Ngay tức khắc có người đưa ra ý kiến bất đồng:
- Bệnh viện Ngân Hạnh hình như cũng được mà, lúc trước, tổ chức khám bệnh từ thiện, thấy xếp cả một hàng dài đấy.
- Những thứ miễn phí thì người đương nhiên là nhiều rồi.
Cái cô nàng thô lỗ chép chép miệng nói.
- Tôi có đến đó qua, nơi đó phục vụ cũng khá được, bất luận sửa chữa hay là thái độ, y thuật của đội ngũ y tá bác sĩ đều rất tốt.
Một nữ công nhân đứng ra nói.
- Tốt thì cũng tốt, nhưng cứ cảm thấy cơ sở hạ tầng không được tốt lắm, kinh nghiệm của bọn họ có dày dạn hay không, theo tôi là cứ đưa đến bệnh viện Hoa Đống, dù gì đó cũng là một bệnh viện lớn có tiếng từ lâu, cũng thấy yên tâm hơn phần nào.
Người này hoàn toàn không biết, nếu như đợi bệnh viện Ngân Hạnh xây dựng hoàn thiện xong thì cơ sở hạ tầng của bệnh viện này còn mạnh hơn gấp ngàn lần bệnh viện Hoa Đống mà ông ta nói đã có tiếng từ lâu.
- Lúc này là lúc nào rồi chứ, còn tranh luận này nọ, đương nhiên là đưa đến bệnh viện gần đây hơn rồi, đưa đến bệnh viện Ngân Hạnh thôi.
Một cô gái nói.
Trần Khiết nhíu lông mày vô cùng đau đớn gật gật đầu, khăng khăng đòi đi bệnh viện Ngân Hạnh.
Thím Vương nói:
- Theo tôi nên tôn trọng ý của Trần Khiết, đến đó đi.
Cùng lúc đó, chị Lưu hét lớn:
- Ai có xe ba bánh, khẩn trương đưa Trần Khiết đến đó, đợi xe cấp cứu đến thì không biết là còn phải đợi bao lâu nữa.
- Xe ba bánh thì lại chậm quá, còn xóc nữa, hình như bệnh viện Ngân Hạnh cũng có xe cấp cứu, để tôi gọi điện thoại hỏi xem.
Lập tức, cái cô nhân công từng đến bệnh viện Ngân Hạnh khám rút điện thoại ra gọi đến tổng đài của bệnh viện Ngân Hạnh, cái lần khám bệnh từ thiện đó, bệnh viện Ngân Hạnh có dán thông báo số điện thoại tổng đài của bệnh viện họ, bây giờ quả là phát huy tác dụng.
Khoảng mười mất giây sau, nữ công nhân dó dập điện thoại, vô cùng vui mừng nói:
- Mọi người đừng lo lắng quá, người của bệnh viện Ngân Hạnh nói rồi, khoảng 5 phút nữa là sẽ đến.
- Thật hay giả vậy? 5 phút?
“Ó oe ò oe”, thật không quá 5 phút, trong lúc mọi người đang hết sức lo lắng, thì từ xa đã vang lên tiếng còi xe cấp cứu của bệnh viện Ngân Hạnh, rất nhanh chóng lao đến khu kí túc xá nữ của nhà máy dệt.
Thân xe là cả một màu xanh của lá Ngân Hạnh, sáng bóng vô cùng.
Sau đó, cửa xe được kéo ra, một nữ bác sĩ tóc ngắn, mặc áo blu nhảy xuống, theo sau là các nhân viên y tế, có cả nam cả nữ, động tác vô cùng thuần thục, tinh thần ai ai cũng phấn chấn.
Tinh thần của cả đội ngũ khiến cho mọi người có được một cảm giác yên tâm.
Mọi người đều tránh ra nhường đường, có một số người thầm giơ ngón tay cái lên.
Cứu người như cứu hỏa, không kịp gật đầu hỏi thăm những người vây quanh, Mã Tiểu Linh dẫn theo đội ngũ đi thẳng tới chỗ Trần Khiết.
- Không được rồi, màng thai bị rách rồi, khó tránh khỏi sinh non, không kịp đưa về bệnh viện nữa, phải đỡ đẻ tại đây thôi.
Mã Tiểu Linh khám qua, lập tức chỉ bảo nói:
- Đưa sản phụ lên xe cấp cứu.
Đỡ đẻ, đương nhiên là không thể đỡ ở trước đám đông rồi, như thế sẽ khiến bệnh nhân càng căng thẳng hơn, ảnh hưởng không tốt đến quá trình sinh nở.
Lập tức, Ngô Viện Viện, Hà Ngọc Phỉ, Ngụy Tư Khỉ, Lý Tiểu Miêu, Tiểu Toa, Tiểu Quyên phân công nhau làm việc, đều là những người có kinh nghiệm lâu năm, rất nhanh đã phân công ổn thỏa việc mỗi người phải phụ trách. Cùng lúc đó, Mã Tiểu Linh nhảy lên xe cấp cứu, vấn tay áo lên, đeo găng tay vô trùng dùng một lần vào, đích thân đỡ đẻ.
Bệnh nhân này khá đặc biệt, cả bệnh viện Ngân Hạnh hầu như đều biết, đặc biệt là em bé trong cơ thể người mẹ. Bởi tiên thiên bất túc, tỉ lệ tử vong rất cao nên không thể qua loa được, nên cô có chút không yên tâm.
Cởi chiếc quần của sản phụ ra, rồi lại vén áo lên, chỉ thấy cái bụng của sản phụ vô cùng cứng, âm đạo thì đang chảy máu rất nhiều máu, đồng thời còn có dịch như nước ấm chảy ra, chính là nước ối. Mã Tiểu Linh biết lúc này đã là thời kì cuối của đẻ non, hơn nữa thai nhi lại bị dị tật, nếu như muộn mấy phút thì hậu quả không thể tưởng tượng được.
Mã Tiểu Linh vô cùng bình tĩnh, gặp tình huống cấp bách không hề lúng túng, lập tức vừa tiến hành đỡ đẻ vừa an ủi, cỗ vũ Trần Khiết.
Còn Ngô Viện Viện, Ngụy Tư Khỉ ở bên cạnh làm trợ lý, phát huy hết khả ăng chuyên môn của bọn họ.
- Giúp cô ấy duy trì vị trí nằm nghiêng.
Mã Tiểu Linh chỉ bảo nói, lập tức nhân viên y tế liền làm theo lời chỉ bảo. Nằm nghiêng có thể gia tăng lượng thuốc truyền vào nhau thai.
- Vitamin K110g, tiêm bắp tay.
Tiêm mũi này để giảm thấp nguy cơ não trẻ sơ sinh xuất huyết.
- Tiêm thuốc tê vào thần kinh ở âm hộ. Tiến hành rạch âm hộ.
Cái này để giảm lực cản đầu thai nhi của phần hông.
- 0.5%metronidazole 200ml.
Mã Tiểu Linh chỉ bảo nói, lập tức Lý Tiểu Miêu đưa thuốc trong tới.Thuốc này bơm vào âm hộ của sản phụ để làm sạch cửa âm hộ, bởi màng thai đã bị rách.
Bên ngoài xe, mọi người không nhìn được vào bên trong, nhao nhao bàn tán.
- Mọi người biết không? Cái cô bác sĩ tóc ngắn hình như là phó viện trưởng của bệnh viện bọn họ đấy.
- Thật hay giả vậy, đích thân phó viện trưởng ra tay? Cho nên có thể thấy bệnh viện này rất xem trọng bệnh nhân đấy.
- Còn gì nữa, một việc lớn như vậy làm không tốt thì có khả năng là một xác chết mà hai mạng người ấy chứ. Nghe nói Trần Khiết hình như là khám thai ở bệnh viện này.
- Thảo nào mà cô ấy cứ muốn đến bệnh viện này.
- Không biết bây giờ thế nào rồi, Trần Khiết kêu thảm thiết quá.
- Âm thanh này, nghe tôi cũng thấy ....., lại nhớ tới cái lần tôi đẻ.
- Cô ấy còn vất vả hơn chị nhiều, dù gì chị cũng thuận lợi sinh thường, đủ tháng đủ ngày mới sinh.
Đột nhiên, trong xe cứu thương truyền ra tiếng hoan hô, mọi người lập tức mừng rỡ:
- Đẻ rồi đẻ rồi chắc chắc là mẹ tròn con vuông.
Quả nhiên, ngay sau đó, tiếng khóc yếu ớt của trẻ sơ sinh vang lên.
Mã Tiểu Linh cắt dây rốn, lấy băng gạc đã sát trùng băng lại, rồi làm sạch hệ hô hấp.