Chừng năm sáu phút sau, một phụ nữ trung tuổi mặc áo blouse trắng bước tới, vẻ mặt hiền hòa, tươi cười, hoàn toàn không nhận ra là người Hàn Quốc.
Trình Mộng Kiều vừa nghe có tiếng động, liền nhảy dựng lên, cất định thoại, mặt biến sắc, lông mày nhíu lại, ra vẻ cực kì tức giận, như kiểu bị ức hiếp lắm ấy, phi tới hét lớn:
- Bà chính là người lần trước làm phẫu thuật cho tôi phải không? Bà làm thế nào vậy, làm cho ngực tôi biến ra thế này. Tuy là..., tuy là ngực tôi trước đây có nhỏ, nhưng vẫn tốt hơn thế này.
Lúc trước thì vẻ mặt giận dữ, nói hết rồi thì thút tha thút thít, ra vẻ đáng thương lắm. Nếu là người khác chắc đã bị ả làm cho sợ hãi, tự nghĩ là do mình sai sót ở đâu đó.
Diễn thế này cứ phải gọi là nhận được giải Oscar luôn ấy chứ.
Tuy nhiên Hoa Chân Ân đã quá hiểu đời. Tuy cô là người hòa nhã nhưng rất có năng lực xử lí việc, không dễ dàng kích động. Nếu không Diệp Thanh đã chẳng để cô làm chủ nhiệm khoa.
- Ôi, cô Trình, tôi vừa mới đi họp về, nghe tin tôi vội chạy về ngày. Rốt cục bệnh tình là thế nào vậy?
Hoa Chân Ân cười cười tỏ vẻ hối lỗi, hỏi với giọng hiền hòa, vẻ rất muốn giải quyết mọi chuyện.
- Bệnh tình cái gì
Trình Mộng Kiều hét tướng lên, nói:
- Việc tốt mấy người làm lẽ nào các người còn không biết? Ngực tôi vừa bây giờ vừa phù vừa đỏ, đã thể bên trong hình như còn có nhiều khối cứng, chạm vào là đau, đau đến phát ngất đi được ấy.
Nói rồi đùng đùng trừng mắt nhìn Hoa Chân Ân.
- Không thể nào.
Hoa Chân Ân không hiểu nổi nữa. Tự tay cô làm phẫu thuật cô phải biết rõ. Phương pháp rõ ràng là tiên tiến nhất, đã được Châu Âu và Hoa Kì kiểm chứng. Tính an toàn được đảm bảo hoàn toàn, chỉ là ở Trung Quốc hiện tại chưa có nhiều bệnh viện sử dụng mà thôi.
Thật ra, đây chính là một loại dùng túi nước, tương đương mới mỡ nhân tạo. Chủ yếu dùng để bơm thêm vào những chỗ thiếu, làm tăng dung lượng. Ví dụ như để tăng kích thước ngực (nâng ngực), nâng mi, nâng mông và cả các tổ chức mô bên trong.
- Sao lại không? Chuyện đã xảy ra rồi, còn nói là không sao? Mắt các người nhìn thấy còn giả được sao?
Trình Mộng Kiều lườm một cái, ném cuốn tạp chí vào chén trà để bên cạnh, làm đổ chén trà.
Hoa Chân Ân hơi nhíu mày, tuy vậy vẫn kiên nhẫn nói:
- Cô Trình, xin cô đừng kích động, chi bằng tới phòng khám, tôi giúp cô kiểm tra. Có thể chỉ là do mẫm cảm hoặc nhiễm trùng thường thôi. Ngực phù và đỏ cũng do nhiều nguyên nhân mà, không nhất định là do phẫu thuật gây ra.
- Tiên sư cái lũ chúng mày.
Trình Mộng Kiều tên tuy nhã nhặn nhưng người thì chẳng phải loại thục nữ, trái lại còn hay nói tục. Ả chửi toáng lên:
- Tại sao bình thường không viêm, không phù không đỏ, tự nhiên đến lúc các người phẫu thuật xong thì lại biến thành thế này. Bà dùng cái óc lợn của bà nghĩ lại đi được không.
- Cô Trình, bất luận thế nào, phải kiếm tra trước rồi hãy nói. Dù gì cô cũng phải để tôi kiểm tra đã.
Chủ nhiệm Hoa nhíu nhẹ mày, bất lực nói.
- Kiểm tra thì kiểm tra. Tôi xem tí nữa bà sẽ nói thế nào.
Trình Mộng Kiều lớn tiếng kêu lên, cuối cùng cũng khó khăn lết theo Hoa Chân Ân tới phòng khám.
Đúng là lết thật. Mặt ả tuy ngang ngược, nhưng tới lúc kiểm tra, lại chột dạ. Chẳng may lộ ra thì đúng là hỏng hết. Đã gọi là sự cố trong điều trị, không thể không cho người ta kiểm tra. Thêm nữa, ả cũng rất tự tin vào tài diễn xuất của mình.
- Cô Trình, phiền cô cở áo ra.
Chủ nhiệm Hoa đeo bao tay vô trùng. Kiểu tra ngực, đưng nhiên phải bắt đầu kiểm tra từ một số y lí đơn giản, dùng mắt quan sát, dùng tay cảm nhận các loại.
- Ặc
Trình Mộng Kiều nhìn vào phòng, thấy mấy người trong đó đều là các nữ y tá, nữ bác sĩ. Chẳng có lấy một anh đẹp giai, ả không khỏi thất vọng trong lòng. Sau đó miễm cưỡng cởi bỏ áo ngực để lộ đôi bầu nhũ.
Run rẩy. Đúng là thật đáng tiếc. Trước khi làm phẫn thuật không lâu, tuy ả chưa sánh được với Thái Bình công chúa, nhưng trông cũng chẳng đến nỗi nào.
- Bà xem, giờ sưng đỏ như thế đấy.
Trình Mộng Kiều vẻ mặt oán hận, nước mắt trào ra.
Chỉ thấy, hai bầu ngực của à đều vừa đỏ vừa phù trông như cái bánh mì ngâm máu vậy. Chủ nhiệm Hoa lúc này tập trung nhìn kĩ. Có vẻ như bị nhiễm trùng rất nặng, nhưng ca như vậy trước giờ chưa từng gặp. Nghĩ rồi bà đưa tay chạm nhẹ.
- Á
Vừa mới chạm tay vào da, còn không dùng sức ấn, Trình Mộng Kiều đã hét tướng lên, lùi về phía sau, kêu to:
- Đau quá, đau quá
Và không cho ai chạm vào nữa.
Chủ nhiệm Hoa nhíu mày, yêu cầu kiểm tra lần nữa. Nếu không kiểm tra làm sao biết các hạch bên trong như thế nào, lớn nhỏ ra sao, hình thù thế nào, nguyên nhân gây ra, độ cứng, mật độ hoạt động,...?
Nhưng Trình Mộng Kiều có đánh chết cũng không chịu, chỉ kêu đau.
- Vậy thế này đi, tôi sắp xếp cho cô làm siêu âm và chụp X-quang ngực nhé.
Chủ nhiệm Hoa đành chịu thua, rồi hỏi lại lần nữa. Tuy vậy, dù công cụ có tiên tiến đến đâu cũng chẳng thể sánh được biện pháp “sờ” của một bác sĩ kinh nghiệm lâu năm. Phương pháp chẩn đoán cũ rích này, bác sĩ Hoa tuy là bác sĩ khoa chỉnh hình, nhưng lại rất tinh thông.
- Siêu âm thì được, còn X-quang tôi không làm đâu. Cái kiểu kiểm tra đó chẳng quá hành hạ người ta chết sao. Khó chịu lắm.
Trình Mộng Kiều tay mặc quần áo, mồm thì hét to.
Trước kia ả cũng từng kiểm tra ở vú ở bệnh viện này, biết siêu âm thì cực kì thoải mái, dùng đầu siêu âm chạm sát vào ngực để soi.
Lần trước làm siêu âm theo như một bác sĩ nam giải thích, hình như nguyên lí là siêu âm được phát ra, khi gặp vật cản thì bị phản xạ lại, đập vào đầu thăm dò, và được thu lại tạo thành hình ảnh. Do mỗi tổ chức có khả năng phản xạ khác nhau cho nên có thể phẩn biệt được ổ bệnh là lành tính hay ác tính.
Siêu âm vú có thể phân biệt rõ ràng từng thành phần cấu trúc bên trong vú như da, mô liên kết dưới da, tầng mỡ, tuyến nhũ, xương ngực, ... đều có thể nhình thấy hết không sót một cái nào. Kết quả thu được cực thuận tiện cho việc chẩn đoán ung thư vú, u lành tính, u đơn thuần hay là sợi u nang, ... Và một ưu điểm lớn của loại kiểm tra này là khi kiểm tra, bệnh nhân cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đặc biệt lần trước là một bác sĩ nam khá đẹp trai kiểm tra cho Trình Mộng Kiều, khiến cho ả rất là sung sướng. Những gì anh bác sĩ kia nói, ả đều cố hết mức nhớ cho thật kĩ.
Còn về cái chụp X-quang kia, tuy là cũng tiện, đơn giản mà rẻ, nhưng khi làm phải dùng đến công cụ, ép chặt ngực bệnh nhân xuống và để tăng tính chính xác của hình ảnh thu được thì vô cùng khó chịu, nhất là những phụ nữ nhỏ bé, tạo cảm giác như bị dày vò vậy. Cho nên Trình Mộng Kiều đương nhiên không thích.
- Được
Chủ nhiêm Hoa tỏ vẻ thông cảm, lập tức đi sắp xếp.
Sau đó một cô y tá xinh xắn dẫn Trình Mộng Kiều đi xuống phòng khám dưới tầng, do khoa chỉnh hình không có các công cụ này.
Còn trong phòng, Hoa Chân Ân đang có nhiều nghi hoặc. Theo kinh nghiệm nhiều năm làm nghề, lại xuất thân từ khoa sản, dù có soi thế nào bà cũng thấy không giống là do phẫu thuật gây nên. Có vẻ như là do ngoại lực gây ra...
Chuyện này là thế nào nhỉ?
Chủ nhiệm Hoa nghĩ không ra, lắc đầu, bụng nhủ thầm cứ đợi kết quả siêu âm đi, có kết quả rồi, mọi chuyện sẽ rõ ràng.
Kết quả đã có, vẫn không nhìn ra có vấn đề gì.
- Cô Trình, cô xem, ngực của cô vẫn rất khỏe mạnh, ngoại trừ, à, một vết ngoại thương nhỏ bề ngoài.
Chủ nhiệm Hoa thử thăm dò, đáng tiếc còn chưa nói hết, Trình Mộng Kiều đã lập tức xem vào.
- Cái gì, ngoại thương. Tôi điên rồi sao? Ngoại thương mà tôi cũng không biết. Vừa đỏ vừa phù ra như thế này còn bảo là khỏe mạnh. Mấy người ăn cứt hết cả sao? Bệnh tình rõ rành như thế mà khám không ra. Bệnh viện Ngân Hạnh mấy người làm hỏng ngực của người ta rồi không chịu đền chứ gì? Trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy. Cái đám rác rưởi, thối thây các người. Bệnh viện các người là một lũ thối tha, làm sai không dám nhận, bà làm đến cùng với chúng mày.....
Ả ta quang quác nói liên hồi, không để cho Hoa Chân Ân một cơ hội giải thích. Mồm Trình Mộng Kiều như cái máy, mở lên là chất vất, là chửi liên hồi.
Lập tức, rất nhiều bác sĩ, y tá và người bệnh đều vậy tới xem.
- Cô Trình, cô đừng kích động, có chuyện gì chúng ta có thể từ từ ngồi xuống bàn bạc mà.
Chủ nhiệm Hoa càng nhíu mày, trán nổi gân đen, lắc đầu, cuối cùng cũng có cớ hội, thừa lúc Trình Mộng Kiều đứng thở, mở miệng khuyên một câu.
- Tao có thể không kích động sao? Ngực tao bị mấy người làm ra thế này mà còn nói không vấn đề gì. Trời đất này còn đạo lí không thế?
Trình Mông Kiều phát huy tất tật cái sự chua ngoa của đàn bà, làm loạn lên, thu hút càng nhiều người tới xem, ả càng thêm hứng chí.
Không ít bác sĩ thấy không vừa mắt cũng vào khuyên.
- Cô ơi, chủ nhiệm Hoa của chúng tôi là người rất tốt, y thuật cũng rất cao siêu, có vấn đề gì, chị ấy sẽ giúp cô giải quyết.
- Đúng vậy, cô chưa biết chứ chủ nhiệm Hoa của chúng tôi là bác sĩ chuyên khoa phẫu thuật chỉnh hình tới từ Hàn Quốc.
Tuy Hoa Chân Ân đã tới Ninh Thành định cư nhiều năm đã hiểu hết Trung Quốc rồi, nhưng giờ mọi người vẫn chưa quen. Có người còn tưởng bà vừa mới được mời từ Hàn Quốc sang.