Mục lục
[Dịch] Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thử thì thử!

Ninh Não Nhi đã đỡ đau đầu nhiều rồi, lại được phướng thức dương nhan này, trong lòng càng vui hơn, lại thêm y thuật của Diệp Thanh cũng được khẳng định nên cũng đồng ý luôn.

- Vậy được, cô nằm trên ghế sô pha đi.

Diệp Thanh mỉm cười, rút hết ngân vào ra rồi cho vào túi, rồi kéo một chiếc ghế ngồi sau lưng Ninh Não Nhi, lại dùng còn để sát trùng hai tay mình, rồi lại dùng phương pháp xoa bóp “ Quy xà bí thôi” vừa mới học ra để thực hành.

Mới đầu khẽ mát xa huyệt Thái dương của Ninh Não Nhi. Huyệt vị này chắc ai cũng đã từng nghe và từng thực hành khi cảm thấy đau đầu rồi, huyệt vị này học thuyết kinh lạc gọi là” kinh ngoại kỳ huyệt”, cũng được các võ sư sớm pháp hiện, coi đây là một trong những “ tử huyệt”. Trong Thiếu lâm quyền đã ghi, đánh vào huyệt Thái dương, nhẹ thì hôn mê bất tỉnh, mạnh thì mất mạng.

Không được đánh vào huyệt Thái dương, bởi huyệt này nằm ở vị trí mà xương sọ mảnh manh nhất, hơn nữa khí huyết lưu thông rất dày đặc.

Nhưng, với thủ pháp chuyên nghiệp của Diệp Thanh, Ninh Não Nhi không hề cảm thấy có chút khó chịu nào cả, trái lại còn cảm thấy đầu đỡ đau hơn rất nhiều, hơn nữa còn có cảm giác sảng khoái chưa từng có.

- Cậu có thủ pháp gì vậy? Đầu tôi cảm giác như đang ngâm trong làn nước đá vậy, rất mát mẻ và sảng khoái, không hề cảm thấy lạnh băng gì cả, giống như mùa hè nóng bức được uống một cốc cô ca cô la mát lạnh vậy, những đau đớn và khó chịu trước kia đều được tiêu trừ hết.

Hai mắt Ninh Não Nhi khẽ nhắm, khuôn mặt hiện lên sự hưởng thụ và rất đắm trìm trong những thao tác mát xa của Diệp Thanh.

- Có cảm giác như vậy là đúng rồi. Cái phủ pháp này của tôi có tên là “ băng nhuận thủy mà, từ ngày tôi học được đến bây giờ, cô là người đầu tiên được hưởng thụ phủ pháp này đó.

Diệp Thanh vui mừng cười lên, dường như cảm thấy có thành quả, thông qua thực tiễn luyện tập, cậu càng hiểu sâu hơn về bộ” Quy xà mật thối” này, những cái trước kia chưa thể lĩnh ngộ được, bây giờ đều tỏ sáng hết rồi, đúng là” thực tiễn xuất chân tri” mà.

Thực ra, điều trị tâm cơ thiếu máu, nếu mát xa vài huyệt đạo trên ngực thì còn có hiệu quả hơn rất nhiều, nhưng đáng tiếc Ninh Não Nhi là phụ nữ, lại là một quốc sắc thiên hương, quả thực không tiện để thực hiện thao tác đó, hơn nữa, cho dù bản thân không ngại ngùng gì, thì người ta cũng không đồng ý cho mình làm thế đâu. Do vậy Diệp Thanh mới không thực hiện các thao tác đó mà chọn cách khác, đau ở đâu thì mát xa ở đó, tuy nhất thời có thể giảm bớt đau đầu, nhưng đó chỉ là chữa ngọn không phải chữa gốc.

Vừa nghĩ tới ngực của Ninh Não Nhi, Diệp Thanh không kìm nổi nhìn trộm một cái. Gì thì gì cậu ngồi sau lưng Ninh Não Nhi nhìn trộm cũng không bị phát hiện mà.

Diệp Thanh giống như kẻ ăn trộm vậy, ánh mắt nhìn thoáng qua, ánh mắt luồn từ cổ áo cô xuống dưới, lập tức nhìn thấy một gò bồng đảo trắng bốc lồ lộ ra.

- Oa, áo ngực viền hoa, cúp thì màu hoa hồng tím, ít nhất cũng phải vòng D. Ghê quá ghê quá.

Diệp Thanh nhìn vào lẩm nhẩm, ánh mắt nhìn thèm thuồng, suýt chút nữa con người muốn bay ra khỏi mắt cậu rồi.

Chỉ thấy cô ấy ưỡn ngực ra, đôi gò bồng kia như không chịu nổi sự gò bó đó, như muốn vỡ bùng ra, lộ ra những sự căng tròn, cậu còn nhìn thấy cả cái núm ti của cô lồ lộ ra nữa cơ.

Lại nhìn thêm một lúc nữa, Diệp Thanh liền thu lại ánh mắt, sợ Ninh Não Nhi phát hiện ra, nhưng một lát sau, Diệp Thanh lại không kìm nổi lại đưa ánh mắt nhìn vào chỗ nhạy cảm đó.

Dãy núi phập phồng, một mảnh xuân sang đang muốn vươn mình lên.

Cậu vừa thưởng thức, vừa tưởng tượng ra những thứ rất phong phú, tưởng tượng đôi gò bồng đó căng tròn như muốn vỡ òa ra khỏi chiếc áo nịt mỏng manh kia, một khi vỡ tung áo ngực ra, đôi gò bồng trắng toát kia lồ lộ trước mặt mình thì tuyệt biết nhường nào.

- Ôi trời ơi, sắp không chịu nổi nữa rồi, không chịu nổi nữa rồi.

Diệp Thanh lập tức thấy toàn thân mình nóng rực sôi trào lên, khẩn trương khép hai mắt lại, chuyên tâm thực hiện thao tác” băng nhuận thủy” của bí kíp” Quy xà mật thối”.

Đúng là Diệp Thanh, trong nháy mắt đã dám dán mắt vào đó, bây giờ lại khôi phục bình thường, chú tâm vào những thủ pháp của mình. Chỉ có điều mắt cứ nhắm tịt lại, không dám mở ra nhìn trộm nữa.

Cái này không thể đùa được, cái cô gái xinh đẹp, mê hồn người khác như vậy, nếu mà nhìn mãi không kìm nổi, lại làm những thứ mà không nên làm thì sẽ làm hủy hoại danh tiết của người khác và của mình nữa.

Cái quan trọng nhất là, cậu thấy Ninh Não Nhi quả thật quá ngon lành, khó khăn lắm mới quen một người bạn như vậy, nếu mình làm cái điều đường đột nào đó mà tuyệt giao mối quan hệ này, thì không có chút lợi lộc nào cả.

Diệp Thanh nhắm nghiền mắt lại, những thao tác không ngừng nghỉ, những ngón tay điêu luyện mát xa vào những huyệt đạo rất chuẩn xác, làm việc rất nghiêm túc đàng hoàng.

Ninh Não Nhi không hề phát hiện ra Diệp Thanh có gì khác thường, chỉ khẽ nhắm mắt lại, lặng lẽ hưởng thụ, dường như đắm chìm trong điệu nhạc mê hồn nào đó...

Diệp Thanh đưa tay ấn vào huyệt” Thượng bình”, huyệt đạo này nằm ở tai, ấn vào huyệt này rất có hiệu quả đối với triệu chứng đau đầu do tâm cơ thiếu máu gây lên.

- Cái tai này sao trắng và mềm mại thế chứ.

Diệp Thanh mát xa ở tai, trong lòng nghĩ vậy, dùng tay ấn mạnh một chút, khiến cô rên rỉ kêu lên từng hồi.

- Ứ, ừ...

Những âm thanh đó được phát ra từ cổ họng cô ấy, nghe những tiếng rên rỉ đó cảm giác cũng có chút kích tình, Ninh Não Nhi ngẩng đầu ra phía sau, chiếc cằm nhỏ xinh, đôi môi hồng rất quyến rũ, đang hiển hiện trước mặt Diệp Thanh.

- Ya!

Tim Diệp Thanh đập càng mạnh hơn, vừa bị Ninh Não Nhi rên rỉ nên kinh ngạc mở mắt ra, nhưng lại vội nhắm nghiền mắt lại, không dám nhìn đôi môi nóng bỏng và quyến rũ của cô ấy.

- Diệp Thanh, thủ pháp mát xa của cậu khá lắm, giống như ngâm mình vào suối nước nóng vậy, rất thoải mái.

Thủ pháp” Băng nhuận thủy” sau cùng thì cảm giác mát lạnh yếu dần thay vào đó là cảm giác ấm áp, Ninh Não Nhi hít một hơi thật dài, rồi thở ra, khen cậu kỹ năng rất tốt. Những cái mệt mỏi đau đớn trong người cô dường như được giải trừ hết rồi, đôi lông mày lá liễu không còn nhíu lại với nhau nữa, hiển nhiên đầu đã không còn đau nữa rồi.

- Ha ha, cũng thường thôi mà, nhưng tôi cũng mới học sơ qua thôi, luyện nhiều còn nâng cao lên nữa cơ.

Diệp Thanh khiên tốm cười nói, cùng lúc đó thu tay về.

- Sao lại không xoa bóp nữa thế?

Ninh Não Nhi bỗng mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn Diệp Thanh hỏi.

Khuôn mắt tuấn tú của Diệp Thanh bỗng ửng đỏ lên, bụng nghĩ: cô xinh đẹp như vậy, nếu mát xa tiếp, làm sao mà tôi chịu nổi chứ, tôi không phải là Liễu Hạ Hệu!

Dường như cảm thấy Diệp Thanh có chút ngượng ngùng, Ninh Não Nhi che miệng cười, đứng dậy nói:

- Ồ, tôi quên mất, đầu tôi không còn đau nữa rồi. Diệp Thanh, cảm ơn cậu nhé, ha ha, cậu không thu phí chữa bệnh chứ?

- Á?

Diệp Thanh ngẩn người ra, choáng, giúp bạn cũng thu tiền phí sao, mình chưa từng nghĩ sẽ lấy một xu, cũng chẳng phải phục vụ trong bệnh viện thì hà cớ gì mình phải lấy tiền chứ.

- Thôi, coi như tôi chưa nói gì nhé, tôi cũng đoán cậu sẽ không lấy mà.

Không biết cố ý hay là vô ý, Ninh Não Nhi cười quyến rũ và nói.

- Chị Ninh Não, bệnh của chị phải điều dưỡng từ từ, sau này tôi có thời gian sẽ châm cứu cho chị nhé. Hôm nay cũng đã muộn rồi, tôi phải về đây.

Diệp Thanh đứng dậy, cáo từ.

Con gái xinh đẹp quá cũng không phải là tốt, đêm tối cô nam quả nữ chung một phòng, sẽ không tốt cho cô và cậu.

Ninh Não Nhi thấy mặt Diệp Thanh lúc thì ửng đỏ, lúc thì ngẩn ngây ra, chưa nói được mấy câu đã vội vàng rời đi, giống như chạy trốn vậy, trong lòng càng cảm thấy buồn cười và đắc ý, lại muốn trêu cậu một chút, nên cười trộm rồi kéo áo Diệp Thanh lại, đưa mắt lướt tình, rồi đưa tay cởi một cúc áo ra, nói:

- Anh chàng đẹp trai, ở lại đi mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK