Xuyên qua một màn nước, Diệp Viễn có cảm giác thần hồn của mình hơi chấn động một chút.
Lông mày Diệp Viễn cau lại, nhưng mà loại cảm giác chấn động này rất nhanh đã biến mất.
Bỗng nhiên, Diệp Viễn lập tức phát hiện phía trước có một bóng người mờ ảo đang dần dần trở nên rõ ràng.
Sau đó, bóng người kia đi về phía hắn giống như một mặt phản chiếu của chiếc gương.
Bóng người này giống với Diệp Viễn như đúc!
Không gian tu luyện tử vong này cũng không có gì đặc biệt.
Chỉ là, đối thủ của Diệp Viễn lại là chính mình!
Thủ đoạn của Tiên Lâm Thiên Tôn thông thiên, không gian tu luyện tử vong này vô cùng thần kỳ, có thể phục chế thực lực của Diệp Viễn một cách hoàn mỹ, sáng tạo nên một ảo ảnh thật sự y đúc mình.
Điều Diệp Viễn cần làm không phải chỉ giết chết được đối phương, mà là dưới sự huấn luyện quái dị của đối phương đột phá cực hạn của chính mình!
“Diệp Viễn, ngươi phải suy nghĩ thật kĩ! Một khi mở ra không gian tu luyện tử vong này thì không phải ngươi chết thì chính là hắn vong! Ngay cả ta cũng không có cách nào để nó dừng lại!” Âm thanh của Vô Trần vang lên bên tai Diệp Viễn.
Diệp Viễn cười nói: “Đây đã là lần thứ mười ngươi nói với ta rồi! Bắt đầu đi!”
Vô Trần cười mắng: "Ngươi cái tên tiểu tử này, thật sự là một kẻ điên cuồng, cố chấp!”
Nói xong, âm thanh của Vô Trần lắng lại.
Sau đó, một âm thanh lạnh như băng vang lên trong không gian.
"Tu Luyện Tử Vong, bắt đầu khai cuộc!”
Diệp Viễn đối diện nở một nụ cười tà mị khiến cho tâm Diệp Viễn hơi lạnh lẽo.
“Ngươi rất mạnh! Vậy mà lại có thể cho ta một thân thể cường hãn đến như vậy!” Tên Diệp Viễn kia nói.
Diệp Viễn biến sắc, hắn không nghĩ tới người đối diện này lại có ý thức riêng của mình!
Tên Diệp Viễn kia cười nói: “Xem vẻ mặt của ngươi, có phải rất bất ngờ hay không? Ta không phải là một bộ cỗ máy chỉ biết giết chóc, mà ta thật sự có nhân cách độc lập. Ta biết suy nghĩ... làm thế nào để giết chết ngươi!”
Sau khi hết khiếp sợ, tâm của Diệp Viễn cũng bình tĩnh lại, cười nói: “Cầu cũng không được! Đến đi!”
Tên Diệp Viễn kia nở nụ cười tà mị, thân hình đột nhiên biến mất không còn tăm hơi.
“Coong!”
Diệp Viễn phất tay đánh ra một đạo Trảm Tinh, hai đạo công kích đáng sợ va chạm vào nhau khiến cho thân hình Diệp Viễn chấn động đến mức liên tiếp lui về phía sau.
Trảm Tinh!
Tên Diệp Viễn kia cũng sử dụng Trảm Tinh!
Hơn nữa, lực đạo mà đối phương vận dụng chiêu Trảm Tinh này cũng không hề kém hơn mình một chút nào!
Thậm chí, ngay cả kiếm trong tay đối phương cũng là Tru Tà Kiếm được phục chế một cách hoàn mỹ.
Chẳng trách không gian này được gọi là Tu Luyện Tử Vong, Diệp Viễn ở trước mặt đối phương, căn bản không có gì được gọi là bí mật.
Đối thủ như vậy, thật sự đáng sợ.
“Ha ha, uy lực của một chiêu Trảm Tinh này cũng không tệ lắm phải không? Yên tâm, vẫn còn nhiều điều bất ngờ hơn đang chờ ngươi đấy!” Tên Diệp Viễn kia cười tà mị, nói.
“Không nghĩ tới, một mặt khác của ta lại là kiểu thích lải nhải!” Diệp Viễn lắc đầu than thở.
“Ha ha, đó là vì ngươi không hiểu rõ chính mình mà thôi. Ta... thực ra chính là một bản sao của ngươi.”
“Được rồi được rồi, ngươi thắng! Có thể cho ta nhiều kinh hỉ thêm một chút hay không?” Diệp Viễn nói.
“Như ngươi mong muốn!”
“Xèo!”
Lại một đạo kiếm mang!
Thân hình hai người hơi động, lao vào chém giết lẫn nhau một cách kịch liệt.
Cuộc chiến đấu của hai người không hề có một chút kỹ xảo gì đặc biệt.
Bởi vì bọn họ đều hiểu đối phương rất rõ!
Bất kỳ kỹ xảo gì đều không có đất dụng võ.
Diệp Viễn càng đánh càng hoảng sợ, đối phương không những hoàn toàn được phục chế về mặt thực lực của mình mà thậm chí về thiên phú cùng với ý chí chiến đấu cũng kế thừa một cách hoàn mỹ!
Đối phương có sức quan sát nhạy cảm, khiến cho tất cả tất cả mưu đồ của hắn cuối cùng cũng đều sẽ thất bại.
Đây, mới thật sự là đối thủ mạnh mẽ!
Ở trước mặt đối phương, Diệp Viễn không hề có mảy may một chút ưu thế nào.
Hai luồng sức mạnh đáng sợ đang oanh tạc xung quanh bên trong vùng không gian này, làm cho toàn bộ không gian đều chấn động đến mức run rẩy không ngừng.
"Haiz... tiểu tử này một đường chiến đấu, hiển nhiên đã từng gặp phải rất nhiều cường địch. Nhưng sợ rằng, bất luận tên cường địch nào cũng không sánh nổi với đối thủ lần này! Lão quỷ Tiên Lâm kia thật sự là một thiên tài, vậy mà lại có thể nghĩ ra loại biện pháp biến thái này để giúp người khác tôi luyện. Nhưng mà, nếu như Diệp Viễn có thể chiến thắng được chính mình thì đối với hắn tuyệt đối sẽ đạt được ích lợi không hề nhỏ!” Vô Trần thở dài nói.
...
Ngay khi Diệp Viễn tiến hành tu luyện trong không gian tử vong, toàn bộ thế giới Thiên Lộc đã bị một lời đồn đại lan truyền.
“Cái gì, Thái thượng trưởng lão của Bạch Dạ Thánh Cung lại là tên ngoại giới xâm lấn!”
“Ta đã nói rồi, từ lúc nào thế giới Thiên Lộc lại xuất hiện một thiên tài lợi hại như vậy, cảnh giới Động Huyền mà lại có thể chém giết cảnh giới Khuy Thiên!”
“Bạch Dạ Thánh Cung vậy mà lại để một kẻ xâm lấn làm Thái Thượng trưởng lão, chuyện này quả thật là chuyện cười a!”
...
Dưới ý đồ của Tuyệt Mệnh Thánh Cung, lời đồn đại này như gió truyền khắp các Đại Thánh cung.
Lúc này, Bạch Thần cùng Ma Vân hai người giống như con kiến trên chảo lửa, gấp gáp, nóng lòng.
Chẳng qua, hiện tại Diệp Viễn vẫn còn đang bế quan, điều này khiến cho hai người bọn họ càng mất đi chủ kiến.
Nhưng mà, rốt cuộc Ma Vân vẫn tỉnh táo hơn rất nhiều, thấy dáng vẻ hoang mang lo sợ của Bạch Thần, hắn mở miệng nói: “Cung chủ, vào những lúc như thế này thì càng phải tỉnh táo! Người khác nhìn thấy bộ dáng này của người thì lập tức phát hiện ngay!”
Sau khi Ma Vân dùng đan dược Diệp Viễn cho đã thuận lợi đột phá Khuy Thiên Thần Cảnh.
Lúc này, hắn đã danh chính ngôn thuận trở thành trưởng lão thứ chín của Bạch Dạ Thánh Cung.
Bạch Thần than thở: "Đương nhiên ta biết điều đó, chỉ có ở trước mặt Ma Vân lão sư ngươi, ta mới như vậy.”
Ma Vân gật gật đầu, hắn biết bây giờ Bạch Thần xác thực đã trưởng thành hơn rất nhiều.
“Việc này can hệ trọng đại, dù cho ở ngay trước mặt ta thì cung chủ cũng không nên như vậy.” Ma Vân nói.
Bạch Thần gật gật đầu, làm một vẻ mặt phẫn hận nói: “Chuyện này chỉ có ngươi và ta biết, đến cùng là ai tiết lộ ra ngoài? Lẽ nào ngoại trừ ta và ngươi ra vẫn còn người khác biết thân phận thật sự của Diệp Viễn sư phụ hay sao?”
Ma Vân cau mày nói: “Cái này thì khó nói rồi! Thế nhưng có thể phát tán lời đồn đến trình độ như thế này thì sợ rằng thế lực của đối phương không thể khinh thường a!”
Bạch Thần buồn phiền nói: "Haiz! Thật ra ta không lo lắng về lời đồn đại, điều ta lo lắng là... thái độ của Thiên Lộc Thần Cung! Thiên Lộc Thần Cung giám sát thiên hạ, sợ rằng chuyện này không tránh được tai mắt của bọn họ a!”
Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến âÂm thanh của thị vệ, có vẻ hơi hoang mang.
“Cung chủ, Thần sứ của Thiên Lộc Thần Cung giá lâm, Phó Cung chủ đại nhân mời Cung chủ cùng Ma Vân trưởng lão ra ngoài nghênh tiếp!”
Hai người mặt biến sắc, thật sự là sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó.
Không nghĩ tới Thiên Lộc Thần Cung lại nhạy cảm với kẻ xâm nhập đến thế, mới nhanh như vậy đã đến rồi!
Ma Vân hít sâu một hơi, nói với Bạch Thần: "Cho dù như thế nào cũng nhất định không được lộ ra kẽ hở! Chúng ta có thể làm như không biết, thế nhưng ngàn vạn lần không thể để thần sứ nhìn ra được bất cứ điều gì. Bằng không, Bạch Dạ Thánh Cung sẽ vạn kiếp bất phục!”
Vẻ mặt Bạch Thần trở nên nghiêm túc, trầm trọng gật đầu.
Bên ngoài Bạch Dạ Thánh Cung có một cường giả trung niên mang y phục màu xanh đứng lơ lửng trên không.
Vẻ mặt tên kia lạnh lùng, khí độ phi phàm, vừa nhìn vào thì biết ngay là cao thủ.
Bạch Thần mang theo Bạch Tu cùng một đoàn đông đảo cường giả Thần Đạo đi ra, hướng về phía người trung niên kia lạy xuống.
"Cung chủ Bạch Thần của Bạch Dạ Thánh Cung mang theo người cung nghênh Thần sứ đại nhân!”
Người trung niên kia nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng, chậm rãi nói: "Bản sứ là Thanh Phong, phụng mệnh Thần cung đến đây để điều tra Thái Thượng trưởng lão Diệp Viễn của Bạch Dạ Thánh Cung, hiện tại... bảo hắn tới gặp ta!”