Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bia đá Hạo Thiên cùng Tru Tà Thần Kiếm bay đến trước mặt Diệp Viễn, loại cảm giác máu tan vào nước đột nhiên lại khôi phục trở lại.

Lúc này, cuối cùng Diệp Viễn mới cảm thấy nhẹ nhõm.

Nhưng Diệp Viễn cũng bắt đầu hứng thú với lời nói của cường giả thần bí.

Bia đá Hạo Thiên có thể nói là át chủ bài lớn nhất của Diệp Viễn lúc này, thậm chí còn mạnh hơn Bàn Long Phá Thiên Chưởng và Vô Cực Sinh Tử Kiếm.

Cách thức sử dụng Bia đá Hạo Thiên là truyền đế khí và sau đó đập nó vào đối thủ.

Tuy đơn giản nhưng sức công phá lại vô cùng cường đại.

Bia đá Hạo Thiên ẩn chứa sức mạnh của những quy luật vô cùng bí ẩn, dù chỉ là một cú ném cũng có sức mạnh phi thường.

Nhưng hiện tại nghe được ý kiến của cường giả thần bí, bia đá Hạo Thiên rõ ràng có một cách thức sử dụng khác.

Hơn nữa, sức công phá đối phương rõ ràng là còn mạnh hơn rất nhiều.

"Xin tiền bối chỉ giáo!" Diệp Viễn chắp tay nói.

"Ừm, cuối cùng cũng nói năng đàng hoàng. Vì ngươi là thiên mệnh chi tử của thời thế này, chắc hẳn ngươi cũng biết về nguồn gốc của bia đá Hạo Thiên, đúng không?" Cường giả thần bí nói.

Diệp Viễn ngỡ ngàng, lắc đầu đáp: "Ta không biết."

Hắn chỉ biết chủ nhân trước của bia đá Hạo Thiên này là Phương Thiên, còn những điều khác hắn thật sự không biết.

Mười vạn năm trước, trời đất thay đổi mạnh mẽ và hình thành một kẽ nứt truyền thừa, rất nhiều sự việc cùng với thần đạo đã bị nhấn chìm trong dòng sông lịch sử.

Nhưng rõ ràng, lịch sử của bia đá Hạo Thiên này phải hơn mười vạn năm rất nhiều.

"Ngươi có nghe nói đến tên tuổi của Thiên Nhất Tông chưa?" Vị cường giả thần bí hỏi lại.

Diệp Viễn vẫn ngơ ngác lắc đầu.

Thấy vậy, cường giả thần bí thở dài: "Có vẻ như thời gian đã quét sạch mọi thứ rồi."

Diệp Viễn tò mò hỏi: "Thiên Nhất Tông rất mạnh sao?"

Cường giả thần bí cười nói: "Hà, đương nhiên là mạnh! Thái Cổ Thiên Nhất Tông là một trong ba môn phái đứng đầu Thần Vực, hưng thịnh nhất thời bấy giờ! Nhất là ở thời kỳ một trăm vạn năm trước, thế hệ tông chủ đó là Tuyệt Thiên đạo nhân, hoành không xuất thế, gần như quét sạch Thần Vực! Hai môn phái đứng đầu còn lại nhất thời cũng phải tạm tránh ra rìa, kính nể Thiên Nhất Tông."

Cường giả thần bí nói về Tuyệt Thiên đạo nhân với giọng điệu tràn đầy ngưỡng mộ.

Tuy nhiên, Diệp Viễn cảm thấy cái tên Tuyệt Thiên nghe khá quen.

Hắn nghĩ một hồi, và cuối cùng nhớ ra rằng hắn đã nghe thấy cái tên đó từ Già Lam.

Có vẻ như người phong ấn Già Lam chính là Tuyệt Thiên đạo nhân.

Nói như vậy, Tuyệt Thiên đạo nhân này thực sự là một tồn tại rất đáng sợ.

Và Diệp Viễn biết rằng Già Lam chỉ là một tên tay chân, còn kẻ mạnh thực sự chính là Thánh Mẫu Ma Hoa.

Thánh Mẫu Ma Hoa cũng là do Tuyệt Thiên đạo nhân phong ấn.

Điều này cho thấy người này thực sự mạnh vô cùng.

"Nói không chừng, Tuyệt Thiên đạo nhân chính là thiên mệnh chi tử thời đó?" Diệp Viễn đột nhiên hiểu ra.

"Đúng vậy! Một trăm vạn năm trước, Ma tộc đột nhiên xuất hiện. Dưới sự lãnh đạo của hai Đại Ma Thần là Thánh Mẫu Ma Hoa và Ca Nặc, chẳng bao lâu sau đã quét sạch toàn bộ Thần Vực. Tuyệt Thiên ra lệnh cho Thiên Nhất Tông và các môn phái lớn lãnh đạo Thần Vực chống lại Ma tộc, và cuối cùng đã phong ấn tất cả chúng. Chỉ là, sau khi phong ấn Ca Nặc, Tuyệt Thiên đã kiệt sức, cuối cùng đã nhắm mắt buông tay, từ giã cõi trần!"

Trong lời nói của cường giả thần bí đầy vẻ u uất và tiếc nuối.

Tuy rằng cường giả thần bí chỉ nói qua loa đơn giản nhưng Diệp Viễn có thể biết được đại chiến chưa từng có một triệu năm trước nhất định vô cùng bi thảm.

Và nghe nói đến Thánh Mẫu Ma Hoa hóa ra ngang hàng với Tuyệt Thiên, đôi lông mày của Diệp Viễn đột nhiên cau lại.

Đây không phải là một tin tốt!

