Mục lục
[Dịch] Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Y

Tác giả: Hành Xích Đạo

Chương 648: Y gia lục tự quyết.

Nhóm dịch: ShenYi

Nguồn: Mê Truyện

Vốn dĩ, nếu Diệp Thanh là thứ người lòng dạ độc ác, lúc này chỉ cần mở hệ thống hỏa lực của tiểu phi thuyền, phóng bắn mạnh mẽ, đảm bảo chẳng có một tên nào sống sót mà trốn chạy được, có điều, hắn từ bé tính tình nhân từ, sau này lại tu luyện thương lê chân khí, lĩnh ngộ được ý cảnh hành y tế thê, coi cứu vớt muôn dân là nhiệm vụ của bản thân, tuy lúc đối với người ác, kẻ thù không chút nương tay, nhưng bảo hắn giết hại một đám thổ dân da đen đến vũ khí nhiệt còn không có một chiếc, thì hắn không làm được, hơn nữa, còn đang có hai người đẹp ngồi bên cạnh đây, phải chú ý hình tượng chứ!

Hơn nữa, bí mật của tiểu phi thuyền cũng không được để lộ trước mặt mọi người.

-Anh có một cách, nhưng trước kia chưa thử qua, không biết được hay không nữa!

-Cách gì thế?

-Chúng ta hạ cánh trước rồi nói sau!

Diệp Thanh ý niệm vừa động, tiểu phi thuyền liền chao lượn hạ xuống, dừng lại ở bên một mảnh rừng bí ẩn, cách người ngựa hai bên mỗi bên cách tầm năm sáu trăm mét.

Sau đó lấy ra ba bộ áo mưa, đưa cho Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc mặc, tự mình mặc một chiếc, rồi thu lại phi thuyền, đưa hai cô gái đi về phía đội chữa trị Hoa Hạ.

Hắn định lén lút mò qua, tụ họp cùng với mọi người trước rồi tính tiếp, có điều, vừa mới đi đến đoạn đường bị cây lớn chặn ngang, mấy tên thổ dân da đen lại lần nữa phát động tấn công!

-Hú hú hú

Mấy tên thổ dân da đen này tru lên tựa dã thú, nhao nhao nhảy nhót, nhanh nhẹn đến mức thậm chí có thể so được với vượn và khỉ, tay cầm đủ loại vũ khí, còn có những thứ “đạn dược” dùng không bao giờ hết đại loại như đá đất, hu la hu la gọi hét về phía đoàn xe!

Mưa to tầm tã, tựa như đang muốn tạo thế cho bọn thổ dân này, làm cho sự tấn công và gào kêu của bọn họ càng thêm phần đáng sợ!

-Đát đát đát!

-Đát đát đát~

Ngọn lửa tóe lên, sự công kích của các chiến sĩ sắc bén mà mãnh liệt, nhưng bọn thổ dân da đen này không chút yếu thế, nói cho cùng, bọn họ chiếm ưu thế về mặt nhân số!

-Vù!

Một âm thanh mang theo tiếng đuôi của cung tiễn vang lên, một chiếc tên sắt dài dài cắm phập vào vai một anh chiến sỹ, máu tươi tuôn ra, vị chiến sỹ này tức thời không thể cầm súng, được hai vị bác sỹ không ngại nguy hiểm đến tính mạng, khẩn trương dìu về, tiến hành cấp cứu, băng bó, có lẽ mấy tên thổ dân đó đã bôi thuốc độc lên trên cung tiễn, loại thuốc độc này là một loại độc rắn cực kỳ lợi hại và dữ dội, nhưng may mắn là, đội chữa trị vừa hay lại có loại huyết thanh tương ứng, nên anh chiến sỹ này không có trở ngại gì lớn.

-Bùm!

Một viên đá bay thẳng lại, suýt chút nữa đập nát mặt Nhiễm Vân Phi, cũng may anh né kịp thời.

-Giết hết cho tôi! Cho hỏa lực mạnh thêm một chút!

Nhiễm Vân Phi cũng bị đánh tới mức phát hỏa lên, lúc mới đầu, anh còn thi thoảng mới bắn vào đùi, vai mấy người thổ dân kia, nhưng lúc này thì không thèm quan tâm đến gì nữa, phát nào cũng bắn thẳng vào những bộ phận trọng yếu của đối phương chẳng hạn như đầu, ngực, gần như ngay tức khắc, đã có bảy tám tên da đen gục xuống đất, không có tên nào không nổ đầu hay thủng tim, chết thê thảm đến cực điểm!

-Đám thổ dân này, không ác với chúng một chút thì chúng không biết thế nào là lợi hại!

Dưới sự dẫn dắt của Nhiễm Vân Phi, phía đội chữa bệnh hỏa lực tăng lên phải đến hai ba lần, có điều, bọn thổ dân da đen đó lần này dường như không muốn lùi bước, tiếp tục xông lên trong bão đạn tiến về phía trước!

-Các dũng sĩ của bộ tộc Cách Lôi bác, mọi người xông lên cho ta, ai giết được hơn năm tên địch, tù trưởng ta sẽ cho các ngươi thêm một cơ hội chọn nữ nhân!

“Liệp sư giả” Méng Botto già mà dũng mãnh, hai tay khua khoắng cây cương xoa dài, dẫn đầu xông lên phía trước, rất có thứ khí thế tung hoành tan tác!

Vừa nói rứt lời, đám thổ dân da đen này quả thực giống như bị đánh vào chỗ ngứa, tấn công càng thêm hung mãnh, hét càng lớn tiếng, tựa như trước mắt đã xuất hiện thân thể lõa lồ tuyệt mỹ trắng ngần của các cô gái phương đông!

Các chiến sỹ càng thêm lo lắng, đối phương người đông, nếu tron chớp mắt mà bị bọn người đó xông đến trước mặt, bày ra thân thể lõa lồ, đội chữa trị nhất định sẽ chịu thiệt! Đặc biệt là những bác sỹ, nữ bác sĩ, nữ hộ tá lớn tuổi!

Nhiễm Vân Phi điên cuồng nhả đạn, các chiến sĩ ai ai cũng bắn hỏa lực hết cỡ, tinh thần căng thẳng dị thường! nhưng, vẫn không ngăn được đám thổ dân da đen dã man đó tiến lại gần!

Phải liều mạng mà tiếp cận!

Năm mươi mét, ba mươi mét, hai mươi mét, mười mét.....

Chật vật một hồi đã sắp xông đến tận trước mặt, không ít bác sỹ thậm chí còn lôi cả mấy thứ công cụ như dao phẫu thuật, kéo dùng chữa trị, nhíp vân vân ra, những cái này vốn để chữa bệnh cứu thương nhưng lúc này, không còn cách nào khác, đành phải biến chúng thành vũ khí tự vệ!

Mấy cô y tá gan bé nhìn mấy tên da đen trần truồng, tựa như dã thú này, nhất thời sợ tới mức khóc thét lên! Kinh hoàng một trận!

Đúng lúc này, đột nhiên, trong mưa bão mịt mùng, vang lên thứ âm thanh kỳ quái, tựa như hát, lại tựa như ngâm thơ, lại giống như chú ngữ niệm động, âm thanh tuy rằng không lớn, nhưng lại rõ mồn một truyền vào tai từng người từng người đang có mặt, khiến bọn họ tức khắc cảm thấy một suy nghĩ mang đầy sự nhân ái, từ bi, rộng lượng, thiện niệm, muốn bỏ vũ khí xuống, ngừng trận chiến lại!

Không chỉ có các chiến sĩ đặc chủng và các nhân viên trong đội chữa trị như vậy, ngay cả đám người thổ dân da đen kia, hoàn toàn không hiểu tiếng trung, thân hình cũng tạm ngừng lại, tò mò nghe ngóng!

-Đây rốt cuộc là cái gì chứ?

-Ai đang hát thế? Hát lúc này có phải nhầm không đấy?

-Này, tôi nói nhé, liệu có phải có quỷ không? Mấy người xem khí trời đen ngòm mịt mùng thế này, lại mưa to như trút, trong núi đột nhiên truyền ra âm thanh quỷ dị này, ôi ~~~, nghĩ đã thấy rợn tóc gáy rồi!

-Quỷ cái đầu cậu ý! Trên đời làm gì có quỷ! A, tôi nghe ra rồi, các cậu nói, tiếng này có giống tiếng của đội trưởng Diệp không?

Một cô y tá vui mừng bất ngờ nói.

-Đúng đấy, cậu không nói tôi còn không phát giác ra nữa đâu, nghe thế này, có bảy tám phần giống nhau!

Người bên cạnh đồng ý gật đầu!

-Cái gì mà bảy tám phần chứ, chắc chắn! Ngoài đội trưởng Diệp ra, còn tiếng nói của ai nghe lại hay như vậy,có từ tính như vậy chứ!

-Cái đồ con gái hoa si như cậu, không thèm nói với cậu nữa! Cậu còn chưa từng nói chuyện với đội trưởng Diệp nữa đó!

..............

-Sư phụ, đúng là Diệp Thanh đã trở về sao?

-Xem ra là phải đó!

Cát Liên Khôi trầm lặng một lát, nói:

-Thứ mà cậu ta ngâm hát quả thực rất kỳ quặc, dường dư một bài kệ tụng, trong đó ta phân biệt được ra tám từ: tư,hư, a, hi, xuy, hô.....

-Tư, hư, a, hi, xuy, hô? Sư phụ, đây không phải lục tự khí bí, dưỡng sinh kỳ ảo lưu truyền của y gia sao?

-Không sai, chính là thuật này! Có điều cái mà Diệp Thanh đang ngâm hình như có chút không giống!

-Không ngờ đội trưởng Diệp quả nhiên là bác học, ngay cả mật truyền chân ngôn của y gia chúng ta đều biết, hơn nữa hình như, còn toàn diện hơn, hoàn thiện hơn cả chân ngôn của tổ truyền chúng ta.

-ừ, con cũn nghe ra rồi, có một thứ cảm giác bao hàm toàn diện, rộng lớn tinh sâu!

.........

Điều mà những người này đoán không sai, chính là Diệp Thanh ra tay! Hắn vận chuyển y linh huyền khí, đột nhiên sử dụng trang y thuật tinh thần lĩnh ngộ được từ mấy hôm trước, quả nhiên không hổ là xuất phẩm y linh bảo tháp, gần như ngay tức khắc, đã làm kinh sợ cả người ngựa hai bên, hóa giải phần nhiều những cảm xúc tiêu cực như thù hận, đối địch, lửa giận, hiếu sát vân vân của bọ họ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK