Mục lục
[Dịch] Thần Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Y

Tác giả: Hành Xích Đạo

Chương 579: Căn cứ bí mật, tiểu đội “ Viêm Hoàng”.

Nhóm dịch: ShenYi

Nguồn: Mê Truyện

-Tôi có thể vào bên trong xem xem không?

Diệp Thanh hỏi.

Nhiễm Vân Phi lắc lắc đầu, nói:

-Cậu không thể vào, vào thôi lập tức sẽ bị lây nhiễm! Rất bất hạnh, hồi trước có một vị chuyên gia lão làng đã vì thế mà chết!

-Hả?

Diệp Thanh kinh ngạc.

Mắt Nhiễm Vân Phi đỏ lên, không ngờ hai giọt nước mắt lăn xuống, rất lâu sau, mới nói:

-Vị chuyên gia lão làng ấy, cũng giống cậu, y thuật, tuổi tác... là chú tôi! Vừa vào đã bị lây nhiễm, sau đó, ... năm ngày sau, già yếu đến mức không thành hình dạng gì, dầu hết đèn tắt, thi thể đã hỏa táng rồi!

Giọng nói có chút nghẹn ngào.

Diệp Thanh lúc này mới hiểu rõ, tại sao lúc trước sau khi gặp NhiễmVân Phi, thằng cha này lại mất tăm mất tích, hóa ra, trong nhà lại xảy ra chuyện lớn như vậy!

-Yên tâm, tôi sẽ làm hết sức mình!

Diệp Thanh vỗ vỗ vai Nhiễm Vân Phi, nói.

Cái gọi là nam tử hán không dễ dàng rơi lệ, huống chi, Nhiễm Vân Phi còn xuất thân là quân nhân, trong người cái huyết khí gang thép đó, có thể chọc thẳng lên tận trời cao, vừa nhìn đã biết là một người đàn ông kiên cường rồi!

-Diệp Thanh, nhờ cả vào anh!

Tay Nhiễm Vân Phi vuốt nhẹ, lau nước mắt, khôi phục lại vẻ mặt kiên nghị, nói:

-Vị trung tá này là chiến hữu lâu năm của tôi, Dương Lãng, biệt hiệu là “sói”! tố chất rèn luyện quân sự của cậu ấy vô cùng cao cường, hơn nữa nhiệm vụ thực thi cũng vô cùng đặc biệt quan trọng, cái này là cơ mật, không tiện tiết lộ cho cậu!

-Cậu ấy nắm giữ mọi tư liệu, tin tức quý giá, kinh nghiệm phong phú, không phải cứ đổi một người khác là có thể dễ dàng đảm đương được, bồi dưỡng những nhân tài như thế này, quốc gia cần phải tiêu tối một lượng lớn thời gian và tài nguyên! Hơn nữa, việc này mà để xảy ra sự cố, áp lực đối với nhà Nhiễm gia chúng tôi cũng hết sức lớn, sớm đã có không ít người để ý đến cái căn cứ cơ mật này rồi! Diệp Thanh, bất luận là công hay tư, Nhiễm gia chúng tôi đều phải dùng toàn lực để cứu cậu ấy!

Diệp Thanh bày tỏ sự cảm thông và lý giải, trong quân đội cũng bè cánh, phe phái, cũng là những bộ phận quan trọng của chính trị, rất rõ ràng căn cứ ngầm mà Nhiễm gia đang nắm trong này vô cùng trọng yếu, người khác có nhòm ngó cũng là chuyện hết sức bình thường, trong lòng không khỏi có chút hồ nghi, rốt cuộc cái nhiệm vụ đặc biệt đó là gì!

Trên đường đến đây, hắn sớm đã phát hiện, cái căn cứ này nơi nơi đều lộ ra vẻ thần bí, rất nhiều chỗ không ngờ lại không cẩn thận để bày ra những công nghệ kỹ thuật cao vượt xa thời đại! giống hệt như một bộ phim điện ảnh khoa học viễn tưởng vậy!

Chẳng hạn, khi đi vào trong một trong những cánh cửa, lại có một thứ ánh quang quét hình, có thể trong chớp mắt phân hình tròng mắt, cách sắp xếp gen của cơ thể con người, từ đó mà xác định được thân phận! Thủ đoạn này, quả thực đã sắp đuổi theo được công nghệ y học cao siêu của chiếc đồng hồ đeo tay của hắn trong chớp mắt đã có thể kiểm tra được tình hình sức khỏe của đối phương! Đương nhiên, nếu nói đến sự toàn diện về công năng, thì còn lâu mới bằng với một phần vạn công năng của chiếc đồng hồ này!

Không thể vào phòng, không thể tiếp xúc với người bệnh, nhưng không hề làm khó được Diệp Thanh! “Huyền tơ bắt mạch” – cái phương thức lạc hậu này, hắn tuyệt đối không bao giờ dùng đến, chỉ cần giơ chiếc dồng hồ không thể nhận ra ra, nhẹ nhàng rung lên, lập tức liền có từng vòng từng vòng sóng năng lượng phát tán ra, xuyên thấu vách tường và tấm kính thủy tinh, bao phủ trên người của vị trung tá kia!

Gần như ngay lập tức, trong đầu Diệp Thanh liền hiện ra tất cả tình trạng sinh lí của vị trung tá này! Chỉ thấy, trong cơ thể của vị trung tá này, chi chít, hàng tỷ các sinh vật kỳ lạ, tựa như những con côn trùng độc hại, đương cắn nuốt những sinh mệnh của các ký chủ!

Diệp Thanh hơi chút trầm ngâm, liền đem những thông tin trên thông qua ý niệm truyền phát cho Tiểu Vũ Nhi, bảo cô dùng dụng cụ y học tiên tiến trong y linh bảo tháp để phân tích, cái này rốt cuộc là cái gì!

Tức khắc, Tiểu Vũ Nhi liền phát lại hồi âm, đây là một loại virut thần bí đến từ trong vũ trụ xa xôi, dựa vào những sinh mệnh cướp được từ chủng tộc khác để làm thức ăn, tên là “Kiếp lược giả”, ở trong vũ trụ hư không, một lũ một lũ, phiêu đãng tựa như khí độc, gặp phải bất kì một tinh cầu nào có sự sống, liền chiếm ngự lấy, từ thực vật, đến động vật, chỉ cần là thứ có sự sống, đều trở thành con mồi của chúng, bị ký sinh, sau đó tranh cướp những chất duy trì sự sống, từ đó tiến hành việc sinh sôi và phân tách của bản thân!

Hơn nữa, thứ quan trọng nhất cũng biến thái nhất là, loại độc này đã tiến hóa đế mức có trí tuệ khá cao, tuổi thọ lại vô cùng dài lâu, bởi vì, sức sống của chúng đều là do tranh cướp mà có! Nói theo cách lý luận chỉ cần có đủ vật sống để cung cho bọn chúng “cướp bóc”, thì nguồn gốc của sinh mạng sẽ vĩnh viễn không bao giờ khô cạn, vĩnh viễn không bao giờ chết!

Còn một khi không có ký chủ, thì sẽ lâm vào tình trạng ngủ đông, tựa hồ như con châu chấu phiêu đãng trong vũ trụ.

Diệp Thanh không nén nổi sự hoảng sợ, thứ độc này vẫn chưa bay đến địa cầu, nếu không, thì thực là không dễ đối phó! Những sinh vật đáng sợ đến từ vũ trụ xa xôi, chẳng trách những kỹ thuật của trái đất đều không có cách nào hóa giải, các chuyên gia đều bó tay không có cách nào.

-Thế nào? Diệp Thanh, có cách không?

Nhiễm Vân Phi hỏi.

-Có thì có.

Diệp Thanh nói.

Lập tức, Nhiễm Vân Phi liền trở nên vui mừng, có điều, ngay sau đó lại có chút không tin:

-Cậu chắc chắn? Thực sự có thể giải quyết?!

Lúc trước, hắn tuy là tiến cử Diệp Thanh, nhưng cũng không ôm hy vọng biến ngựa chết thành ngựa sống, chỉ nghĩ thêm một người thêm một sức mạnh, sâu thẳm trong lòng thực tế đối với Diệp Thanh cũng chẳng có bao nhiêu lòng tin, nói cho cùng, nhiều chuyên gia lão làng như thế mà còn chẳng ăn thua nữa là!

Nhưng bây giờ thì thực sự là chấn kinh rồi! có điều, nhìn bộ dạng nghiêm túc của Diệp Thanh, cùng với sự hiểu biết của bản thân đối với hắn, quả quyết không phải ăn nói linh tinh!

Lúc này, Nhiễm Vân Phi liền liên tưởng đến, lúc trước vị bác sỹ đông y râu dài đó, vừa nhìn thấy Diệp Thanh đã vô cùng sửng sốt, nói là nhận lầm người rồi, rất giống cái gì mà y thàn, liền càng cảm thấy lai lịch của Diệp Thanh thần bí, bối cảnh phi phàm.

Cậu nghĩ mà xem, nếu chỉ là một người bình thường, có thể trong hai năm ngắn ngủi, đã có thể đạt đến được thành tích như thế sao?

-Biện pháp gì?

Nhiễm Vân Phi thấy Diệp Thanh không trả lời, không khỏi sốt ruột, cuống quýt hỏi liên tục.

Diệp Thanh nói:

-Thứ này, hình như ở trên trái đất không có, các cậu là từ đâu mà rước về thế?

Lời này vừa rứt, Nhiêm Vân Phi ngẩn người, lập tức hỏi:

-Cậu làm sao biết được là ở trên trái đất không có?

-Trên trái đất mà có, phỏng chừng loài người sớm đã bị diệt vong rồi đấy!

Diệp Thanh vô cùng quả quyết, nói.

-.... đúng, trên trái đât quả thực không có, tuy nhiên, đây là cơ mật cấp quốc gia, tôi thực sự không thể tiết lộ cho cậu được, chỉ có thể nói đến mức này thôi! Cậu biết, tôi là một quân nhân, không có mệnh lệnh của cấp trên thì không được tùy tiện tiết lộ cho người ngoài.

Nhiễm Vân Phi vừa nghiêm túc lại có vài phần áy náy nói.

-ồ?

Lông mày Diệp Thanh nhíu lại, biết được sự suy đoán của bản thân không hề sai, e rằng, căn cứ ngầm này, tiến hành những nhiệm vụ thần bí giữa các hành tinh, không thể tưởng tượng được, Hoa Hạ mà cũng có nơi như thế này, bọn họ rốt cuộc là thông qua còn đường nào cách thức nào để vào được vũ trụ đây? Phi thuyền? Động trùng không gian? Hay là một phương thức khác chưa được biết đến?

-Cái này cậu không cần hỏi nữa đâu, biết rồi đối với cậu không có lợi, bây giờ cứu người là cấp bách!

Nhiễm Vân Phi nhìn xung quanh, đột nhiên tiến lại gần, nhỏ tiếng nói:

-Tôi chỉ có thể nói cho cậu, tôi là đội trưởng của tiểu đội “Viêm Hoàng”.

-Tiểu đội Viêm Hoàng?

Diệp Thanh lắc đầu, tỏ vẻ chưa từng nghe nói qua, Nhiễm Vân Phi nhất thời cười khổ, nếu đổi là người khác, nghe đến cái tên này, nhất định phải giật nảy người, thằng cha này lại một chút biểu cảm cũng không có, mình nói coi như là công cốc rồi.

-Được rồi, cậu cứ coi như là một chi nhánh bộ đội đặc chủng thần bí đi.

Nhiễm Vân Phi nói.

Diệp Thanh gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, sau đó hỏi:

-Các cậu bình thường truyền thức ăn vào bên trong thì truyền bằng cách nào? Nếu đi vào, mặc quần áo cách ly cũng không có tác dụng sao?

-Những quần áo cách ly bình thường thì không chống đỡ được loại virut độc đặc thù này!

Nhiễm Vân Phi thở dài một tiếng, chỉ cánh cửa sổ trong góc nói:

-Bình thường truyền thức ăn vào trong, đều thông qua cái cửa sổ nhỏ này, hơn nữa, một lần truyền thì truyền rất nhiều, cố gắng mở cái cửa này càng ít càng tốt! Mỗi lần sau khi sử dụng, cái cửa sổ này đều phải tiến hành khử độc, diệt khuẩn trong thời gian dài ước chừng bốn năm tiếng đồng hồ, loại virut này, tính lây truyền của nó quả thực là quá mạnh!

Diệp Thanh bước đến gần chiếc cửa sổ nhỏ, phát hiện chiếc cửa sổ truyền thức ăn này cực kỳ cao cấp, hai mặt tường, đều có cánh cửa hợp kim kim loại rất dày, trên cửa còn có hai lớp kình thủy tinh, có thể nhìn thấy tình trạng bên trong.

Sau đó, hắn liền lấy ra từ trong túi áo một bình sứ ngọc, vừa mở nắp ra, bên trong liền tản mát ra bốn phía từng trận từng trận mùi hương thấm vào lòng người!

-Đây là cái gì thế?

Nhiễm Vân Phi cũng không kìm nổi hít một hơi, hỏi.

Diệp Thanh đậy nắp, nói:

-Cái này tương đương với một dược phẩm dụ dỗ, chỉ cần để vào bên trong, thứ vi khuẩn độc hại đó sẽ như con thiêu thân lao vào lửa, chủ động bay đến!

-Cái gì, thứ vi khuẩn độc hại này còn biết bay?

Nhiễm Vân Phi ngây người ngẩn ngơ, thế này thì quá cao cấp rồi, quả thực là thành tinh rồi! cậu chưa từng nhìn qua cảnh loại vi khuẩn độc hại này ở trong vũ trụ tàn sát bừa bãi, nếu không, cũng không có mạng mà đứng ở đây rồi.

Diệp Thanh nói xong, liền trong âm thanh kinh ngạc của Nhiễm Vân Phi, đem chiếc bình này đặt vào bên trong chiếc cửa sổ truyền đồ vật, sau đó, đóng cửa, thông qua máy truyền tin đặc biệt, Diệp Thanh chỉ bảo đối phương cầm chiếc lọ này ra, đặt vào trong lòng bàn tay, mở nắp ra, sau đó kiên nhẫn đợi là được.

Đối phương run rẩy lẩy bẩy, nghiến răng, khó khăn lắm mới dịch được đến bên cạnh cửa sổ nhỏ, mở cánh cửa còn lại, sau đó, làm theo những gì Diệp Thanh nói, lập tức, liền thấy được từ trên người vị trung tá đó tuôn ra từng dòng từng dòng thể khí màu xanh, toàn bộ đều chui vào bên trong chiếc bình ngọc nhỏ kia, quả thực rống như trăm sông đổ về một biển!

Diệp Thanh đau lòng không thôi, cái này tiêu tốn cả hơn năm sáu trăm giá trị linh y đấy, đây là viên thịt ẩn chứa phong phú sinh mạng tinh nguyên đổi từ trong bảo tháp linh y ra, chính là một thứ thịt huyết ma thú hiếm có trong vũ trụ, là thức ăn mà bọn “khí độc” này thích ăn nhất.

Nhiễm Vân Phi cùng vị thiếu tá kia, đều trợn mắt há hốc mồm, đặc biệt là vị thiếu tá đó, cảm nhận được “bệnh tật” trong cơ thể mình đã đi hết ra ngoài, lập tức có một cảm giác vô cùng thư thái, kích động tới mức không kìm nổi mà run rẩy phấn chấn!

Đợi đến lúc sau khi chiếc bình nhỏ hút hết những dòng “khí độc này”, vị thiếu tá đó liền nhanh chóng đậy chiếc nắp vào, đồng thời đặt vào trong chiếc cửa sổ nhỏ truyền đồ vật, Diệp Thanh cầm ra, nhìn nhìn, nói:

-Cái này tôi sẽ đem đi, phải mang về nghiên cứu cẩn thận mới được! Nhưng lượng năng lượng mà người chiến hữu của cậu đã bị cướp đi, e là tạm thời không có cách nào bổ xung cho anh ấy được!

Nhiễm Vân Phi thấy chiếc bình nhỏ đó Diệp Thanh đang cầm trong tay, giống như đồ chơi vậy, không khỏi lo lắng nói:

-Cậu không sợ cái thứ đó thoát ra ngoài sao? Nếu chẳng may phát sinh...

Diệp Thanh nói:

-Cậu có bao giờ thấy tôi làm những việc không chắc chắn không! Yên tâm, thứ virut bên trong này cơ bản đều không sống nổi!

Đúng lúc này, bên trong phòng kính, thành viên đội “Viêm Hoàng” có biệt hiệu là “sói”, mừng rỡ như điên mà reo hò lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK