Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tru Tà Kiếm cùng Tịnh Đàn Thánh Hỏa đều là khắc tinh của Ma tộc, ba Đại Ma Thần vây công Diệp Viễn mà giống như đang đối phó với một con nhím, không có cách nào ra tay.

Dùng ba địch một, tuy rằng Diệp Viễn khó có thể làm thương tổn được bọn hắn, thế nhưng bọn hắn cũng không có một chút biện pháp nào để bắt được Diệp Viễn.

Mặt khác, ba người Linh Chá bên kia đang đối phó với Ma Thần lại có chút cố gắng hết sức.

Chung quy sáu Đại Ma Thần cũng đều từng là cường giả Thần đạo, tuy cảnh giới bị áp chế nhưng vẫn hơn Linh Chá bọn họ một bậc.

Nhưng mà sự khắc chế của Diệp Viễn lại quá đáng sợ.

Bất luận là Tru Tà Thần Kiếm hay là Tịnh Đàn Thánh Hỏa thì đều là dạng tồn tại muốn đoạt mệnh bọn chúng.

Một khi thật sự trúng chiêu, cho dù bọn chúng có là Ma Thần thì nếu không chết cũng phải bị lột mất một lượt da!

Rất khó để giết chết Ma tộc, nhưng cũng không phải là giết mãi không chết.

Nhất là đụng phải một người như Diệp Viễn, quả nhiên là khó giải quyết vô cùng.

“Lăng Thiên Thần Vương thật là mạnh, vậy mà cũng có thể một người độc đấu với ba Đại Ma Thần! Khó trách hắn có thể đạt được cái danh hiệu đó, thực lực của hắn sợ là đã không thua gì Định Thiên Thần Vương rồi?”

“Đúng vậy! Ngươi xem mấy người Linh Chá Thần Vương, bị ba Đại Ma Thần khác áp chế gắt gao, cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn cũng sẽ thất bại.”

“Lúc trước ngoại giới còn có rất nhiều nghi vấn đối với Lăng Thiên Thần Vương, nhưng lại không ngờ hắn lại là người cứu vớt chúng ta ở giây phút cuối!”

“Lâu ngày mới biết được lòng người mà! Thánh Thành được xưng là chúa tể của Thần Vực, không nghĩ tới khi Ma kiếp bộc phát rồi, vậy mà bọn hắn lại không có nửa điểm động tĩnh, thật là làm cho người ta thất vọng cực độ! Ngược lại Lăng Thiên Thần Vương cùng với mấy người Linh Chá Thần Vương lại không hề chùn bước, đứng ra làm việc đại nghĩa!”

“Đúng rồi, ngươi không nói thì ta cũng đã quên! Ma kiếp bộc phát, tám đại siêu cấp Thánh Địa gần như là toàn quân bị diệt, chỉ có duy nhất Thánh Thành là cho đến bây giờ vẫn không hề có chút động tĩnh nào, hay là...”

...

Lòng người ủng hộ hay phản đối, trước cảnh nguy cấp bị diệt tộc như thế này thì rất nhanh hiện rõ.

Diệp Viễn dùng hành động của hắn thắng được sự tôn kính của tất cả mọi người.

Hơn nữa cử động quỷ dị của Thánh Thành cũng khiến cho phần lớn số đông hoài nghi.

Ma kiếp bộc phát mà lại không đánh Thánh Thành, đây là vì sao?

Giữa Thánh Thành cùng Ma tộc, dường như là đã đạt được một ngầm ý nào đó, cho nên nước sông mới không phạm nước giếng.

"Đừng tiếp tục dây dưa cực khổ với hắn nữa, dùng Tinh Bạo Đại Pháp trực tiếp giết chết hắn đi!” Bỗng nhiên Già Lam lên tiếng nói.

"Được!”

Già Địch cùng với một tên Ma Thần khác đều bị thực lực của Diệp Viễn làm kinh sợ, cho nên lập tức đáp ứng không chút do dự nào.

Ma khí trên cơ thể ba người bọn họ phun ra nuốt vào, Ma khí vô tận lập tức bao phủ Diệp Viễn lại!

Ba người bọn hắn đứng giữa không trung không ngừng đánh ra pháp quyết, giữa không trung tạo thành một quả hắc cầu lớn có kích thước bằng mấy người.

Mà Diệp Viễn thì lại trực tiếp bị hắc cầu kia nuốt sống.

Cái Ma khí vô tận này chính là do ba Đại Ma Thần liên thủ thi triển ra, uy lực của nó khó có thể tưởng tượng.

Càng ngày ba người rót Ma khí vào càng nhiều, bên trong hắc cầu nổi lên năng lượng chấn động, càng ngày càng làm cho lòng người kinh hãi không thôi.

Đệ tử Phiêu Miểu Tông nhìn thấy cảnh này, nguyên một đám đều khiếp hồn khiếp vía, không khỏi lo lắng thay cho Diệp Viễn.

Có thể thấy, lúc này Diệp Viễn bị phong ấn ở bên trong hắc cầu có bao nhiêu nguy hiểm!

“Không tốt, sự chấn động của cỗ năng lượng này quá kinh khủng! Lăng Thiên Thần Vương gặp nguy hiểm rồi!”

Lữ Tử Chính nhìn thấy một màn này, sắc mặt cũng không khỏi trắng bệch như tờ giấy.

Lúc này, bọn hắn đã hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Diệp Viễn nữa rồi, hoàn toàn không hề biết tình huống Diệp Viễn ở bên trong hắc cầu ra sao.

Nhưng mà, căn bản hắn không thể làm gì được.

Với thực lực của hắn, còn chưa kịp tới trước mặt Ma Thần thì đã bị miểu sát rồi.

“Ha ha ha, Diệp Viễn, nếu như ngươi có thể kháng trụ nổi một kích này thì bổn tọa sẽ quỳ xuống thè lưỡi liếm giày cho ngươi! Đi chết đi! Bạo cho ta!” Già Lam dữ tợn nói.

Hắn hô lên một tiếng, ba Đại Ma Thần cùng nhau thi pháp.

“Phốc phốc phốc...”

Bên trong hắc cầu truyền đến từng trận âm thanh bạo phá.

m thanh này nặng nề dị thường, truyền đến khiến cho người ta có loại cảm giác cực kỳ không thoải mái, giống như ngực bị đại chùy đập trúng.

Hắc cầu kia, dưới sự trùng kích của năng lượng càng không ngừng nhô lên, sau đó mới khôi phục lại nguyên trạng.

Có thể thấy được, năng lượng chấn động bên trong hắc cầu mạnh cỡ nào!

"Lần này xong rồi! Những Ma Thần này quá cường đại, thủ đoạn quả thật không thể tưởng tượng nổi! Không biết Lăng Thiên Thần Vương hắn...”

“Những Ma tộc này được xưng là Ma Thần, chỉ sợ trước kia chính là cường giả Thần Cảnh! Rốt cuộc Lăng Thiên Thần Vương vẫn là song quyền khó địch lại bốn tay!”

"Sự trông cậy lớn nhất của chúng ta chính là Lăng Thiên Thần Vương, nếu như hắn xảy ra điều gì không hay thì hôm nay chúng ta đều phải chết ở chỗ này rồi!”

...

Cảm nhận được chấn động đáng sợ do hắc cầu truyền ra, sắc mặt của nguyên một đám võ giả Nhân tộc giống như tro tàn, lộ ra thần sắc tuyệt vọng một lần nữa.

Năng lượng khủng bố như vậy mà lại nổ tung ở trong một không gian nhỏ như thế thì ngay cả Ma Thần sợ rằng cũng phải nổ thành tro bụi chăng?

“Ha ha ha, chết đi! Cái gì mà Thiên Mệnh Chi Tử, còn không phải là chết trong tay bổn tọa hay sao? Nổ nổ nổ, nổ chết hắn cho bổn tọa!” Trên mặt Già Địch cũng hiện lên vẻ hưng phấn vô cùng.

Mới vừa rồi hắn bị Diệp Viễn làm cho bẽ mặt, cho nên cũng hận Diệp Viễn đến cực điểm.

Hiện tại, tuy là mượn lực của hai người khác, cuối cùng mới có thể giết chết được Diệp Viễn, nhưng như vậy cũng đủ làm cho hắn cảm thấy hả giận vô cùng.

Bạo tạc bên trong hắc cầu giằng co trọn vẹn thời gian trăm hơi thở!

Bất kể là dạng cường giả như thế nào thì với cường độ bạo tạc mạnh như vậy thì cũng đủ để chấn hắn thành bột mịn rồi.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là ma khí của ba người đã không còn tiếp tục được nữa rồi.

Vì để diệt sát Diệp Viễn, bọn hắn gần như đã dùng hết sức lực.

Có thể khiến cho ma khí của ba Đại Ma Thần đều tiêu hao gần như không còn, có thể thấy được bạo phá bên trong hắc cầu có bao nhiêu đáng sợ.

Ba Đại Ma Thần đình chỉ thi pháp, sắc mặt của nguyên một đám tái nhợt như tờ giấy, thở hồng hộc, có loại cảm giác hư thoát cả người.

Thời gian dần qua, rốt cuộc hắc cầu cũng tiêu tán.

Tình cảnh bên trong cũng đã hiện ra trước mắt tất cả mọi người, cường giả Nhân tộc đều không dám nhìn về hướng bên này.

Bọn hắn không muốn bị kết quả tuyệt vọng đả kích!

“Nhanh! Mau nhìn kìa!” Bỗng nhiên, có người cả kinh kêu lên.

Một màn trước mắt khiến cho tất cả mọi người đều chấn kinh rồi.

Thậm chí có không ít võ giả của Ma tộc cùng Nhân tộc đình chỉ đánh nhau để nhìn về phía bên kia, tất cả đều không thể tin được, nguyên một đám đứng ngây ra.

Tròng mắt của ba Đại Ma Thần trợn tròn, thiếu chút nữa là rớt ra ngoài.

Già Lam cảm thấy thế giới này thật quá hoang đường!

Già Địch còn cho rằng nhất định là mình bị hoa mắt!

Diệp Viễn vậy mà lại không hề hao tổn dù chỉ một cọng lông!

Hắn cứ yên lặng đứng ở đó, thậm chí cũng không hề cử động!

"Đùa gì vậy! Tinh Bạo Đại Pháp chính là võ kỹ thần đạo, năm đó Ma Thần đại nhân dùng một chiêu này giết chết không biết bao nhiêu cường giả thần đạo của Nhân tộc! Vậy mà tên Diệp Viễn này lại không hề bị hề hấn một chút nào!”

Một tên cường giả Ma tộc ngây người ra, nhìn một màn này mà không thể tin được vào mắt của mình.

Đối thủ của hắn là một cường giả Nhân tộc, thấy hắn ngẩn người thì lặng lẽ tụ lực, đột nhiên bổ tới một đao!

Đao rơi, người chết!

Một đoàn hắc khí bay ra khỏi thân thể, vừa cười vừa nói: “Ngươi... ngươi thật hèn hạ!”

Cường giả Nhân tộc cười nói: “Ha ha, ai bảo ngươi ngẩn người ra! Cái gì mà Ma Thần đại nhân, ta thấy chi bằng sửa lại thành Ma Kê đại nhân thì đúng hơn, mấy người bọn hắn còn không xứng để xách giày cho Lăng Thiên Thần Vương của bọn ta nữa!”

“Không có khả năng! Đây tuyệt đối không có khả năng! Ngươi... vì sao ngươi lại không hề hấn một chút nào?” Mặt Già Lam sẫm như màu đất, không thể tin được nói.

Diệp Viễn nhìn hắn một cách trào phúng, thản nhiên nói: "Đây thật sự là lực lượng của Ma thần các ngươi sao? Hình như... cũng không hơn gì thế này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK