- Sao thế? Để tôi xem thế nào nào.
Diệp Thanh hỏi han rất thân thiết.
- Không sao, thấy đầu tự nhiên đâu quá.
Ninh Não Nhi một tay xoa huyệt thái dương, một tay cầm vô lăng, để điều chỉnh xe, có vẻ ngại ngại nói:
- Ngại quá, hôm nay khả năng không đưa cậu về nhà được rồi.
Diệp Thanh nói:
- Không sao mà, sức khỏe cô mới là quan trọng, hay tôi gọi xe đưa cô về nhà nhé.
- Không cần đâu, nhà tôi ở gần đây rồi, tôi có thể kiên trì lái xe về nhà được.
Ninh Não Nhi nhíu mày lại, cố chịu đau lái xe, một lát sau, rồi chạy vào một chung cư rất đẹp.
Đỗ ở vị trí dừng xe, Diệp Thanh hỏi:
- Bệnh của cô tôi biết, lần trước nhìn điện tâm đồ của cô, trước mắt vẫn chưa cố phương pháp nào tốt cho lắm, chỉ có thể thông qua điều dưỡng dần dần thôi, nhưng nhà tôi là y học cổ truyền, có một phương pháp châm cứu gia truyền, ắt hẳn sẽ giúp được bệnh của cô. Cô có muốn thử không?
Ninh Não Nhi nhìn Diệp Thanh, thấy ánh mắt của cậu sáng ngời như thủy tinh, không có chút tạp niệm nào, liền cười nói:
- Vậy tốt quá, mời cậu vào nhà tôi ngồi chơi đã.
- Ừ, để tôi đỡ cô.
Diệp Thanh đỡ Ninh Não Nhi đi về phía nhà cô, tiện tay sờ vào cổ tây cô để bắt mạch.
- Thế nào rồi? Bác sĩ!
Chừng hai ba phút sau, Ninh Não Nhi khẽ cười hỏi cậu, có thể do đau đầu quá, nên nụ cười méo xệch ra.
Diệp Thanh cầm tay cô, đương nhiên là cô sẽ chú ý cái động tác nhỏ này, chỉ thấy cậu rất nghiêm túc, lúc lại lộ vẻ trầm tư, không hề có ý đồ đen tối gì cả, cho nên cũng không cự tuyệt cậu.
- Mạch của cô trì và không có lực, mỗi hơi thở có ba lần đập, không đủ bốn lần, nhịp tim khoảng 40-60 nhịp? Phút, nhưng mạch được cái rất đều, ắt hẳn là bị tâm dương hư không có lực, cơ tim cung cấp máu không đủ, gây ra máu lưu thông từ tim ra lục phủ ngũ tạng và các cơ quan không bị hạn chế, cho nên dẫn tới đau đầu.
Diệp Thanh buông tay cô ra, nói ra một thôi một hồi những thuật ngữ y học.
Ninh Não Nhi vốn đau đầu, nghe thấy cậu nói vậy càng đau đầu thê, vừa mở cửa vừa nói:
- Cậu nói xem làm sao để chữa trị? Có phải đi viện không? Uống thuốc gì hoặc có phải phẫu thuật không?
- Cái này không cần, tôi sẽ châm cứu cho cô vài lần, xem hiệu quả thế nào đã, chỉ sợ cô không tin tôi thôi.
- Không sao, nếu cậu cứu làm chết chị, chị sẽ biến thành quỷ theo đuổi cậu suốt.
Ninh Não Nhi đau đầu, nhưng cũng nói đùa cho vui, nhưng cũng không thể cười nổi, ôm đầu dẫn Diệp Thanh vào phòng.
Đây là một căn hộ một phòng khách hai phòng ngủ, diện tích không lớn, nhưng các đồ gia dụng, cách bài trí, đều rất ấm áp, trong phòng còn thoang thoảng một mùi hương, so với ký túc của Diệp Thanh thì hơn hẳn trăm lần, chỉ cần nhìn là biết nhà của con gái rồi.
- Thế nào? Cũng ổn đó chứ? Trong tủ lạnh có đồ uống đó, cậu tự lấy nhé.
Ninh Não Nhi nằm nghiêng trên sô pha, có vẻ mệt mỏi nói, không còn sức để đi lấy nước cho cậu nữa.
Diệp Thanh lần đầu tiên đến nhà người khác, làm sao có thể tự tiện tìm đồ ăn đồ uống được chứ, nên lắc đầu, nói:
- Tôi không khát. Thế này đi, bây giờ chúng ta bắt đầu, tôi sẽ châm cứu cho cô một lát, nhà cô có cồn và bông gạc không?.
- Có, tuần trước tôi vừa mua một chai, vốn định lau rửa bàn phím, ở ngăn kéo bên kia kìa, cậu lấy giúp tôi được không/
Ninh Não Nhi ôm đầu, nhíu mày lại, đau đến nỗi kêu hừ hừ.
Diệp Thanh tìm thấy cồn và băng gạc, lấy túi ngân châm trong túi quần ra, lấy ra một cây châm vừa dài vừa nhỏ, rồi sát trùng, rồi châm cứu cho Ninh Não Nhi.
Cậu dùng phương pháp Lưu Vân chân pháp mới học được, tìm huyệt Nội quan, ở vị trí trên cánh tay, vân cổ tay hướng lên 2 thốn.
Ninh Não Nhi thầy quái lạ nói:
- Tôi đau đầu mà, hơn nữa là do tâm cơ thiếu máy dẫ tới đau đầu. Cậu châm vào cổ tay tôi làm gì thế?
Diệp Thanh vừa dùng thủ pháp Tước Trác, khẽ châm vào huyệt, vừa giải thích:
- Huyệt nội quan thuộc kinh tâm bào, thông với Nhâm mạch, hội ở Âm Duy, là một trong bát mạch giao hội huyệt. Nội quan, nội quan, chính là cái quan trọng bên trong. Trong “ Hoàng đế nội kinh- Linh Khu- kinh mạch thiên” cũng gọi là” lưỡng cân gian”, cái huyền diệu của nó là mở những cơ quan bên trong cơ thể, có chức năng bổ huyết ích khí, an thần dưỡng nhan. Cho nên châm Nội quan để chưa trị tâm cơ thiếu máu.
Nói xong, Diệp Thanh lại dùng phương pháp bình bổ bình tả, phương pháp này nhằm giảm sự quá khích của Ninh Não Nhi dẫn tới tim đập nhanh hơn.
Ninh Não Nhi bị châm vào châm, lại được Diệp Thanh nói những thuật ngữ y học khó hiểu, bỗng cảm thấy đầu cũng đỡ đau rồi, nên mỉm cười nói:
- Những cái cậu biết cũng nhiều đó chứ.
Diệp Thanh liền khiêm tốn nói:
- Vài ngày trước tôi cũng mới nghiêm cứu những cơ lý bệnh chứng về tim mạch thôi mà, mới thực hành lần đầu với cô đấy.
Ninh Não Nhi hỏi:
- Vậy dùng châm châm vào huyệt Nội quan có thể chữa tâm cơ thiếu máu, vậy cơ lý của nó là gì vậy? Có căn cứ gì không?
Không còn cách gì, đông y và tây y không giống nhau, rất nhiều thứ là dựa vào kinh nghiệm, nếu hỏi người ta nguyên nhân nguyên cớ thế nào thì thật khó nói.
Nếu là người khác, chắc sẽ đỏ bừng mặt lên rồi, nhưng Diệp Thanh lại khác, vài ngày trước ở trong Bạch Ngọc bảo tháp cậu đã chuyên tâm nghiên cứu về tim mạch, đối với huyệt Nội quan đối với cậu thì quá đơn giản vì cậu đã nghiên cứu quá kỹ rồi, biết phương pháp châm cứu này, mục đích chính là cải biến công năng tết bào thần kinh của não, sau đó ảnh hương đến tế bào tâm cơ đã bị thiếu máu nghiêm trọng, nên có hiệu quả rất tốt đối với tâm cơ thiếu máu.
Nên, cậu vừa châm cứu vừa nói bên tai Ninh Não Nhi, tác dụng của những thủ pháp châm cứu, quan hệ giữa phân bố kinh mạch và biện chứng, hoạt động sinh lí và công năng của tế bào, sự vận hành của tim vân vân, nói kỹ càng cho cô hiểu. Ninh Não Nhi nghe xong vẫn thấy chẳng hiểu gì cả, cớ mơ mô hồ hồ.
Phải biết, những kiến thức về phương diện này của Diệp Thanh, phần lớn là học được từ trong Bạch Ngọc bảo tháp mà ra, tòa bảo tháp này rất thần bí, không biết những kiến thức y học tiên tiến hơn bây giờ bao nhiêu năm nữa, tùy ý lấy một lý luận hay một kiến thức nào ra xem, đều là những vấn đề đỉnh điểm nhất hiện tại, cho dù là những chuyên gia , e rằng cũng khó mà hiểu được ngay, nói gì đến Ninh Não Nhi.
Ninh Não Nhi nghe không hiểu gì, lại càng thêm khâm phục Diệp Thanh hơn, cười hí hí nói:
- Thật là làm khó cậu quá, những kiến thức này, có lẽ mười ngày đến nửa tháng tôi cũng không nhớ được hết, thật khâm phục cậu thuộc làu làu như vậy.
Diệp Thanh cười nói:
- Không còn cách nào khác, đây là nghề của tôi mà.
Ninh Não Nhi nằm nghiêng sang bên khác, rồi sờ sờ vào tay mình hỏi:
- Huyệt Nội quan này thần kỳ quá, nó còn có tác dụng gì nữa không vậy? Vừa nữa nghe cậu nói nó còn có tác dụng an thần dưỡng nhân nữa phải không?
Diệp Thanh bỗng toát mồ hôi, đàn bà vẫn là đàn bà, chỉ nghe thấy dưỡng nhân là mẫn cảm ngay, liền cười và nói:
- Đúng vậy, nó còn có tác dụng an thần dưỡng nhan nữa, hay mát xa huyệt này, có thể lưu thông khí huyết, rất tốt cho da. Thực ra, cơ thể khỏe mạnh, thì khí sắc ắt sẽ tốt thôi, mỗi một huyệt đạo đều có chức năng dưỡng nhân cả.
Ninh Não Nhi trực tiếp lược bỏ câu nói vế sau của Diệp Thanh, vẻ mặt rất vui mừng, trong bụng nghĩ: sau này phải thường xuyên mát xa huyệt vị này, có thể tiết kiệm được không ít tiền mua mỹ phẩm đó.
Để một người đẹp nghe và làm theo như vậy, Diệp Thanh thấy cô đã có vẻ tin cậu nên nói tiếp:
- Dùng tay ấn vào huyệt đó có thể chữa trị phong thấp, đau bụng kinh, chữa nấc cũng rất hiệu quả, bởi vì huyệt nội quan còn có chức năng hòa vị giáng nghịch, khoan hung lí khí.
- Nhiều công dụng quá ha.
- Ừ! Được rồi, châm cứu thì nói tới đây thôi, tôi còn có một bí kí xoa bóp rất đặc hiệu, cô có muốn thử không?