là ngài làm Cung chủ đi!” Một trưởng lão nói.
Lời này vừa nói ra, lập tức có người phụ họa nói: “Đúng vậy, đối đầu với kẻ địch mạnh, mặc dù bọn họ cũng không tệ, nhưng đều không được đức cao vọng trọng như Phó cung chủ đại nhân. Không có gì để thương lượng cả, cứ như vậy đi!”
“Thực lực của Phó cung chủ đại nhân mạnh nhất, uy vọng lại tối cao, cũng chỉ có người đứng ra, mới có thể dẫn dắt chúng ta chống đỡ cường địch! Vị trí Cung chủ này, ngài nhận đi’!” Lại có một người nói.
Ở đây tổng cộng có tám vị trưởng lão, đều là cường giả Khuy Thiên Cảnh..
Lời này vừa nói ra, cũng đã có ba vị trưởng lão đồng ý.
Còn những người còn lại, trên mặt đều lộ ra thần sắc do dự, có điều hiển nhiên cũng có hướng về phía Bạch Tu.
“Các ngươi còn chờ cái gì nữa, lẽ nào chờ Bạch Dạ Thánh Cung của chúng ta bị diệt, các mới mới chọn ra Cung chủ mới sao?” Người trưởng lão đã nói chuyện lúc trước nói.
Tất cả mọi người đều biến sắc, câu nói này thành công ép vỡ cây rơm rạ cuối cùng.
“Được rồi, ta… ta đồng ý!”
“Ta cũng đồng ý!”
“Ta… đồng ý!”
Các trưởng lão nhao nhao tỏ thái độ, đều đồng ý nhận Bạch Tu làm Cung chủ.
Trong lòng Bạch Tu mừng như điên, nhưng trên mặt lại làm ra biểu cảm khó dễ, nói: “Đây… như vậy sao được? Bạch Dạ Thánh Cung là một tay lão Cung chủ tạo dựng nên, lúc lão Cung chủ phát dương quang đại Thánh Cung, Bạch Tu ta có tài đức gì mà dám tiếp nhận chức vị Cung chủ?”
“Phó Cung chủ đại nhân, ngài không cần từ chối nữa! Ngài cũng họ bạch, là huynh đệ của lão Cung chủ, sao lại không đảm đương nổi vị trí Cung chủ này? Ngài còn từ chối nữa, Thu Vũ Thánh Cung sẽ giết đến cửa nhà chúng ta đó!”
“Đúng vậy, Phó cung chủ, ngài đồng ý đi!”
…
Mấy người trưởng lão gấp gáp, đều thúc giục Bạch Tu kế thừa chức vị Cung chủ.
Mặc dù Bạch Tu cũng họ Bạch nhưng không phải huyết mạch ruột thịt của lão Cung chủ.
Luận huyết thống, đương nhiên vẫn là mấy vị công tử là chính thống nhất.
Chỉ là lúc này, đã không còn ai để ý đến suy nghĩ này.
Bạch Tu thở dài một tiếng, nói: “Nếu đã như vậy, Bạch Tu đành miễn cưỡng tiếp nhận chức vị Cung chủ này! Có điều, ta nói trước, ta chỉ là tạm thay thế vị trí Cung chủ, chờ sau khi bọn họ lớn lên, lại lựa chọn một vị công tử có uy vọng tối cao kế thừa chức vị Cung chủ!”
Lời này vừa nói ra, trên mặt các vị trưởng lão đều lộ ra thần sắc vui mừng.
“Cung đủ đại nhân thật sự là thâm minh đại nghĩa, lại suy nghĩ chu đáo như vậy! Chuyện này cứ định như vậy đi, hôm nay ta lấy danh nghĩa hội trưởng lão chiếu cáo toàn bộ Bạch Dạ Thánh Cung, Phó cung chủ Bạch Tu tiếp nhận chức vị cung chủ Bạch Dạ Thánh Cung!” Trưởng lão kia nói.
Mấy vị trưởng lão kia cũng khẽ gật đầu, thái độ hiển nhiên là rất thỏa mãn với Bạch Tu.
Bạch Tu cười nói: “Được rồi, vậy hôm nay trước hết đến đây đã! Đối đầu với kẻ địch mạnh, có một số việc ta nhất định phải chuẩn bị tốt. Chuyện chiêu cáo thiên hạ này, làm phiền các vị trưởng lão!”
“Ta không đồng ý!”
Đúng lúc này, Diệp Viễn vẫn luôn im lặng không lên tiếng, cuối cùng cũng lên tiếng.
Các vị trưởng lão nhìn Diệp Viễn như kẻ ngốc, căn bản cũng không quen người kia.
Tên gia hỏa cả người trên dưới không có một chút thần nguyên nào lay động thế mà lại dám ở chỗ này phát ngôn bừa bãi?
“Cuồng đồ ở đâu ra, lại dám dương oai trong hội nghị trưởng lão? Chuyện hội trưởng lão quyết định, há là việc ngươi có thể không đồng ý?” Vị trưởng lão vẫn luôn ủng hộ Bạch Tu kia lập tức mở miệng mắng.
Bây giờ ở loại tình thế này, Bạch Thần sớm đã bị cho ra rìa từ lâu rồi.
Mặc dù đi tới hội nghị trưởng lão, nhưng mà căn bản không có người để ý đến hắn.
Về phần hắn mang ai tới, đương nhiên càng thêm không có ai quan tâm.
Huống chi, chỉ bên ngoài Diệp Viễn chỉ là một người phàm.
Quá không nổi bật!
Diệp Viễn nhìn cũng chẳng muốn nhìn người trưởng lão kia, chỉ nhìn về phía Bạch Tu, cười nhạt nói: “Ừm, diễn không tệ! Có điều… dừng ở đây thôi, ta không đồng ý ngươi làm chức vị Cung chủ này!”