Mục lục
Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thật… thật mạnh!”

Bạch Thần hít vào một ngụm khí lạnh, bị sức mạnh của Quỷ Trảo U Minh làm cho khiếp sợ.

Một chưởng đánh ngã chín đại cường giả Khuy Thiên Thần Cảnh, thực lực này quá nghịch thiên.

“Cái kia… đó là cường giả quỷ đạo hậu kỳ Khuy Thiên sao? Cường giả như vậy, vì sao lại theo người kia?”

“Thực lực của Phó Cung chủ Bạch Tu xấp xỉ cường đại quỷ đạo này, thế mà lại bị bại thảm như vậy!”

“Khí tức của quỷ trảo vừa rồi thật đáng sợ, ta có cảm giác hồn mình đều bị câu đi đến nơi rồi, rốt cuộc đó là thứ quỷ gì vậy?”

Mấy công tử thấy một màn này, từng người đều chấn kinh.

Quy Vân xuất hiện chiến đấu thực sự quá chấn động, một chiêu đã đánh ngã chín đại cường giả Khuy Thiên.

Mấy chốt là cường giả quỷ đạo cường đại như vậy lại thần phục Diệp Viễn!

Từng người bọn họ không ngừng hâm mộ, nếu mình có thủ hạ như thế này, lên làm Cung chủ chẳng phải chỉ là chuyện vài phút sao?

Nói ra thì quả đấm lớn mới là đạo lý cứng rắn!

Chính thống cái gì, âm mưu quỷ kế gì, ở trước mặt thực lực cường đại chỉ có thể phục tùng,

Diệp Viễn nhìn chín trưởng lão vô cùng chật vật, thản nhiên nói: “Không biết bây giờ, Bạch Thần thiếu chủ đã có tư cách kế thừa chức vị Cung chủ chưa?”

Sắc mặt chín trưởng lão đều cực kỳ khó coi, nhưng mà không ai dám lên tiếng.

“Các người đều không nói gì, ta coi như các ngươi đã đồng ý! Bạch Thần, ngồi vào chỗ vốn nên thuộc về ngươi đi!” Diệp Viễn thản nhiên nói.

Lúc này, Bạch Thần bởi vì kích động mà toàn thân run rẩy.

Diệp Viễn gọi mà hắn chỉ ngây ngốc đứng ở đó, bàng hoàng không biết làm sao.

Ma Vân vô cùng mừng rõ, đánh phía sau hắn một cái, cười nói: “Đi nhanh đi, còn đứng ngây ra đó làm gì?”

Lúc này Bạch Thần mới hoàn toàn bừng tỉnh, nhắm mắt đi về phía vị trí Cung chủ kia.

“Đợi đã!” Bạch Tu giùng giằng đứng lên, chặn lại nói.

Diệp Viễn lạnh lùng liếc hắn, nói: “Thế nào, ngươi còn có ý kiến?”

Bạch Tu trầm giọng đáp: “Bạch Thần, người kia không rõ lai lịch, ngươi qua quýt bái sư, đây không phải là muốn đẩy Bạch Dạ Thánh Cung vào vực sâu vạn kiếp bất phục sao?”

Lúc này, Ma Vân lên tiếng nói: “Diệp Viễn đại nhân chính là cường giả ẩn thế, cò về chuyện ngươi lo lắng đó là không thể nào! Tên ngỗ nghịch Bạch Xung kia câu kết với Thu Vũ Thánh Cung, muốn vây giết Bạch Thần thiếu chủ ở rừng rậm Man Hoang, Diệp Viễn đại nhân dùng một kiếm giết tất cả mười tên cường giả thần đạo, trong đó có cả Ngô Tân mới cứu được bọn ta! Chính là bởi gì thực lực Diệp Viễn đại nhân cường đại, ta mới bảo Bạch Thần thiếu chủ bái ngài ấy làm thầy, phụ tá Bạch Thần thiếu chủ cùng chống chọi với kẻ thù bên ngoài!”

Bạch Tu và tám đại trưởng lão nghe lời này, sắc mặt biến đổi lần nữa.

Bọn họ còn tưởng rằng Diệp Viễn mạnh là hoàn toàn dựa vào cường giả quỷ đạo, không ngờ được thực lực của bản thân hắn lại cũng mạnh như vậy!

Quan trọng hơn là, thế mà bọn họ lại không nhìn ra được sự thâm sâu của Diệp Viễn!

Thực lực của Ngô Tân bọn họ đương nhiên vô cùng rõ ràng, khó phân trên dưới với Ma Vân.

Một kiếm tiêu diệt hơn mười cường giả thần đạo, cho dù là bọn họ cũng không làm được.

Lần này, không có ai dị nghị.

Cho dù Thu Vũ Thành Cung dùng khổ nhục kế cũng không thể nào tặng không tính mạng của hơn mười cường giả thần đạo.

Mặc dù Thu Vũ Thánh Cung có không ít cường giả Động Huyền, nhưng mà hơn mười cường giả Động Huyền, đã là một cỗ lực lượng không thể coi thường.

Cung chủ Thu Vũ Thánh Cung lại không có ngu, không thể nào làm loại chuyện như vậy được.

“Nếu như không còn ai có ý kiến vậy thì mời hội trưởng lão chiêu cáo thiên hạ, từ hôm nay trở đi Bạch Thần thiếu chủ tiếp nhận vị trí Cung chủ! Phó Cung chủ Bạch Tu, không biết ngươi còn có ý kiến gì không?”

Diệp Viễn dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng nhìn về phía Bạch Tu, không biết vì sao, Bạch Tu không nhịn được rùng mình một cái.

“Ta… ta không có ý kiến! Bạch Thần thiếu chủ tiếp nhận vị trí Cung chủ vốn là chuyện đương nhiên!” Bạch Tu có chút không cam lòng nói.

Đến Bạch Tu còn không có ý kiến, người khác đương nhiên cũng không có ý kiến.

Cứ như vậy, Bạch Thần thuận lợi trở thành Cung chủ tân nhiệm của Bạch Dạ Thánh Cung!

Chuyện khẩn cấp, cùng ngày hôm đó, hội trưởng lão liền chiêu cáo thiên hạ, tuyên bố Bạch Thần thiếu chủ kế nhiệm chức vị Cung chủ.

Đến bây giờ, cuộc chiến tranh giành chức vị Cung chủ mới kết thúc!

“Diệp Viễn sư phụ, bước tiếp theo ta nên làm thế nào?”

Mặc dù đã lên làm Cung chủ, nhưng mà Bạch Thần vẫn không có một chút chủ ý nào.

Điều đầu tiên, hắn đi tìm Diệp Viễn hỏi kế.

Diệp Viễn cười nói: “Ngươi là Cung chủ, nên làm thế nào, trong lòng ngươi tự phải có tính toán! Ta có thể giúp ngươi lên làm Cung chủ, nhưng cũng không thể giúp ngươi cả đời. Những lão gia hỏa kia đều không phải ăn chay, nếu như ngươi không sớm trưởng thành, sẽ bị bọn họ ăn đến mảnh xương vụn cũng không còn.”

Bạch Thần biến sắc, chợt nhớ tới thân phận của Diệp Viễn sư phụ.

Sớm muộn gì cũng có một ngày hắn rời đi, không thể nào luôn luôn ở lại bên người trợ giúp mình.

Một khi Diệp Viễn rời đi, hắn phải đối mặt chính là một đám mãnh thú như hồng thủy!

Sắc mặt Ma Vân cũng hơi trầm xuống, nói: “Cung chủ, Diệp Viễn đại nhân nói đúng! Trước đây, ngài có lão Cung chủ che chở, người khác không dám làm gì ngài. Nhưng mà bây giờ, tất cả ngài chỉ có thể dựa vào chính mình!”

Sắc mặt Bạch Thần do sự, có chút rụt rẻ sợ hãi nói: “Nhưng mà ta… ta…”

Diệp Viễn nói: “Ngươi muốn làm cái gì thì làm cái đó! Có ta ở đây, ngươi có thể tùy hứng! Điều ngươi phải làm bây giờ, chính là trưởng thành trong thời gian ngắn nhất!”

Toàn thân Bạch Thần chấn động, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn.

Đón nhận ánh mắt bình tĩnh của Diệp Viễn, không hiểu vì sao tâm tư Bạch Thần vốn dĩ rất hoảng loạn, lập tức yên ổn hơn rất nhiều.

“Ma Vân lão sư, triệu tập tất cả cường giả thần đạo, sáng mai xuất phát đi biên cảnh, chúng ta chủ động ứng chiến! Ta muốn để cho người Thu Vũ Thánh Cung biết, Bạch Dạ Thánh Cung chủ chúng ta không phải dễ bị bắt nạt!” Bạch Thần trầm giọng nói.

Giờ phút này, trên người Bạch Thần đột nhiên nhiều thêm một tia bá khí.

Diệp Viễn thấy thế, không khỏi mỉm cười.

Xem ra liên tiếp chịu đả kích cuối cùng cũng khiến cho đóa hoa trong nhà ấm trưởng thành rồi.

Lúc này, Diệp Viễn ném ra một cái bình thuốc nhỏ, nói: “Thứ đồ chơi này, cầm lầy, hiệu quả của nó không kém Cửu Khúc Thông Linh Quả mấy. Trong hội trưởng lão, cũng cần phải có trưởng lão của chính mình.”

Toàn thân Ma Vân chấn động, kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, rồi lại nhìn đan dược trong tay.

“Diệp Viễn đại nhân, Ma Vân… vô cùng cảm kích!”

Lúc này, trong lòng Ma Vân vô cùng kích động.

Hắn đã dừng ở nửa bậc cảnh giới Khuy Thiên đã không biết bao nhiêu năm, nhưng mà vẫn không thể nào đột phá cửa ải này.

Loại vật trân quý như Cửu Khúc Thông Linh Tiên Quả này cũng không phải thứ ai cũng có thể có được.

Cho dù là lão Cung chủ thì trên tay cũng chỉ có một viên kia là để lại cho Bạch Thần.

Mà bây giờ, Diệp Viễn thuận tay liền cho hắn một viên đan dược có thể đột phá bình cảnh, hắn sao có thể không kích động?

Đan dược này gọi là Ngọc Long Khuy Thiên Đan, là loại đan phương trên tay Vô Trần.

Lúc Diệp Viễn tu luyện đan dược, thuận tay luyện chế được.

Đan dược này là đan dược cấp một cao cấp, có thể giúp tăng cao tỷ lệ đột phá của võ giả.

Đặc biệt là cường giả nửa bước Khuy Thiên, bọn họ đối với Khuy Thiên Cảnh đã có lĩnh ngộ nhất định, hiệu của dùng Ngọc Long Khuy Thiên Đan đương nhiên cũng lớn hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK