Trên đại điện, hai mắt của Thần sứ Thanh Phong chậm rãi mở ra.
“Một canh giờ đã đến, xem ra... các ngươi không có ý định giao người rồi! Rất tốt! Đã như vậy thì bản Thần sứ sẽ tự mình đi mời hắn!”
Thanh Phong nói mỉa mai, sau đó chậm rãi đi xuống đại điện.
Từ trước đến nay Thiên Lộc Thần Cung luôn bàng quan, mặc kệ tất cả các cuộc tranh đấu của những Đại Thánh, mặc kệ bọn họ phát triển.
Đã không biết bao lâu, Thần sứ của Thiên Lộc Thần Cung chưa từng xuất hiện tại chốn của phàm nhân rồi.
Mọi người không nghĩ tới tên Thần sứ này lại bá đạo đến vậy.
Quấy rầy người khác bế quan tu luyện chính là điều tối kỵ đối với võ giả, gần như có thể đánh đồng với tội sát hại phụ mẫu.
Chỉ cần quấy rầy thì sẽ làm mất con đường tu luyện của người khác!
Loại chuyện này, đối với bất kỳ một võ giả nào, nhất là cường giả Thần đạo thì đều không cách nào chấp nhận được.
Tồn tại của Diệp Viễn đối với Bạch Dạ Thánh Cung không khác gì đấng cứu thế.
Bất luận là ai cũng không muốn mạo hiểm sơ suất phá ngang việc Diệp Viễn bế quan.
Dù cho vị trước mắt này là Thần sứ của Thiên Lộc Thần Cung.
"Hử?”
Lông mày của Thanh Phong nhăn lại, lạnh lùng nhìn Bạch Thần đang đứng trước mặt.
Tiểu tử này vậy mà lại dám ngăn đường đi của hắn.
“Ngươi muốn tìm chết? Bản Thần sứ theo mệnh lệnh của Thiên Lộc đến đây, ngươi cản trở bản Thần sứ làm việc như vậy, cho dù ngươi là chủ nhân của Thánh cung đi chăng nữa thì cũng sẽ theo tội mà giết không tha!”
Thanh Phong trừng hai mắt lên, một cỗ khí tức cường đại nghiền ép về hướng Bạch Thần.
Toàn thân Bạch Thần chấn động, trực tiếp lui về mấy bước mới miễn cưỡng đứng lại, thương thế vừa mới được áp chế lại phát tác một lần nữa, từ trong miệng phun ra một dòng máu tươi.
Nhưng mà, hắn vẫn chưa chấp nhận lui xuống, chắp tay nói với Thanh Phong: "Xin Thần sứ đại nhân bớt giận, Bạch Thần không dám đối kháng với Thần Cung. Chỉ là, Thái Thượng trưởng lão quá mức quan trọng đối với Bạch Dạ Thánh Cung bọn ta, một khi hắn bị tẩu hỏa nhập ma bởi vì chuyện tu luyện bị gián đoạn, đối với Bạch Dạ Thánh Cung bọn ta có thể nói là đả kích mang tính huỷ diệt! Bạch Thần khẩn cầu Thần sứ đại nhân cho bọn ta thêm thời gian ba ngày, bọn ta đã dùng phù chú đưa tin vào chỗ Thái Thượng trưởng lão bế quan rồi, một khi hắn tu luyện xong sẽ xuất quan nghênh đón Thần sứ!”
Ma Vân vốn ở một bên âm thầm lo lắng, ý định tùy thời chuẩn bị ra tay.
Không nghĩ rằng, Bạch Thần lại nói ra những lời như vậy.
Xem ra, thiếu chủ nhà mình cuối cùng cũng trưởng thành a!
“Cút ngay!”
Nhưng mà, Thanh Phong căn bản không hề bị lay động đến, hắn trầm giọng nói với Bạch Thần.
Bạch Thần mặt biến sắc, không nghĩ tới tên này lại không thông tình đạt lý như vậy.
“Hắn bế quan một trăm năm, chẳng lẽ bản Thần sứ phải ở chỗ này chờ một trăm năm hay sao? Bản Thần sứ cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy! Không cần phải nói thêm câu nào nữa, cút ngay, nếu không đừng trách ta!” Thanh Phong lạnh lùng nói.
Sắc mặt bọn người Bạch Tu bọn biến đổi đến mấy lần, lên tiếng nhắc nhở: “Cung chủ, tránh ra đi!”
Vẻ mặt Bạch Thần không cam lòng, nhưng lại biết đắc tội không nổi tên Thần sứ này.
Hậu quả của việc đắc tội thần sứ, Bạch Dạ Thánh Cung không gánh được.
Nếu như hắn chỉ có một thân một mình thì cho dù hắn cận kề cái chết cũng sẽ không lùi một bước.
Nhưng mà hắn bây giờ là cung chủ của Bạch Dạ, là đại biểu của cả Bạch Dạ Thánh Cung.
"Vâng...”
Rốt cuộc Bạch Thần vẫn phải tránh ra một bên.
“Hừ!”
Thanh Phong hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lướt qua người Bạch Thần.
Ma Vân thở dài, đi lên vỗ vỗ bả vai Bạch Thần nói: “Chúng ta cũng đi qua xem sao! Chỉ hy vọng rằng hiện tại Diệp Viễn đại nhân không đang ở trong giai đoạn mấu chốt nhất mới tốt.”
Bạch Thần không cam lòng gật gật đầu, bất đắc dĩ cùng đi qua.
...
"Đây là chỗ Diệp Viễn bế quan?”
"Bẩm Thần sứ đại nhân, đúng vậy! Đại nhân...”
Bạch Tu đang muốn khuyên thêm mấy câu, nhưng lại bị Thanh Phong trực tiếp lấy tay ra hiệu dừng lại.
"Mệnh lệnh của Thần Cung không thể làm trái! Nếu như hắn thật sự là người xâm nhập thì ai cũng không đảm đương nổi! Về phần hắn có đang trong quá trình tu luyện khẩn yếu hay không, phải xem vận mệnh của hắn rồi!”
Âm thanh của Thanh Phong không mang theo chút cảm tình nào.
Hiển nhiên, ánh mắt của Thần sứ như hắn có loại cao cao tại thượng.
Lúc này, khí thế trên người Thanh Phong tăng vọt, bỗng nhiên đánh ra một chưởng, trực tiếp đánh về hướng cửa lớn.
Đám người Bạch Thần nóng ruột, hận không thể lập tức nhào tới ngăn cản một chưởng này.
Nhưng một chưởng này vô cùng uy lực, ngay cả đại trận bố trí bên ngoài phòng tu luyện cũng ngăn cản không nổi.
“Oanh!”
Không ngoài dự liệu, một chưởng này đã làm nổ nát đại trận, đánh lên cửa lớn của phòng tu luyện.
Nhưng đúng vào lúc này, một cỗ khí tức vô cùng cường đại bao phủ toàn bộ khu vực này, làm cho tất cả mọi người có loại cảm xúc muốn quỳ bái.
“Phốc!”
Cả người Thanh Phong như gặp phải trọng kích, lập tức phun ra một miệng máu lớn, thân thể bay ngược ra ngoài trực tiếp bất tỉnh.
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.
Một hào quang thần thánh từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ phòng tu luyện.
"Đây... đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Phòng tu luyện truyền đến khí tức thật đáng sợ, ta... ta rõ ràng có loại suy nghĩ muốn chạy trốn.”
“Chẳng lẽ... Diệp Viễn đại nhân là Thần Tử trong truyền thuyết? Thần sứ đại nhân vừa rồi đã khinh nhờn đến Thần uy?”
"Rốt cuộc Diệp Viễn đại nhân đang tu luyện cái gì, điều này thật là đáng sợ! Thần sứ đại nhân chính là cường giả Khuy Thiên Đại viên mãn, vậy mà lại trực tiếp bị chấn động đến hôn mê rồi!”
...
Nhìn thấy Thanh Phong bất tỉnh nhân sự nằm trên mặt đất, không biết tại sao trong nội tâm Bạch Thần lại cảm thấy vô cùng khoái ý!
“Người này, thật sự là gieo gió gặt bão! Ha ha ha, Diệp Viễn sư phụ chính là Diệp Viễn sư phụ, còn lâu mới có thể dùng lẽ thường để đo lường được!” Trong nội tâm Bạch Thần mừng thầm, nói.
Không lâu sau, hào quang thu lại, hết thảy quay về bình tĩnh.
“Két.. !”
Cửa lớn của phòng tu luyện được mở ra từ bên trong, Diệp Viễn chậm rãi đi ra.
Diệp Viễn vừa xuất hiện, phần lớn cường giả Thần đạo trong sân, thoáng một cái liền cảm thấy giống như Thái Sơn đè ép.
Khí tức thần thánh trên người Diệp Viễn cùng với hào quang vừa rồi không hề khác biệt!
Nhìn thấy nhiều người vây trong sân như vậy, Diệp Viễn làm vẻ mặt nghi ngờ nói: “Các ngươi đang làm cái gì vậy?”
Bạch Thần đi đến trước mặt Diệp Viễn, đem chuyện gần đây đã xảy ra nói sơ qua một lần, Diệp Viễn nghe được lông mày cau lại.
Lời đồn đại này hiển nhiên là có người cố ý phát tán ra!
Trong nháy mắt, Diệp Viễn suy nghĩ rất nhiều.
Diệp Viễn hiểu rất rõ Bạch Thần, hắn sẽ không bao giờ làm như vậy.
Vậy thì, là Ma Vân?
Hoặc chính là Thu Vũ Thánh cung không cam lòng bị tổn thất nặng, cố ý bịa đặt lời đồn đại này để tản ra ngoài.
Chỉ có điều, lời đồn đại này cũng không phải lời đồn, mà chính là sự thật.
Đương nhiên, còn có một loại khả năng khác, chính là có một người khác biết rõ thân phận của mình, muốn nhờ lực lượng của Thiên Lộc Thần Cung để tiêu diệt mình!
Ba loại tình huống này, đều có khả năng.
Chẳng lẽ... Võ Mông Học Phủ cũng có người tiến vào thế giới Thiên Lộc?
Lòng Diệp Viễn trầm xuống, một cỗ lửa giận khó hiểu đang hừng hực thiêu đốt trong người.
Không phải là không có loại khả năng này!
Ngay cả quyết sách của thành chủ Võ Mông, Tần gia đều có thể ảnh hưởng đến, khi biết rõ mình ở thế giới Thiên Lộc thì để lấy được tọa độ của thế giới này dường như cũng không phải chuyện gì quá khó để tưởng tượng!
Diệp Viễn liếc nhìn Bạch Thần, cau mày nói: “Ngươi bị thương?”
Hắn lại nhìn thoáng qua Thanh Phong đang nằm trên mặt đất, nói tiếp: “Là bị người kia đánh?”