Diệp Viễn không ngờ rằng phong ấn trong Vạn Cổ Dược Viên thực ra lại là của Thánh Mẫu Ma Hoa, một trong hai đại ma đầu.

Và Ca Nặc, mặc dù Diệp Viễn chưa bao giờ nghe đến cái tên này, nhưng hắn đã từng nghe qua tên của Thiên Ma Thần.

Trong trận đại chiến năm vạn năm trước, đối thủ của Phương Thiên tự xưng là Thiên Ma Thần!

Nếu Thiên Ma Thần chính là Ca Nặc, vậy có nghĩa là hai đại ma đầu đều đã xuất thế?

Cường giả thần bí nhận thấy sự kỳ lạ của Diệp Viễn, liền hỏi: "Ngươi đã có được bia đá Hạo Thiên, có lẽ Ma tộc cũng đã được tái thế? Chẳng lẽ ngươi đã giao thiệp với chúng?"

Diệp Viễn cũng không giấu giếm mà mô tả ngắn gọn về những sự kiện liên quan đến Vạn Cổ Dược Viên và năm vạn năm trước.

Một cơn chấn động khủng khiếp cuồn cuộn ào tới, khiến cho toàn bộ lớp không gian tầng thứ bảy giao động.

Không chỉ ở tầng thứ bảy, mà hoang thú cùng tinh dược ở tầng thứ sáu và tầng thứ năm cũng rung chuyển.

"Ngu ngốc! Đúng là một lũ ngu ngốc! Chết cũng không đáng tiếc! Năm xưa, Tuyệt Thiên đã tốn biết bao nhiêu công sức để phong ấn Thánh Mẫu Ma Hoa? Lũ ngu ngốc các ngươi thực sự để chúng thoát ra ngoài rồi! Chết cũng đáng đời!"

Với sự tức giận của cường giả thần bí, Diệp Viễn cảm thấy toàn bộ không gian như sắp sụp đổ.

Người trước mặt đây nhất định là cường giả thần đạo!

Cường giả Hư Huyền không bao giờ có thể đạt đến trình độ này!

"Tiền bối, rốt cuộc Thánh Mẫu Ma Hoa và Ca Nặc mạnh đến cỡ nào?" Diệp Viễn tò mò hỏi.

Đôi mắt đó liếc nhìn Diệp Viễn, nghiêm nghị nói: "Mạnh vô cùng! Với cảnh giới của ngươi, thật không thể mường tượng nổi! Năm xưa, Tuyệt Thiên đã đạt tới Quy Khư Thần Cảnh đỉnh phong nhưng vẫn không giết được Thánh Mẫu Ma Hoa và Ca Nặc. Nếu không phải sở hữu bảo vật ngoài lãnh thổ như bia đá Hạo Thiên thì hắn ta đã không thể đánh bại chúng. Cuối cùng, hắn cạn kiệt sức lực và chỉ có thể phong ấn chúng. Tuy nhiên, hắn ta không thể nào ngờ được rằng, một trăm vạn năm sau lại bị một lũ ngu ngốc thả chúng ra. Đúng là quá lố bịch!"

Nghe xong những lời này, hai mắt Diệp Viễn sáng lên.

Đây là lần đầu tiên hắn được nghe kể về các vị cường giả Thần Cảnh.

Từ lâu hắn đã biết trong Thần Cảnh cũng có phân cao thấp.

Và Quy Khư Thần Cảnh này chắc hẳn là đỉnh cao trong Thần Cảnh.

Hàng trăm vạn năm trước, có lẽ Tuyệt Thiên phải đứng ở đỉnh cao nhất của cả Thần Vực, cho nên cảnh giới của hắn đương nhiên là cảnh giới cao nhất.

Diệp Viễn háo hức nhìn đôi mắt đó, hắn chưa bao giờ cảm thấy mình đến gần Thần Cảnh như vậy.

"Tiền bối, Quy Khư Thần Cảnh mà người đang nói tới là cảnh giới như thế nào?" Diệp Viễn hỏi từng chút từng chút.

Như thể cảm nhận được sự háo hức của Diệp Viễn, cường giả thần bí đột nhiên im lặng.

Diệp Viễn nín thở và kiên nhẫn chờ đợi phản ứng của đối phương.

Sau một hồi im lặng, cường giả thần bí đột nhiên lên tiếng: "Mười vạn năm trước, có phải không gian thiên địa của Thần Vực đã trải qua một biến cố lớn?"

Diệp Viễn sửng sốt, sau đó gật đầu đáp: "Đúng vậy! Mười vạn năm trước, tất cả cường giả thần đạo đều biến mất chỉ trong một đêm. Kèm theo đó, rất nhiều truyền thừa thần đạo cũng biến mất. Hiện tại trên đời này không còn bóng dáng của cường giả thần đạo nữa!"

"Thảo nào! Thảo nào!" Cường giả thần bí lẩm bẩm.

Diệp Viễn lo lắng hỏi: "Tiền bối, rốt cuộc mười vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì?"

Cường giả thần bí thở dài nói: "Ta bị phong ấn ở đây, nào biết thế giới ngoài kia đã xảy ra chuyện gì? Chỉ là mười vạn năm trước, một phần pháp tắc trong cơ thể ta đã bị hút ra ngoài không khí. Kể từ đó, ta không thể sử dụng sức mạnh của Thần Cảnh nữa."

Diệp Viễn hơi thất vọng sau khi nghe những lời của cường giả thần bí.

Nhưng hắn cũng thu được không ít thông tin từ đó, chính là, người trước mặt hắn thật sự là cường giả thần đạo!

Và trong Thần Vực ngày nay, nếu có một cường giả thần đạo ở lại đây thì sẽ bị hút một phần lực lượng phác tắc và trở về cảnh giới Thần Vương!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK