Mục lục
[Dịch] Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Vậy được, em cũng nói cho em biết thôi, để anh yên tâm, nhưng anh cũng không cần phải lo lắng, em tin rằng, đợi Jacson biết được năng lực của anh, nhất định sẽ thay đổi cách nhìn về Đông y.

Mã Tiểu Linh an ủi nói.

Diệp Thanh vuốt vuốt cằm, nói:

- Hài, anh chịu vất vả thiệt thòi bao nhiêu năm rồi mà râu cũng chưa mọc dài ra là sao nhỉ.

- Hừ, em thấy da mặt anh dầy quá nên râu không thể mọc ra nổi đó.

Mã Tiểu Linh cười duyên nói, đưa tay ra véo véo vào chiếc mũi của cậu, tên tiểu tử này tuy không có cọng râu nào, nhưng dương khí trong người thịnh lắm, chẳng khác gì một mãnh long cả, vừa nghĩ tới cảnh Diệp Thanh dũng mãnh trên giường, Mã Tiểu Linh có chút sợ hãi, lại còn hồi tưởng liên miên nữa chứ.

- Nào, hôm một cái nào.

Diệp Thanh lại tỏ ra thân mật.

- Không.

Mã Tiểu Linh đẩy cậu ra.

- Không có ai nhìn thấy mà.

Diệp Thanh chờ đợi để hôn cô.

- Bên kia có nhân viên phục vụ kìa.

Mã Tiểu Linh chỉ về phía kia rồi quay người chạy trốn.

Diệp Thanh đâu có dễ dàng gì để Mã Tiểu Linh lừa được chứ, lúc đó cũng không nghĩ ngợi gì nữa, lập tức túm lấy Mã Tiểu Linh, môi cứ cố hôn và nói:

- Bọn họ không nhìn thấy đâu, cho dù nhìn thấy cũng chẳng sao đâu, ngưỡng mộ còn không được nữa là.

- Không đâu, không đâu...

Mã Tiểu Linh chưa nói hết câu, đôi môi của cô đã bị đôi môi của Diệp Thanh chộp lấy rồi, khuôn mặt cũng toát ra chút hưởng thụ.

Ngoài sản kia, tiếng người nối chuyện rất ồn ào, thi thoảng vang lên những tiếng hô lớn, còn sau sân khấu, Diệp Thanh và Mã Tiểu Linh đang hôn nhau rất say đắm.

......

Sau một nụ hôn ngắn ngủi nhưng đầy mặn nồng, hai người quay trở lại chỗ ngồi của mình, tiếp tục xem nhưng tiết mục văn nghệ.

Một lát sau, người dẫn chương trình xinh đẹp Lý Giai Giai giới thiệu, tới tiết mục biểu diễn của khoa cấp cứu.

- Tiểu Linh sẽ lên biểu diễn sao?

Lập tức Diệp Thanh bừng tỉnh, cảm thấy rất mong chờ, quen Tiểu Linh đã lâu rồi, tuy biết cô nhiều tài lẽ nhất là văn nghệ, nhưng chưa bao giờ được xem cô ấy nhảy múa, hát hò bao giờ.

Tuy nhiên, hôm nay cô ấy chỉ khiêu vũ, không hát, hơn nữa, còn lôi tám y bác sĩ xinh đẹp cùng múa.

Âm thanh vang lên, rất tươi tắn, đáng yêu, lại còn có chút quyến rũ nữa, đúng là ca khúc của thiếu nữ thời đại, tên là “ Gee”.

Ban nhạc Thiếu nữ thời đại của Hàn quốc, không phải tất cả mọi người đều thích cả, cũng không ít người còn chê nữa, lại còn nói bọn họ đều đi phẫu thuật thẩm mỹ, đều là người sử dụng dao kéo thôi, nhưng không thể phủ nhận, ca khúc Gee quả là một ca khúc cực kỳ hay từng đứng trong tóp 1 những bảng xếp hạng.

Những tiết mục mai mối trên truyền hình trong nước, khi có một đôi thành công thì sẽ phát lên ca khúc này, mặc dù những người như Diệp Thanh, rất ít xem những tiết mục giải trí, mà còn nghe ca khúc này thấy quen thuộc nữa là.

...

...

...

...

Theo những tiết tấu của ca khúc, Mã Tiểu Linh và tám nữ y bác sĩ bắt đầu nhún nhảy theo điệu nhạc, tất cả đều mặc bộ váy màu đỏ rất sặc sỡ, bó sát người, nhìn rất quyến rũ.

Chín đôi mắt trong vắt nhìn quang như muốn đốt cháy không khí này vậy, những động tác nhảy múa cũng rất quyến rũ, lúc nhanh lúc chậm lúc mãnh liệt lúc mềm mại.

Cảm giác đó phối hợp với bản nhạc vô cùng khớp, khó tìm ra chỗ nào chệch, cảm giác như âm nhạc đang phải chạy theo những động tác của các cô ấy chứ không phải các cô ấy chạy theo âm nhạc vậy.

Trong khoảnh khắc Diệp Thanh nghĩ ngay tới bốn từ: Tiểu xảo, đáng yêu, quyến rũ, đẹp mắt.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, rất nhiều chàng trai đứng dậy, cùng vỗ tay và cũng nhảy múa theo chín cô gái trên sân khấu.

Nhìn những y bác sĩ xinh đẹp thế này đã đủ ngất ngay rồi, huống chi lại có bản nhạc phối như thế này khiến những chàng trai như muốn phát điên lên.

Trong lòng Diệp Thanh tự nhiên thất rất tự hào, người con gái xinh đẹp nhất trên sân khấu, chính là cô gái tóc ngắn xinh đẹp kia, chính là người yêu của mình đó, hê hê.

- Chậc chậc, không ngờ bác sĩ Mã lại có nhiều tài lẻ thế này.

Nhạc Tửu Tịch không khỏi tán thán, Tiểu Lê Qua thì ngọt ngào đáng yêu, tiếng nói nhỏ của Chu Vi vang bên tai.

- Ha ha, đúng vậy, quá hay đó chứ.

Chu Vi dõi theo những động tác phối với bản nhạc rất khớp của Mã Tiểu Linh, mắt lại khẽ liếc về Diệp Thanh một cái, trong lòng cảm thấy rất lẫn lộn, đồng thời cũng cảm thấy có gì đó may mắn, thầm nói, nếu bác sĩ Mã mà tham gia chương trình” Cuộc thi giọng hát hay nư sinh” thì có lẽ mình đã có một đối thủ đáng gờm rồi.

Nhảy múa mà đẹp như thế này rồi, thì ca hát chắc cũng rất ổn đây, chỉ nghe giọng cô ấy nói chuyện là biết rồi, Chu Vi chính là người trong nghề, kinh nghiệm phong phú, chỉ cần xem qua cũng biết Mã Tiểu Linh rất có thiên bẩm về nghệ thuật, người ta mới chừng ấy tuổi đầu mà đã là bác sĩ chủ trị rồi, lại còn là chủ nhiệm khoa cấp cứ của một bệnh viện lớn nữa chứ, y thuật cao siêu, sắp tới lại chuẩn bị nhậm chức phó viện trưởng của phân viện mới nữa, sự nghiệp lên như diều gặp gió vậy.

Nhan Tuyết Khâm đưa đôi mắt đẹp nhìn Diệp Thanh, chỉ thấy cậu đang chăm chú theo dõi tiết mục của người đẹp, ánh mắt toát ra những ánh hào quang mãnh liệt, khiến người khác phải ngưỡng mộ, nên không khỏi bĩu bĩu môi, thu lại ánh mắt, trong lòng thấy ảm đạm, những tiếng hò hét, hoan hô, dường như không tác động gì tới những suy nghĩ của cô cả, dường như một người đang ở một thế giới khác vậy, như vẻ cô chỉ là một khán giả đơn độc trong đám người này vậy.

- Chị họ.

Nhạc Tửu Tịch thấy chị họ của mình vẻ thất thần, cô là người rất nhạy bén, dường như đã đoán được ha ba phần gì đó, liền cầm lấy tay Nhan Tuyết Khâm, an ủi.

Trong lòng không khỏi khẽ than thở, chị họ của mình cũng thật đáng thương, ngày kết hôn, tân lang thì bị tai nạn giao thông mà qua đời, bây giờ khó khăn lắm mới gặp được người ưng ý, không ngờ lại có nhiều đối thủ thế này, như cái con bé Chu Vi kia cũng có tình cảm với Diệp Thanh đó chứ, nhưng Chu Vi thì không lo lắm, khó mà vượt qua chị họ mình được, đối thủ đáng gờm nhất chình là nữ bác sĩ ở thành phố Phù Liễu kia, không cứ đàn ông nhìn thấy đã thích, mà ngay cả đàn bà nhìn thấy còn phải động lòng nữa là.

Rất nhanh, tiết mục kết thúc, nhưng những khán giả vẫn chưa thỏa mản, kêu lên:

- Làm một điệu nữa đi, làm một điệu nữa đi.

Nhưng tất nhiên Mã Tiểu Linh sẽ không để ý bọn họ rồi, dẫn theo tám cô gái, lui lại hậu trường.

Thực ra, lúc đầu Mã Tiểu Linh định lôi Diệp Thanh, Lý Tiểu Miêu và mọi người diễn một tiết mục hài, nhưng tên Diệp Thanh này nhát quá, nhất là lại không am hiểu những thể loại này lắm, nhất định không chịu tham gia, nên Mã Tiểu Linh đành chuyển sang tiết mục khác.

Đương nhiên, Diệp Thanh của chúng ta cũng có những sở trường đó chứ, cũng báo danh tham gia một tiết mục đó.

Lần này, cùng với những âm thanh của chiếc đàn dương cầm vang lên, cậu mặc bộ quần áo thể thao rồi lên sân khấu.

Cậu biểu diễn, chiêu thức thứ 108 của Thái cực quyền.

Bộ quyền phát này, cậu đã tập luyện nhiều năm, nên động tác và tư thế rất uyển chuyển và đẹp mắt.

Hiện tại y võ kết hợp, luyện được thân thủ bất phàm, biết vận dụng những bí quyến của Thái Cực Quyền, không chỉ sử dụng những thao tác đơn thuần của Thái Cực Quyền, mà dùng cả nội công nội lực để hoàn thành bài quyền này.

Chỉ thấy cậu triển khai thân thủ, như vượn như hạc, tư thế khác lạ, những động tác cương nhu phối hợp rất nhuần nhuyễn, khí huyết vận hành, chân khí bừng bừng.

Đáng tiếc, sân khấu quá lớn, khoảng cách khán giả với sân khấu lại quá xa, nên khó có thể lĩnh hội được những tinh túy của bộ quyền pháp này, vô sắc vô hình, người ta đâu biết rằng cậu vận dụng chân công phu, Thái Cực mà, chắc cũng chỉ như vậy, đẹp thì đẹp đấy, nhưng cũng chỉ là những thao tác võ thuật thôi.

Cho nên, Diệp Thanh vô cùng mất sức, nghiêm túc hoàn thành bài quyền này, thế mà cũng chẳng có những tiếng vô tay rồi những tiếng hò reo như tiết mục của Mã Tiểu Linh.

Diệp Thanh không khỏi buồn bực, thầm nghĩ, các đám đàn ông các người, nhìn thấy người đẹp là kêu hò, nhìn thấy đàn ông thì ai làm việc người nấy, anh mày dốc hết sức lực biểu diễn bài quyền này, thế mà các người chẳng có chút động viện gì cả, thật là đáng ghét.

Vù vù vù

Diệp Thanh lộn vài vòng trên không trung, rồi đáp xuống đất, cơ thể vẫn không dừng lại, tiếp tục bổ nháo lên.

Thân hình vũ động, mạnh mẽ như mãnh long, những động tác này chắc chắn người xem sẽ cho rằng nó mạnh mẽ, uy thế hơn Thái Cực Quyền nhiều.

Đối với những chiêu thức này, thì Diệp Thanh cảm thấy quá đơn giản, đâu như đánh bài quyền Thái Cực kia, vừa phải vận nội công vừa phải phối khí nhuần nhuyễn giữa hơi thở và động tác nữa.

...

- 198,199,200,201,202...

Mã Tiểu Linh, An Tiếu Trúc, Diệp Tĩnh ba người họ đứng dưới đếm, dần dần, Nhan Tuyết Khâm, Chu Vi, Nhạc Tửu Tịch, Trần Hâm, Vương Liễu Ý và đám người cùng đếm.

Những cô gái này giọng rất trong trẻo, ánh mắt trỏng trẻo, đếm theo những cái lộn liên tục của Diệp Thanh, bọn họ cũng cảm thấy mệt nhoài ra rồi.

Lần này, cuối cùng cũng đã khuấy động được hội trường.

...

Cứ đùa, cho dù là khỉ, để mà nhào lộn được hơn hai trăm cái, cũng có thể thu hút được sự chú ý của khán giả rồi, huống chi lại là một anh chàng đẹp trai nữa chứ, những động tác chậm rãi của Thái Cực Quyền lúc trước, bỗng nhiên cũng biến chuyển phong cách, sự thay đổi ngẫu hứng này không phải ai cũng có thể làm được.

Ai nấy đều cảm thấy khâm phục, hò hét cổ vũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK