Mục lục
[Dịch] Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xoẹt ~

Một vầng sáng khổng lồ quét ra tứ phía, như lưới đánh cá, bỗng chốc hai con dã thú chụp vào trong, tiếp theo đó, cơ thể của hai con dã thú biến mất trong không trung không thấy nữa.

Cùng lúc đó, Diệp Thanh cũng cảm giác được, trong tinh thể trữ đồ của phi thuyền thêm hai năng lượng kỳ quái, hai luồng năng lượng này cực kỳ nén chặt, tính chất khác nhau, một luồng nóng một luồng lạnh, xem ra chính là con chim kền kền lửa và Băng sương ngân mãng kia.

Loại công nghệ cao này, Diệp Thanh cảm thấy chỉ cần lợi dụng chút cũng hoàn toàn có thể xưng bá trên trái đất, đương nhiên xưng bá trên trái đất cũng không phải là việc đơn giản như vậy, cần xây dựng thế lực mạnh mẽ, bồi đắp thân tín, thủ hạ… Diệp Thanh cũng không có dã tâm và rảnh rỗi, hắn cũng chỉ nghĩ thôi, ca tụng một tiếng mà thôi.

-Thần linh ca ca, hai con quái thú kia đến nơi nào rồi?

Xinia nhìn xung quanh, vô cùng tò mò hỏi, rõ ràng, điều này đã vượt qua phạm vi hiểu biết của cô, chỉ có thể là “ thần tích”.

-Khà khà, chúng bị ca ca bắt lại rồi, muốn đem về để nghiên cứu.

Diệp Thanh vuốt vuốt vành tai của cô, cười nói.

Sau đó, phi thuyền vút thẳng lên trời, biến thành một vệt sáng, trên trời cao, trong biển mây, trên rừng rậm lướt nhiều vòng sau đó mới từ từ hạ cánh xuống núi Oka, đưa Xinia về.

Cho dù, Tiểu Vũ Nhi cực kỳ không nỡ xa người bạn chơi này, Xinia cũng không muốn dời xa Diệp Thanh, nhưng cô và Tiểu Vũ Nhi khác nhau, vẫn sống trong tộc người tốt hơn, dù sao, cô gần giống với loài người, thuộc về động vật bầy đàn, tất phải có đồng loại, thân thể , tâm linh, trí tuệ, tư duy mới có thể phát triển bình thường, không như Tiểu Vũ Nhi là sinh mạng trí tuệ, trạng thái năng lượng, hoàn toàn không quản ăn uống nghỉ ngơi, mệt mỏi, còn có thể bất cứ nơi nào bất cứ lúc nào cũng có thể để mình ngủ ngon.

Vừa đáp xuống, tất nhiên lập tức làm cho các người mèo chú ý. Tuy đã có sự dặn dò của lão tộc trưởng, không được quấy rầy đến thần linh, nhưng vẫn có rất nhiều người mèo ở xa nhìn lại, trên mặt thành kính, hơn nữa, các người mèo đó cả mặt nghiêm túc, ríu rít, Xinia của nhà Paz, thánh nữ của chúng ta đang ngồi trên “ thuyền thần”, đi cùng thần rồi.

-Ca ca, lúc nào anh lại đến ?

Xinia chần chừ do dự, trong con ngươi màu lam thầm lộ ra tình cảm quyến luyến.

-Ha ha, có thời gian ta sẽ qua thăm mọi người, bye bye.

Diệp Thanh nhìn các người mèo xa xa vẫy vẫy tay, dẫn Tiểu Vũ Nhi nhảy lên phi thuyền, “ vù” nhanh chóng bay đi, trong chớp mắt đã biến mất trong tầm mắt của người mèo.

Các người mèo liền đi tới, vây xung quanh Xinia, tò mò hỏi.

Diệp Thanh trở về tòa thành Băng tuyết, tìm một phòng trống như nhà kho, lập tức thả Băng sương ngân mãng ra, muốn giết rắn lấy mật.

Trơn lớn vừa ra, lập tức khôi phục dã tính, liên tục phun ra, xoay mình, tỏ ra phòng thủ, còn cho rằng đáng quyết đấu một mất một còn với rắn lửa, Diệp Thanh tất nhiên không chút nghĩ ngợi, một dòng năng lượng chùm lên đầu nó.

Có vũ khí tiên tiến, tất nhiên phải dùng vũ khí tiên tiến, chẳng lễ còn thực sự ngu ngốc tự mình chiến đấu với nó, Diệp Thanh có lòng tin, sau bảy tám chiêu sẽ bóp chết con quái trăn này.

Móc mật rắn ra, như một quả bóng rổ, giữ lại một nửa làm hàng thử nghiệm, phân tích thành phần, một nửa còn lại đút vào con kền kền lửa, muốn xem thử con chim sau khi ăn mật độc của Băng sương ngân mãng sẽ xuất hiện các bệnh có giống như cha con phú thương.

Tuy nhiên, rất rõ ràng, sau mấy ngày, con kền kền lửa vẫn như mấy ngày trước, vẫn bị nhốt trong kho, còn thức ăn tất nhiên là thi thể của Băng sương ngân mãng rồi.

Diệp Thanh cũng ngẫu nhiên nhơ đến kiểm tra bệnh tình của Bệnh viện Ngân Hạnh, có Mã Tiểu Linh giúp hắn cha con phú thương kia vẫn có thể gắng gượng năm ba ngày không thành vấn đề.

Diệp Thanh tất nhiên vui mừng vô cùng, lấy mấy cái máy hút máu lớn, lẫn nữa trở lại tòa thành băng tuyết, muốn rút máu của chim kền kền lửa, tinh luyện huyết thanh miễn dịch.

Cái gọi là huyết thanh là chỉ sau khi huyết dịch cô đọng trong huyết tương trừ các dịch thể trong suốt màu vàng được tách fibrous protein, hoặc fibrous protein bị tách huyết tương, tác dụng chính của nó, chính là cung cấp dưỡng chất cơ bản, cung cấp nguyên tố sinh trưởng và sắc tố, cung cấp protein tổng hợp, cung cấp thúc đẩy tiếp xúc và tế bào nhân lên khiến tế bào liên kết chặt, tránh được các thương tổn, đối với tế bào trong dinh dưỡng có được các tác dụng bảo vệ.

Còn huyết thanh miễn dịch, còn được gọi là kháng huyết thanh là chỉ thuốc pha chế hàm chứa huyết thanh kháng thể.

Do trời sinh tương khắc, trong huyết dịch của chim kền kền lửa hoàn toàn có các thành phần sống chống lại các độc kỳ quái của mật của băng sương ngân mãng.

Muôn loài sinh khắc, Diệp Thanh trước đây cũng không phỉa không nghĩ đến đạo lý này, từ các phương diện đột phá nhưng, Băng sương ngân mãng loại sinh vật này, trên trái đất căn bản không có, còn các bản thân khác dường như không cao cấp, hiếm như vậy thế cho nên Y linh bảo tháp cũng không thể ghi chép lại.

Không ngờ, đi dạo bất ngờ ở kỷ băng hà này đã phát hiện một con, điều này đã đem lại hy vọng chữa trị triệt để cho cha con phú thương.

Ngày hôm sau, Diệp Thanh mang theo hai bình kháng huyết thanh tinh luyện, về Bệnh viện Ngân Hạnh, lập tức, tiêm cho hai cha con phú thương.

Không thể trì hoãn được, phải tiến hành ngay, sau hai ba tiếng tính mạng của hai cha con phú thương đã cải thiện rõ ràng.

Huyết áp, mạch đập, nhịp tim, hô hấp, phản xạ của đồng tử và giác mạc, các hệ thống miễn dịch … đều dần dần xuất hiện sự chuyển biến tốt.

Lập tức, mọi người của Bệnh viện Ngân Hạnh đều không ngừng hoan hô.

-Ha ha, tôi đã nói rồi mà, chứng bệnh nan y này chỉ có Viện trưởng Diệp giỏi nhất của bệnh viện chúng ta mới có thể trị được, Bệnh viện nhân dân khác, Bệnh viện thứ ba Ninh Thành, Bệnh viện thứ nhất Ninh Thành, Bệnh viện đông y Ninh Thành … toàn bộ đều không thua xa xách dép cũng không xứng.

-Đúng vậy, các người chờ xem kịch vui, chờ cười chê Bệnh viện Ngân Hạnh chúng ta, cười không nổi rồi, hâm mộ chúng ta chết đi được.

-Ha ha, mấy ngày trước tôi ở Bệnh viện Nhân dân tán một y tá trẻ xinh đẹp, cô ấy còn lôi việc này ra để cười chê tôi, nói Bệnh viện Ngân Hạnh chúng ta không biết tự lượng sức mình, Viện trưởng Diệp gì ngông cuồng tự kiêu tự đại, chưa nếm qua đau khổ, lần này tốt rồi, xem cô ấy còn có thể nói gì, ông có thể mở mày mở mặt rồi.

-Tôi thèm vào, cái loại phong tình cậu cũng có cảm giác vinh dự tập thể sao?

-Cút đi, ông cũng là người của Bệnh viện Ngân Hạnh đấy.

….

Rất nhanh, tin tức lan truyền đi khắp ngả báo chí, truyền hình, Inte, đài phát thanh… các phương tiện truyền thông, đều đưa tin, dồn dập các phóng viên được cử đến để phỏng vấn, thăm dò, rốt cuộc là nguyên nhân chữa khỏi như thế nào, việc này, ý nghĩa trọng đại, nếu công bố ra ngoài, Trung Quốc là quốc gia đầu tiên giải quyết triệt để bệnh AIDS, dù sao, bệnh này cũng chẳng khác bệnh AIDS mấy, mức độ nghiêm trọng thậm chí còn gay go hơn.

Tuy nhiên, Diệp Thanh tất nhiên kín miệng như bưng, hắn không thể đem việc Tế thế cảnh, hành tinh băng tuyết nói ra ngoài, tùy tiện nói dối thôi, lại có rất nhiều người có lòng tra cứu rõ ràng, đến lúc đó nói chung sẽ lộ ra sơ hở, tốt nhất giữ bí mật.

Dù sao, Đông y luôn luôn có “ bí phương” “ bí pháp”, hắn phải bảo mật, người khác cũng không thể trách cứ, cho dù là Tây y, trình bày luận văn y học cũng sẽ không hoàn toàn để cơ mật trọng tâm rớt ra ngoài.

ở Hiệp hội y sỹ Ninh Thành danh tiếng của Diệp Thanh càng tăng cao đến mức độ trước nay chưa từng có, thậm chí đều vượt qua hội trưởng Chương Ngọc Tân, quả thực độc nhất vô nhị.

Hiệp hội y sỹ Ninh Thành lại tổ chức một cuộc họp các cán bộ nòng cốt, đề cử Diệp Thanh làm hội trưởng Hiệp hội y sỹ Ninh Thành, mọi người cùng chung mục đích, không có ai có ý kiến khác, dù sao, Diệp Thanh lần này công lao vô cùng to lớn, tương đương với cả Hiệp hội y sỹ, lại thêm khám chữa từ thiện và phiên đấu giá lần trước đều tích lũy cống hiến, hoàn toàn có tư cách này.

Còn nguyên hội trưởng Chương Ngọc Tân vì tuổi cao sức yếu, sức khỏe dần dần không hợp đã về hưu dưỡng lão rồi.

Cùng lúc đó, bệnh viện Hoa Đống vì Viện trưởng đang bị giam trong tù, lại thêm y đức y phong không tốt, quả thực danh tiếng ngày sau không thể cạnh tranh được với Bệnh viện Ngân Hạnh.

Bệnh viện Ngân Hạnh làm ăn ngày càng phát đạt.

... ... ... ... ... ... ... ...

-Không thể ngờ, không thể ngờ, Hà Minh Sơn ta không ngờ thầm câu lật thuyền, lại nhiều lần bại trong tay tiểu tử họ Diệp thực không còn thiên lý nữa.

Hà gia, Hà Minh Sơn vừa từ tòa trở về, sau khi biết tin, tức giận vô cùng, quả thực tức chết được, suýt nữa bẻ gẫy thanh bảo kiếm mà y thích nhất, thanh bảo kiếm này còn là đổ cổ tốt, trăm năm tinh luyện mới tạo ra, còn lưu truyền ngàn năm, vẫn như trước chém sắt như bùn, là y hao tâm tổn lực thu thập được.

-Bác cả, xin bớt giận, tên tiểu tử thối họ Diệp cũng chỉ là chó ngáp phải ruồi, sớm muộn gì cũng có ngày Hà gia chúng ta sẽ thu dọn hắn.

Hà Diễm Xung nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Hà Minh Sơn thực ra trong lòng còn thầm có chút vui sướng khi người khác gặp họa, ai bảo y đoạt mất vị trí chủ nhà của cha hắn ta, nếu không thì, hiện nay chính hắn ta chắn chắn là “ thái tử chân chính” quyền hành trong tay so với hiện nay sẽ hơn gấp bội.

-Hừ, đã đắc tội với Hà gia ta, ta muốn tên họ Diệp phải mãi mãi hối hận, biết được sự lợi hại.

Trong lòng Hà Minh Sơn tự thề, nhìn Hà Diễm Xung một cái, dặn dò:

- Phái người cho ta hung hăng trừng trị tên Diệp Thanh kia, có rút dây động rừng phải về báo cáo ngay.

Hà Diễm Xung gật đầu, đúng lúc này, một nữ nhân khóc ỷ ôi ngoài cửa, Hà Minh Sơn không khỏi nhíu mày.

-Anh cả, anh cứ như thế đứng nhìn em rể của anh ngồi tù, không thèm quan tâm sao?

Lần này nhưng là mười ba năm, thử hỏi, đời người có bao nhiêu mười ba năm chứ, lẽ nào, anh muốn nhìn em gái mình đắng cay chờ đợi mười ba năm sao, đợi đến khi đầu bạc răng long mới có thể vợ chồng trùng phùng?

Hà Minh Hoa nước mắt nước mũi chảy dòng dòng, trông thấy Hà Minh Sơn liền khóc sướt mướt kể lể, hôm nay, là ngày tuyên án cuối cùng của Lý Quốc Đống, vốn người Hà gia đều đi nghe xử, nhưng Hà Minh Hoa sớm đã chuẩn bị tâm lý, cũng bỗng chốc không chịu nổi, ngất ngay tại phiên tòa, Hà Minh Sơn cử người đưa cô về, chăm sóc cẩn thận, không ngờ lúc này mới đỡ hơn chút đã làm huyên náo ở cổng rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK