Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 665: Khai tông lập phái, quảng chiêu môn đồ!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Trong bệnh viện, thuốc gây tê bình thường đều dùng loại tốt nhất, hơn nữa phần lớn giá cả đều khá đắt, Tằng Mẫn San đoán chừng, chỉ riêng mấy bệnh viện này, mỗi măm định mức tiêu thụ cung cấp đoán chừng phải lên đến 50.000 nhân dân tệ trở lên! Đối với Tằng gia đang trên con đường lụi tàn mà nói, 50.000 nhân dân tệ cũng đã là một con số không nhỏ rồi!
Đương nhiên, sản phẩm mà xí nghiệp y dược của Tằng gia sản xuất, chất lượng tuyệt đối được bảo đảm, về điểm này, Tằng Mẫn San tuyệt đối tự tin, bởi vì, rất nhiều lúc, cô đều tự tay giám sát sản xuất! Chăm lo việc nước, không thể chỉ biết nói miệng, rồi quản người là được!
Tằng Mẫn San nhìn Diệp Thanh một cái, thầm nói, bản lĩnh của cậu em họ này quả lớn, tuổi còn trẻ, vừa đến Bắc Kinh chưa được bao lâu, đã tích lũy được mối quan hệ rộng như vậy, có thể nói là phúc tinh của Tằng gia, sau này Tằng gia muốn quật khởi, nói không chừng phải dựa vào cậu ta rồi! mình thân con gái, gánh vác một đống công việc như vậy, thực sự là quá mệt mỏi!
Có điều Diệp Thanh lại không nghĩ sâu xa như vậy, hắn cũng chỉ cảm thấy bản thân có duyên với chị họ, tiện tay giúp một chút mà thôi!
Mọi người tiếp tục tán gẫu một lúc sau, Thiệu bộ trưởng liền cùng một đoàn lãnh đạo khác cũng đến nơi, kể cả Thiệu bộ trưởng không kiểu cách nhà quan, nhưng các cấp lãnh đạo bình thường đều xuất hiện cuối cùng, đây là thường lệ, mọi người đều quá quen thuộc rồi, cũng không cảm thấy có gì là không ổn, lãnh đạo mà đến trước, thế mới kỳ lạ!
Sau đó, Thiệu bộ trưởng sau khi phát biểu một bài tràn đầy cảm xúc nhịp điệu du dương, nhưng lại không thiếu phần dõng dạc, mọi người liền bắt đầu ăn ăn uống uống!
Không bao lâu, liền bắt đầu thay phiên kính rượu, nhóm chuyên gia cũng nâng chén lên, cùng nhau “hỗ phóng”, thông qua chén rượu thể hiện tình cảm, Tằng Mẫn San và Ninh Não Nhi dưới sự dẫn dắt của Diệp Thanh, cũng làm một vòng quanh phòng, làm quen gần như tất cả các lãnh đạo và chuyên gia, đương nhiên, các cô cũng không chịu thua kém, lời nói cử chỉ khéo léo hào phóng, đặc biệt là Tằng Mẫn San, tiểu thư khuê các, cách nói năng không chút tầm thường, hơn nữa tửu lượng cũng khá lớn, tuy uống rượu nho, nồng độ không cao, nhưng cũng đã uống không ít, mà không tỏ ra một chút men say nào, rõ ràng thuộc vào những phụ nữ giỏi giang mạnh mẽ, ngay cả tửu lượng của Ninh Não Nhi, e rằng cũng còn hơi kém cô một chút.
Ninh Não Nhi tuy rằng dưới danh nghĩa tạm thời chưa có công ty y dược, nhưng làm ăn buôn bán mà, quen biết thêm nhiều người đương nhiên cũng không tồi, hơn nữa mọi người cũng nhìn ra, tiểu giai nhân có dung nhan như ngọc này rất có khả năng là một trong số các bạn gái của Diệp Thanh, cho nên cũng cho cô vài phần thể diện!
Cuối cùng, Diệp Thanh khó khăn lắm mới tìm được cơ hội kính rượu Thiệu bộ trưởng, chẳng có cách nào, người ta là quan lớn, đại quan, người kính rượu còn xếp thành hàng kia kìa, ngươi đến ta đi, tìm một cơ hội kính rượu cũng đâu có dễ dàng gì!
Thiệu bộ trưởng vốn dĩ đã không uống được nhiều rượu, người khác mời rượu, ông thường chỉ nhẹ nhàng nhấp môi một ngụm, có điều nhìn thấy Diệp Thanh bước lại, liền vô cùng ra sức uống một ngụm lớn, cười ha ha nói:
- Tiểu Diệp à, thấy Kinh thành thế nào, có ý định đến đây phát triển không?
Trong mắt ông, Diệp Thanh là hạt giống có năng lực rất mạnh, nhân phẩm xuất chúng, đặc biệt là lần này quả thực đã giúp ông một việc lớn, phải biết, bệnh dịch ở châu Phi, là việc ông phải chịu trách nhiệm, không ít người còn đang đợi để cười vào mặt ông kia kìa, nhưng không ngờ lại được Diệp Thanh giải quyết một cách dễ dàng như trở bàn tay, nhờ có việc này, Hoa Hạ quốc ở rất nhiều quốc gia tại châu phi đạt được không ít lợi ích, trước mặt các cường quốc khác đương nhiên cũng có tiếng nói hơn!
Cái gì gọi là chiến tích? Đây chính là chiến tích! Dựa vào cái này, chỉ cần tác động thêm một chút nữa, nói không chừng hắn còn lên được cả chức phó bộ trưởng bộ y tế cũng nên, có khả năng tiến thêm một bước nữa! Đến được trình độ này của hắn, kể cả là một bước, cũng là cực kỳ khó rồi!
Diệp Thanh cười ha ha nói:
- Điều kiện ở thủ đô vô cùng tốt, đặc biệt là ngành đông y này, thật sự có thể nói là tàng long ngọa hổ giống Bách niên y gia, Vương thi bách thảo đường, Đỗ thị hỏa quán đường, Hồi xuân được, Bảo hòa đường vân vân, đều là những y đường có lịch sử lâu đời, y thuật thâm sâu.
Câu này vừa dứt, một số bác sỹ hoặc chuyên gia bên cạnh có liên quan đến các y đường này, đều vô cùng tự hào, Thiệu bộ trưởng cũng gật gật đầu, những y quán này cũng thuộc phạm vi quản lý của bộ y tế, nên ông cũng biết, một số bác sỹ đông y lão làng trong đó, ngay cả người chức cao trong triều như ông , cũng có nghe nói đến! Có thể thấy được sức ảnh hưởng của họ ở Kinh thành lớn đến thế nào!
Không lường trước được, Diệp Thanh lại chuyển ý nói:
- Trường phái trung y ở Kinh Thành tuy nhiều, thực lực cũng cực kỳ hùng hậu, nhưng lại thiếu sót sự quản lý và kế thừa thống nhất...
Mọi người đều sửng sốt, sao, bác sỹ Tiểu Diệp ở Ninh Thành làm hội trưởng Hiệp hội y sỹ Ninh thành quen rồi, lúc này chẳng nhẽ lại muốn chỉnh hợp giới đông y ở kinh thành? Có điều, trong kinh thành cao thủ nhiều như mây, không phải dễ dàng mà chỉnh hợp được, không có y thuật hơn người, thì ai thèm nghe ngươi chứ! Kể cả là Thần y năm đó quay về, tái xuất giang hồ, e rằng cũng chẳng có cái khả năng này!
Bất kể là ai trong giây phút này đều nảy có một suy nghĩ không mấy tốt đẹp đối với Diệp Thanh, nói cho cùng, những y quán này truyền thừa đã mấy trăm năm, đều có thị trường riêng của mình, cậu muốn chỉnh đốn thu về một mối, quản lý người ta, làm gì có cái chuyện hay như vậy! Cũng chẳng ai thèm đồng ý! Hơn nữa, về Đông y, đều có cái gọi là bí truyền, giữ bí mật cực kỳ nghiêm ngặt!
Thiệu bộ trưởng cũng kinh ngạc nhìn hắn:
- A?
Diệp Thanh cười nói:
- Tiểu tử bất tài chỉ có ý tưởng này, dự định xây một trường học Trung y, mời các vị Hạnh lâm danh thủ quốc gia của các y quán đến dạy học, phát huy sức mạnh của dược liệu Đông y!
Âm thanh tuy không lớn, trong đại sảnh yến tiệc ăn uống linh đình cũng hết sức ồn ào, nhưng câu này của Diệp Thanh vừa dứt, thình lình, cả đám tiệc liền trở lên im lặng!
- Cậu muốn thành lập trường học Đông y?
Thiệu bộ trưởng hơi có chút bất ngờ, cái công việc xây dựng lập trường học này không phải đơn giản, không giống với việc lậ công ty, lập công ty chỉ thuần túy lấy lợi nhuận làm mục đích, nhưng lập trường học, thì kèm theo đó là rất nhiều trách nhiệm, người ta thường nói, vì lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người, lập trường học, chính là để bồi dưỡng người tài, dạy học giáo dục con người! chỉ cần có chút sai sót, thì làm lỡ dở cả tương lai của con nhà người ta rồi còn gì! Đặc biệt là, các trường có quy mô càng lớn, mà thất bại thì sẽ làm càng nhiều con cháu mất đi những cơ hội khác tốt hơn!
Hơn nữa, ông tin rằng, cái trường mà Diệp Thanh muốn mở tuyện đối không phải là mấy trường đại loại như huấn luyện cơ cấu, kỹ thuật chuyên nghiệp, mà là có khát vọng cao cả, có ý muốn khai tông lập phái, quảng chiêu môn đồ ở bên trong! Điểm này, từ nét mặt thản nhiên tự tin, ý hăng hái mơ hồ lộ ra của Diệp Thanh mà có thể nhìn ra được!
Cùng lúc đó, tất cả mọi người trong đại sảnh, đặc biệt là những người làm nghề Trung y, đều bàn luận sôi nổi.
Có người thầm nói, đúng là kẻ vô tri vô vị, tuy cuộc hành trình đến châu Phi lần này, công lao của Diệp Thanh ngươi không ít, cũng thể hiện ra y thuật hơn người, lập được uy danh khá lớn, nhưng đột nhiên nói ra chuyện lập trường học này, thì có chút không tin tường được rồi! cậu mới bao nhiêu tuổi chứ, có được sự thâm sâu chín chắn này không?
Chẳng hạn như anh chàng Đỗ Bác Cấp của Vương thị bách thảo đường thì trong lòng ai oán, thầm hậm hự nói, ngay cả sư phụ tao còn chưa dám phát ngôn bừa bãi việc lập trường, mặt mày? Chưa đủ lông đủ cánh đâu nhóc ạ, mà còn dám bốc phét to thế? Suy cho cùng cũng là tuổi quá trẻ, chưa đủ độ chín chắn.
Đương nhiên, cũng có người xem trọng Diệp Thanh, bởi vì, bây giờ là xã hội hiện đại, muốn lập trường học chuyên nghiệp không nhất thiết yêu cầu bản thân phải tinh thông thế nào, chỉ cần cậu có đủ tiền và mối quan hệ là ok rồi! có điều, về mặt Trung y này ý mà, thì cũng chưa dám nói chắc điều gì!