Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Duệ đăm chiêu nhìn Diệp Viễn, phát hiện Diệp Viễn đang mỉm cười nhìn hắn.

Trong lòng hắn cả kinh, rất nhanh đã hiểu được vì sao Diệp Viễn lại làm như vậy rồi.

"Tâm tư của người này thật kín đáo, động tác đưa phương pháp luyện đan này quả thực đẹp đẽ tới cực điểm!” Dương Duệ thầm thở dài trong lòng.

Ngay cả Dương Duệ đều có thể nhìn ra ý nghĩa của đan phương này, những người khác làm sao có khả năng không thấy được?

Một khi Dưỡng Nguyên Đan này được khuếch tán ra, nhất định sẽ giống như đại dịch, đốt cháy toàn bộ Thông Thiên Giới.

Cứ như vậy, Dưỡng Nguyên Đan đối với Diệp Viễn không chỉ không phải là vật gì tốt, trái lại hoàn toàn trở thành củ khoai lang nóng bỏng tay.

Thậm chí, sẽ đưa tới họa sát thân.

Thế nhưng, nếu như Vạn Bảo Lâu nắm giữ phương pháp luyện chế Dưỡng Nguyên Đan thì hoàn toàn khác biệt.

Vạn Bảo Lâu là sản nghiệp của Vạn Bảo Thiên Đế, người dám đánh chủ ý vào hắn thật sự không nhiều.

Ngay cả những cường giả chân chính kia cũng sẽ không vì phương pháp luyện đan của một đan dược cấp một trung phẩm nho nhỏ mà tìm đến Vạn Bảo Thiên Đế để gây phiền phức.

Về điểm thứ nhất này, chính là cử chỉ thoát thân sáng suốt của Diệp Viễn.

Điểm thứ hai, đúng như Diệp Viễn từng nói, chính là vì báo ân.

Chỉ là phần đại lễ này không tránh khỏi hơi nặng một chút.

Một khi Dưỡng Nguyên Đan được tung ra, nhất định Vạn Bảo Lâu có thể lật ngược tình thế, quét ngang Côi Sơn Thành.

Mà Dương Duệ cống hiến phương pháp luyện đan này cho Vạn Bảo Lâu thì hiển nhiên sẽ được trọng thưởng từ cấp trên.

Nhân tình này, không thể nói là không lớn!

Đương nhiên Dương Duệ biết rõ, nếu như Diệp Viễn vì kế thoát thân sáng suốt thì cũng có thể hoàn toàn không cần phải đưa ra đan phương này.

Chỉ cần hắn không đưa ra thì hết thảy đều không liên quan gì đến Diệp Viễn.

Như vậy, đủ để thấy được Diệp Viễn là người cực kỳ trọng tình nghĩa.

Hắn vì cứu sống Vạn Bảo Lâu mà chấp nhận đưa ra một quả pháo nặng cân đến như vậy.

Dương Duệ hít một hơi thật sâu nói: “Diệp lão đệ, ta biết rồi! Sau này chúng ta hãy gọi nhau là huynh đệ, phần tình cảm này lão ca ta xin nhận!”

Diệp Viễn cười nói: “Vậy thì ta đành lớn mật gọi một tiếng Dương huynh. Dương huynh, cách luyện chế Dưỡng Nguyên Đan này có chút khó khăn, nếu như Tống lão có chỗ nào không hiểu, huynh có thể bảo hắn đến tìm ta.”

Dương Duệ gật đầu nói: “Được rồi, không thành vấn đề.”

Tống lão, chính là Đan Thần nhất tinh mà cấp trên mới phái đến.

Chỉ là sau khi hắn đến vẫn không cách nào thay đổi được nửa điểm túng quẫn của Vạn Bảo Lâu.

...

"Trời ạ, lại đến muộn rồi! Mấy tên gia súc các ngươi đến cũng thật là sớm đấy?”

"Hôm nay Vạn Bảo Lâu muốn tung ra một nhóm Dưỡng Nguyên Đan, không tới sớm một chút thì ngay cả một ngụm canh cũng không có để uống.”

“Đáng chết, ta cho ngươi năm mươi viên Thần Nguyên Thạch, ngươi nhường vị trí của ngươi cho ta, thế nào?”

“Dẹp đi dẹp đi! Năm mươi viên Thần Nguyên Thạch mà đã muốn mua vị trí của ta? Năm trăm viên, thiếu một viên cũng không được! Hơn nữa, sau khi ngươi mua được Dưỡng Nguyên Đan, nhất định phải đưa ta một viên, ta mua với giá gốc!”

“Ngươi đi chết đi!”

...

Dưỡng Nguyên Đan vừa được đẩy ra, lập tức giống như một trận lốc xoáy, trong nháy mắt thổi khắp toàn bộ Côi Sơn Thành.

Cửa lớn của Vạn Bảo Lâu cũng sắp bị chấn nát.

Diệp Viễn lợi dụng thời gian nửa tháng kia luyện chế ra một nhóm lớn Dưỡng Nguyên Đan.

Còn lại, hắn mặc kệ.

Về con đường kinh doanh, hiển nhiên Dương Duệ và Tô Lâm Phổ chu đáo hơn so với hắn rất nhiều.

Hai người lập ra một loạt thủ đoạn thúc đẩy tiêu thụ, rêu rao với bên ngoài rằng sẽ chiêu mộ ba đợt võ giả đến để thí nghiệm đan dược miễn phí.

Thời điểm nhóm đầu tiên đến, có không ít người đều ôm thái độ hoài nghi, người chân chính tới thử đan thật sự không có mấy ai.

Nhưng sau khi nhóm người thứ nhất này thí nghiệm đan dược thì danh tiếng của Dưỡng Nguyên Đan vừa làm lần đầu đã thành công!

Dưỡng Nguyên Đan là một loại đan dược hoàn toàn mới, phục dụng đan dược ngay lần đầu tiên là hiệu quả rõ rệt nhất.

Tuy rằng mọi người vẫn còn hoài nghi dược hiệu của Dưỡng Nguyên Đan, thế nhưng người quan tâm lại nhiều vô cùng.

Dù sao, Vạn Bảo Lâu cũng đã mạnh miệng thả ra.

Nhưng mà sau khi mấy người được thí nghiệm phục dụng Dưỡng Nguyên Đan lập tức nhận được hiệu quả rõ ràng, khí thế tăng vọt rất nhiều ngay tại chỗ.

Hiệu quả như thế, tuyệt đối Tăng Nguyên Đan không cách nào đạt tới.

Người thí nghiệm đan dược giống như nhặt được bảo vật, từng người một đều cực kỳ phấn khởi.

Lần này đã khơi gợi lên khẩu vị của tất cả mọi người.

Lập tức, danh ngạch của nhóm thứ hai cùng nhóm thứ ba đến thí nghiệm đan dược khiến cho mọi người đều đánh vỡ đầu.

Có người đạt được vị trí để thí nghiệm đan dược còn rao giá cao để đấu giá.

Có người nói, giá cao nhất vỗ tới một vạn Thần Nguyên Thạch hạ phẩm!

Qua ba đợt thí nghiệm đan, lượng tiêu thụ của Vạn Bảo Lâu lập tức nóng hổi tới cực điểm.

Chưa bao giờ nóng hổi đến vậy!

Giá cả giống nhau nhưng dược hiệu lại gấp đôi Tăng Nguyên Đan, vậy thì còn ai lại đi mua Tăng Nguyên Đan?

Thậm chí, không riêng gì Vương gia, trong cửa hàng của Lục gia và Lâm gia gần như là trong một đêm đều trở thành tình cảnh trước cửa có thể dùng để giăng lưới bắt chim.

Tại Vương gia, tất cả mọi người đều biến thành con kiến trên chảo nóng, từng người một gấp gáp xoay quanh.

“Huyền lão, không phải ngươi nói Dưỡng Nguyên Đan tuyệt đối không có khả năng tồn tại hay sao? Hiện tại, chúng ta đều không có lấy một một chút biện pháp để ứng đối, đang rất bị động!” Vương Túc ai oán nói.

Trên mặt Vương Huyền Phong hết sức khó coi, đương nhiên, càng nhiều hơn chính là vẻ lúng túng.

Trước đó hắn đã nói chắc như đinh đóng cột, chắc chắn Vạn Bảo Lâu tuyệt đối không thể luyện chế ra cái gì mà Dưỡng Nguyên Đan.

Hiện tại mặt của hắn đã bị đánh bôm bốp!

Trên thực tế, Vương Túc biết rõ, cho dù Vương gia có sớm ứng đối thì khi đối mặt với thế tiến công mạnh mẽ của Dưỡng Nguyên Đan, bọn họ vẫn không hề có một chút biện pháp nào như trước.

“Điều này cũng không thể trách ta! Các ngươi có biết Dưỡng Nguyên Đan này xuất hiện sẽ có ý nghĩa như thế nào hay không?” Vương Huyền Phong nói.

“Mang ý nghĩa là phân nhánh tại Côi Sơn Thành chúng ta sắp không kiên trì được nữa rồi!” Vương Túc tức giận nói.

Trong vòng mấy chục năm nay, vì cùng Vạn Bảo Lâu đánh lôi đài mà Vương gia cũng đã tiêu hao rất lớn.

Vốn bọn họ dự định sau khi đánh sụp được Vạn Bảo Lâu thì sẽ xưng bá tại Côi Sơn Thành.

Nhưng mà không nghĩ tới, bọn họ không thể dìm chết Vạn Bảo Lâu, trái lại còn để cho Vạn Bảo Lâu đánh đòn cảnh cáo lên bọn họ!

Một gậy này quá ác, có khả năng trực tiếp đập chết bọn họ.

Vương Huyền Phong cười lạnh nói: “Ngu xuẩn! Vương Túc, tầm mắt của ngươi quá nông cạn, tương lai làm sao có thể đảm nhận được trọng trách lớn? Theo ta thấy, một khi Dưỡng Nguyên Đan này xuất hiện thì sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Thông Thiên Giới! Vạn Bảo Thiên Đế sẽ lợi dụng loại đan dược này để tích tụ vô số của cải!”

Vương Túc cười lạnh nói: "Hừ, Huyền lão, ngươi cho rằng ta chưa cân nhắc qua điểm này hay sao? Nhưng mà ngươi cảm thấy tên tiểu tử Diệp Viễn kia sẽ giao ra phương pháp luyện đan à? Giá trị của phương pháp luyện đan này, căn bản không thể đo đếm được! Đối mặt với lợi nhuận lớn như vậy, người nào lại tình nguyện phun ra một cách dễ dàng?”

Vương Huyền Phong sững sờ, hắn thật sự không nghĩ tới điểm này.

Vương Túc nhìn Vương Huyền Phong một chút, tiếp tục nói: “Vì lẽ đó, tiểu tử này là đang tự đào hố chôn mình! Đừng thấy hiện tại bọn họ huyên náo vui mừng, không bao lâu nữa thì giữa tiểu tử kia và Vạn Bảo Lâu, nhất định sẽ không nể mặt mũi của nhau nữa! Đến lúc đó, khà khà!”

Sau khi nghe xong Vương Túc phân tích, mấy người Vương Huyền Phong lại dấy lên hi vọng một lần nữa.

Vương Dục Tường nói: "Vậy ý của Túc công tử là... tiếp theo chúng ta sẽ làm cho bọn họ trở mặt?”

Vương Túc gật gật đầu, nói: “Không sai!”

Sắc mặt Vương Vũ Tinh khó coi nói: "Nhưng mà, dù sao thì phân nhánh tại Côi Sơn Thành chúng ta cũng không giàu tới mức nứt đố đổ vách như Vạn Bảo Lâu được, những năm này đã khô cạn hết thảy tài nguyên rồi. Tiếp tục hao tổn như vậy nữa thì ta sợ Vạn Bảo Lâu chưa kịp đổ mà Vương gia chúng ta đã vỡ trước rồi!”

Vương Túc ở Côi Sơn Thành đến mấy chục năm, hiển nhiên rất hiểu rõ về tài lực của Vương gia.

Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Hai ngày nay ta sẽ cầu viện dòng chính, để bọn họ trợ giúp phân nhánh Côi Sơn Thành! Chiến đấu đều đã đánh tới thời điểm hiện tại rồi, vậy thì phải xem ai có thể kéo dài lâu hơn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK