- Đào thiếu gia, là em, Tô Đồng!
Thanh âm của cô gái trẻ tuổi vang lên ngoài cửa, sau đó, cửa lớn bị đẩy ra “ cót két” một cái, tiến vào là một cô gái xinh đẹp yêu kiều, răng trắng rất quyến rũ phong tình, xem ra tuổi tác lớn hơn Tần Hải Yến một chút!
- Đào thiếu gia, bên trên đột nhiên đến hai người trẻ, kỹ thuật đánh bài vô cùng cao minh, thắng được em, cũng thắng một ít, ngay cả quản lý Thẩm cũng bị thua mấy ván!
Thấy tư thế xấu hổ của hai người và đang làm việc, Tô Đồng không ngạc nhiên, chỉ bước nhanh tới, đứng ở một bên, nhẹ nhàng nói.
Đồng thời, sâu trong đáy lòng có chút buồn bực, không biết là vì thua bạc hay là vì hai người trước mặt thấy cô đi vào cũng không ngừng hoạt động, đặc biệt là Tần Hải Yến con dâm đãng đó còn kêu lớn, liên tục rên rỉ, du dương uyển chuyển, than vãn không ngừng, như cố ý!
Tô Đồng không khỏi chép chép miệng, trong lòng thầm mắng”
- Tiện nhân!
- Ta biết rồi, lát nữa cô sắp xếp hai người đó, bản thiếu gia phải đích thân…
Thịnh Tuấn Đào không ngừng tấn công, nói đến nửa chừng, không kìm nổi gầm nhẹ một tiếng, sảng khoái vô cùng, đồng thời, nửa người dưới cũng nhanh tăng nhanh va chạm!
Tuy Tô Đồng đứng yên không nói, gần như đối với cảnh tượng trước mắt, thấy mà không thấy,có tai mà như điếc.
Thật ra, khóe mắt vẫn luôn dõi theo động tác của hai người, đặc biệt là chỗ giao hợp chặt chẽ, lúc này thấy vô cùng nóng mắt, rất có ý muốn kéo tung quần áo, gia nhập vào chiến đoàn
!
Tuy nhiên, cô vừa nghĩ đến nơi nơi đều bị Tần Hải Yến áp chế vô cùng khó chịu, ánh mắt dời đi, thầm mắng.
- ….
Phải đích thân dạy dỗ bọn chúng, để chúng biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!
Thịnh Tuấn Đào hung hăng vui mừng, ngứa tay đến cực điểm, một chút một chút mãnh liệt va chạm, hô hấp dồn dập, nói phối hợp:
- Mỗi lần nói hai chữ, hung hăng hướng lên đỉnh, rất có cảm giác nhịp điệu mạnh mẽ!
Tô Đồng nhìn thấy càng nóng mắt, thân thê xao động bất an, không kìm lòng nổi gắng kẹp chặt cặp đùi dài đẹp, do dự muốn xông lên tranh tình.
Đúng lúc này, Tần Hải Yến hoàn toàn bốc lên, cơ thể bắt đầu co giật mãnh liệt
- Thịnh Tuấn Đào khẽ gầm nhẹ, cũng như cắt tiết gà. Độ va chạm nhanh chưa từng có. Quả thực đạt đến tiêu chuẩn một giây ba bốn cái!
Trong thời gian ngắn ngủi, rất nhanh, Thịnh Tuấn Đào phóng ra, gầm nhẹ thỏa mãn, còn Tần Hải Yến như người chết mềm oặt trên bàn “ ánh mắt rã rời” cơ thể tự mĩnh khẽ co giật!
- Vâng.
Đào thiếu gia, tôi lập tức đi sắp xếp!
Tô Đồng vô cùng oán giận trong lòng, chép chép miệng, xoay người đi ra ngoài, thù hận trong lòng quả thực không cách nào bài tiết ra, nghiến răng nghiến lợi thầm hận mà thôi!
- Con đê tiện này, biết quyến rũ Đào thiếu gia, chưa bao lâu, Đào thiếu gia chỉ đối với mình ta như thế!
Vừa bước ra khỏi, lại hơi hối hận, nhân lúc con đê tiện kia mềm nhũn không sức lực, sao mình không tiến đến lấy lòng Đào thiếu gia?
Đàn ông mà, mềm tuy mềm, nhưng khẽ làm một chút, nhất định sẽ cương lên! Hơn nữa, Tần Hải Yến kia, lần trước thấy mình và Đào thiếu gia đại chiến trong suối nước nóng dã ngoại, cũng vô cùng hùng hồn xông lên cướp đoạt tài nguyên sao? Mình không cần phải khách khí với con tiện nhân đó!
... ... ... ... ... ... ... ...
Chừng sau năm phút, Diệp Thanh và Lý Tiểu Hổ được cô gái xinh đẹp Tô Đồng dẫn đi vào Casino ngầm.
Còn Thẩm Diệu Vũ ủ rũ, như gà trống thua trận, cúi đầu, chầm chạp theo sau, còn các người vây quanh khác cũng không có tư cách vào nơi này.
- Nơi này lớn thật, chỉ hơi trống trải. Đi vào đại sảnh, Lý Tiểu Hổ liếc bốn bề thấy lạnh lùng nơi đây không khỏi thất vọng, hắn nghe sư phụ nói
Muốn dẫn hắn đến một casino hào hoa chơi đùa, còn cho rằng giống như trong phim chứ, bài cửu gì đó, 21 điểm, bài phu khơ…
Cái gì cũng có.
Kết quả đây,gà cũng không kéo chết, rắm cũng không có!
Diệp Thanh ngược lại thản nhiên cười
- Tràn ngập niềm vui, Thịnh gia chết tiệt này cuối cùng suy bại rồi!
Tuy nhiên, con lạc đà gầy vẫn lớn hơn con ngựa, mình phải cẩn thận đề phòng, tránh bị lật thuyền!
Hắn vừa đi, thật ra vừa quan sát động tĩnh xung quanh, dựa vào lục quan nhạy bén, lập tức phát hiện, sau khi hắn và Lý Tiểu Hổ đi xuống, bị vây chặt theo sau, chừng hơn hai chục gã đàn ông vạm vỡ, bước chân mạnh mẽ thậm chí nghe thấy sự va chạm binh khí. Xem ra chính là đám tay chân của Casino!
- Đến lúc đó chẳng nhẽ nghĩ đến đóng cửa đánh chó? Không biết rốt cục ai là chó đây!
Diệp Thanh nghe thấy mệnh lệnh nhỏ của đối phương, đóng chặt lại. Không khỏi cười khẽ cười một tiếng, anh không sợ náo loạn, chỉ sợ các người không gây nổi thôi.
- Ha ha, chính là hai ngươi các ngươi đã thắng mấy sư phụ đánh bạc là thủ hạ của ta?
Thịnh Tuấn Đào ngồi trịnh thượng trên sô pha, còn Tần Hải Yến như con chim nhỏ ngồi cạnh y, vẻ mặt tươi cười, ánh mắt như xem trêu chọc khỉ nhìn hai người Diệp Thanh và Lý Tiểu Hổ!
ả nhìn thấy, hai người này chính là thằng ngốc, chính là khỉ. Không ngờ to gan thế đi cùng ả tiện nhân Tô Đồng xuống phòng ngầm.
Đánh bạc là đánh bạc, nhưng trong casino ngầm là nơi cực kỳ bí mật, Đào thiếu gia thua cũng là thắng, thắng cũng là thắng, hai tên ngốc này, một chút thông minh cũng không có sao! Còn may không phải là phụ nữ, nếu không thì e rằng bị Đào thiếu gia đùa bỡn, không chừng còn bị lũ thủ hạ kia luân phiên! Trước đây cũng không phải không có!
Đã đến địa bàn của Đào thiếu gia, dù ngươi là anh hùng sắt cũng phải để lão nương đạp lên! Khóe miệng của Tần Hải Yến khẽ cười, xuân ý chưa tán đi, như thấy cảnh tượng Diệp Thanh và Lý Tiểu Hổ cầu xin tha thứ, dưới ngón chân kiều diễm của ả, không khỏi thân thể lại nóng lên! Hai gã đẹp tria này, bộ dạng vô cùng dễ nhìn cũng là
- Không phải hai người chúng ta, mà là hắn!
Diệp Thanh thản nhiên cười, chỉ vào Lý Tiểu Hổ, nói:
- Người anh em này của ta, lẻ loi một mình có thể thắng được toàn bộ cao thủ của casino các người!
Lập tức Lý Tiểu Hổ vô cùng phối hợp ăn ý rất ngạo mạn kiêu căng.
- Ha ha, có bản lĩnh hay không, phải đợi xem biểu hiện của cậu rồi! Tiểu bằng hữu, đừng để ta thất vọng nhé!
Thịnh Tuấn Đào không xem trọng, véo cái má trắng nón của tiểu mỹ nhân bên cạnh, cười lớn nói với Tiểu Hổ.
- Thử xem!
Diệp Thanh không khỏi bĩu môi.
- Này!
Lý Tiểu Hổ cũng bĩu môi theo, nói thầm, trước tiên cho ngươi thoải mái một chút, lát nữa, ngươi sẽ biết sự lợi hại của ông! Nếu không khiến mày thua trắng tay, Lý Tiểu Hổ ta hổ thẹn với sự bồi dưỡng của sư phụ đối với ta!
Hổ thẹn với người đã cho ta dùng nhiều thuốc tốt như vậy, chữa khỏi cho ta!
- Đánh gì?
Thịnh Tuấn Đào hỏi.
- Tất nhiên là xúc xắc rồi, so lớn nhỏ.
Lý Tiểu Hổ kêu lên trước, hắn vừa nãy thực sợ nghiện rồi!
- Đánh lớn nhỏ có ý nghĩa gì, chúng ta chơi điểm phức tạp!
Thịnh Tuấn Đào xua xua tay nói.
- Phức tạp gì?
Lý Tiểu Hổ hỏi, còn Diệp Thanh thản nhiên cười không nói, nói thầm, cái khác không biết nhưng chỉ cần liên quan đến con xúc xắc. Lý Tiểu Hổ tất thắng.
Tần Hải Yến cười hi hi nói:
- Nói phức tạp thực ra cũng không phức tạp, chính là mình nói điểm số, đối phương đến lắc, đối phương lắc được, cậu thua, nếu không lắc được, cậu thắng, không có giới hạn, thế nào?
Nói xong, còn nhìn Lý Tiểu Hổ đôi mắt quyến rũ câu hồn!
Sự quyến rũ của ả là thâm thúy, lại thêm vừa nãy được đàn ông quan hệ, ửng hồng và lả lướt còn của tiêu tan, còn Lý Tiểu Hổ thuần khiết như một trang giấy trắng, làm sao đã được nếm trải, lúc này mặt đỏ bừng bừng, cúi đầu.
Thịnh Tuấn Đào lập tức cười tô thông, như thấy khỉ vậy!
- Có gì đáng cười hả, đánh thì đánh!
Diệp Thanh nhíu mày, trong lòng cực kỳ phản cảm, đặc biệt là lục giác nhạy bén, mũi mắt đều gai, sớm đã ngửi thấy mùi giao hợp trên người đôi nam nữ kia, lại quan sát đoán chắc là hai người này vừa nãy đại chiến trong casino, thầm nói, con tiện nhân nhà ngươi.
- chắc là trong người vẫn còn lưu lại tinh dịch của đàn ông.
Không ngờ còn đùa giỡn Tiểu Hổ, thật là đê tiện không thể đê tiện hơn!
- được đánh thì đánh!
Thịnh Tuấn Đào ngứa tay vô cùng, giơ tay , lập tức có một thủ hạ mặc áo đen đem lại hai con xúc xắc! Cho Diệp Thanh và Lý Tiểu Hổ xem qua! Ý nói, bản thiếu gia cũng không bắt nạt các người, miễn là các người cảm thấy xúc xắc của ta làm giả mạo.
Diệp Thanh cầm lên ước chừng trọng lượng với các quân bình thường, nếu là xúc xắc thủy ngân sẽ nặng hơn một chút, tuy nhỏ, nhưng ngón tay hắn nhạy bén vô cùng, tất nhiên có thể phân biệt được.
- chúng ta đến bàn kia đánh cuộc!
Kiểm tra xong, Thịnh Tuấn Đào nhận lấy một quân xúc xắc, hưng phấn đứng lên, đi đến cái bàn vừa nãy đại chiến với Tần Hải Yến, bên trên thực ra vẫn còn sót lại rất nhiều dịch lỏng.
Tô Đồng chép chép miệng, vội lấy ra một trang giấy đỏ phủ lên, không khỏi có chút ghen tị, thầm nói, con tiện nhân này, chất nhày thật nhiều, thảo nào Đào thiếu gia sủng ái vậy!
Hai người Diệp Thanh và Lý Tiểu Hổ tất nhiên đi cùng lên.
- Ha ha, điều kiện sơ sài , đừng có trách, nếu các người đến một tuần trước, đảm bảo các người thấy được những gì gọi là LaVegas cả ngày vui vẻ không không có đêm!
Thịnh Tuấn Đào hoài niệm lại những ngày tháng náo nhiệt trước đây, vô cùng tiếc nuối nói.
Cảnh hưng thịnh nhất của Casino của chính mình không để hai người này thấy được, mà lại trống rỗng, ít nhiều cũng cảm thấy mất mặt đúng không? Nhưng không sao cả, hai người này e rằng đêm nay cũng không thể đứng lên ra về, thấy cũng không thấy cũng không sao cả!
- Ai đi trước?
Lý Tiểu Hổ hỏi. Cậu và Diệp Thanh ngồi ở một góc, còn một góc khác là bốn người Thịnh Tuấn Đào, Tần Hải Yến , Tô Đồng, Thẩm Diệu Vũ
Đồng thời, trong phòng, còn đứng bốn năm tên thủ hạ áo đen.
- Đánh bạc phải có tinh thần đánh bạc.
Tất nhiên là ai tung được điểm đại, ai đi trước!
Thịnh Tuấn Đào bên trái kéo Tần Hải Yến, bên phải ẵm người đẹp Tô Đồng, để họ ngồi lần lượt trên đùi trái phải có chính mình, hai tay lách cổ hai ả, đi xắc.
Trái ôm phải ấp là giấc mộng của rất nhiều người đàn ông!
Lý Tiểu Hổ lập tức thấy gai mắt,
- Đừng lo lắng, cậu cứ coi ba người bọn chúng là ba con khỉ là được rồi!
Diệp Thanh vỗ vai hắn, nói nhỏ an ủi.
Lý Tiểu Hổ ngẫm nghĩ một chút, quả nhiên liền thản nhiên, thử nghĩ, ba con khỉ ôm ấp nhau trước mặt, cậu còn có cảm giác không ?