Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 634: Du lãm Bangka.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Khuôn mặt xinh đẹp của Mã Tiểu Linh đỏ bừng, thấy Diệp Thanh nằm bên cạnh, dường như vô cùng thích thú nhìn hai người bọn họ đùa giỡn, không khỏi hung hăng lườm một cái, nghĩ thầm, đều là lỗi của tên vô lại ngươi, không ngờ chuyện ba người hoang đường như vậy mà cũng làm ra được, tương lai không biết có muốn bốn người không, còn có cái gì mà Ninh Não Nhi này, Nhan Tuyết Khâm này, Trần Du này, Chu Vi này, số người nhất định đủ!! Chỉ sợ đến bảy người cũng có thể ý chứ! Thằng cha này thật hoang dâm vô đạo!
Tuy nhiên, theo như thể lực của hắn thì bảy người là hoàn toàn không có vấn đề, cố gắng vẫn có thế làm được, chỉ sợ bảy tám người con gái không đối phó nổi hắn, thế thì quá khủng bố rồi!
A ~,không biết mình đang nghĩ cái gì thế này! Mã Tiểu Linh vô cùng khinh miệt bản thân, nghĩ thầm, ở với Diệp Thanh lâu như vậy đã sắp biến thành lưu manh như hắn rồi, thật là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng,kỳ thật, bản thân cô vẫn chưa ý thức được rằng, cô có thể dễ dàng tha thứ cho Diệp Thanh có người con gái khác, chính là bởi vì, một mình ăn không nổi tên Diệp Thanh vô lại này, dường như cô muốn tìm vài người giúp đỡ, mà đám người Ninh Não Nhi, Nhan Tuyết Khâm, bất kể nhân phẩm, hay là tính cách, cô đều cảm thấy được, tương đối ưu tú, nên không có gì phản đối, nếu như Diệp Thanh thật sự mang về một người tâm tư độc ác, phỏng chừng kể cả Mã Tiểu Linh liều mạng chia tay với Diệp Thanh , cũng sẽ tận lực ngăn cản hắn!
Về phần An Tiếu Trúc, đương nhiên là không thể chê , giống như em gái của mình, có quan hệ tốt nhất với mình, cô càng không để ý! Mặc dù không để ý nhưng trong lòng vẫn cảm thấy là lạ, còn có cảm giác chua chua, nhưng trải qua đêm này, cô hoàn toàn chấp nhận quan hệ của Diệp Thanh và An Tiếu Trúc!
- Chị Tiểu Linh, sao không nói gì thế? Chị xấu hố cái gì, đừng nói với em, chị trước kia chưa từng ăn qua cái này của Diệp Thanh đấy?
An Tiếu Trúc liếm liếm ngón tay, cảm thấy hương vị thật sự không tồi, liền cười duyên hỏi.
Mã Tiểu Linh sao đỡ nổi câu hỏi này, lúc này liền ngăn cản An Tiếu Trúc đùa giỡn, nói:
- Được rồi được rồi, đừng ồn nữa, chúng ta khẩn trương trở về thôi!”
Tuy rằng cô vô cùng tò mò đây là không gian gì, nghiễm nhiên là bên ngoài trái đất, tuy nhiên nơi này lúc nào cũng có thể đến, còn Bangka thì phải nhanh chóng trở về mới được.
Nhắc đến trở về, An Tiếu Trúc liền tức giận, e thẹn kêu lên:
- Diệp Thanh, đều là lỗi của anh, anh nói bây giờ phải làm thế nào đây?
- Sao lại làm sao bây giờ? Anh sẽ chịu trách nhiệm ! cả hai người các em anh đều cần! Yên tâm đi,anh sẽ đối tốt với em cả đời!
Diệp Thanh nói lời thề son sắt.
An Tiếu Trúc chép chép miệng, dương dương tự đắc, cười nhẹ nói:
- Có ma mới cần anh chịu trách nhiệm, em và chị Tiểu Linh tương lai có gả cho anh hay không là hai chuyện, chị Tiểu Linh, đúng không? Hơn nữa, anh không thể đồng thời cưới hai vợ, làm thế nào đối tốt với chúng em cả đời a?”
Diệp Thanh nói:
- Ở Địa Cầu không thể, nhưng ra khỏi địa cầu, anh muốn cưới bao nhiêu bà xã cũng không vấn đề gì!
- Cái gì, anh còn muốn cưới nhiều vợ?
An Tiếu Trúc lập tức nổi giận!
Mã Tiểu Linh cũng nổi giận, kêu lên:
- Tiếu Trúc, lại cho hắn cái nữa!Cho hắn chết, có hai chị em cực phẩm chúng ta mà vẫn chưa đủ, lại còn được voi đòi tiên!”
Lúc này, hai cô lại lần nữa nhào lên, Mã Tiểu Linh giơ quyền, còn An Tiếu Trúc thì nhẹ nhàng nghiến răng.
Diệp Thanh đương nhiên vội vàng xin tha, xoay người bỏ chạy, nhưng giường lớn như vậy, hai cô trước cắt sau đổ, trái ôm phải ấp, rất nhanh , lần nữa bắt được DiệpThanh!
Ba người lại vật lộn thành một đống!
Đương nhiên, đây là do Diệp Thanh cố ý để hai cô, hai cô gái cơ thể đã mềm cả ra, đã chột dạ, hành động làm sao mà nhanh được Diệp Thanh là thương các cô, không muốn các cô hao tổn thể lực.
An Tiếu Trúc kiếm được cơ hôi, cực kì “hư” cắn một nhát vào đầu vú của Diệp Thanh, khiến Diệp Thanh không kìm nổi kêu lên một tiếng, tiểu Diệp Thanh lại tạo phản, ngang nhiên dựng đứng lên!
Mã Tiểu Linh sờ sờ, nghĩ thầm, thằng cha nàynày, thật là mãi không dứt, không thể lại đùa hắn nữa, thêm vài lần nữa, sẽ bị hắn ép chết mất!
An Tiếu Trúc cũng giật mình kinh hãi, nói:
- Diệp Thanh, anh đừng như vậy , bọn em thật sự sợ anh rồi !
- - Ha hả, yên tâm đi, anh không cần nữa, chúng ta nói chuyện đi.
Lẳng lặng ôm hai cô, nằm trên giường, Diệp Thanh ngẫm nghĩ một chút nói,
- - Anh đưa hai em về trước, thế gới này cách trái đất kì thật vô cùng xa, không cùng một hệ hành tinh, cho nên thời gian cũng không giống nhau, anh tính rồi, ở đây tuy rằng trời đã sáng được năm sáu giờ, nhưng ở Bangka mới chỉ sáng được hai ba giờ thôi, thật ra vẫn còn khá sớm, nói không chừng, thư kí Tần còn chưa ngủ dậy đâu!”
An Tiếu Trúc không khỏi giật mình nói:
- Chả trách em cảm thấy mệt như vậy, hoá ra căn bản là ngủ chưa được bao lâu a!
Mã Tiểu Linh ngáp một cái nói:
- Đúng vậy, nhiều nhất là ngủ được hai ba tiếng đồng hồ, không được không được, nhanh chóng trở về ngủ bù thôi!
Trải qua một đêm hoang đường như vậy, mã Tiểu Linh dường như đã thông suốt rồi, giải quyết được khúc mắc, không còn cảm giác buồn bực nữa.
Mà An Tiếu Trúc, cảm thấy thân thiết hơn với Mã Tiểu Linh, ngăn cách biến mất, vô cùng vui vẻ, nghĩ thầm, đây đúng là biện pháp vẹn toàn cả đôi bên, mình vừa luyến tiếc Diệp Thanh, vừa không muốn có quan hệ không tốt với Tiểu Linh, đành phải hi sinh bản thân mình một chút, hơn nữa, trò chơi ba người này cũng khá là vui, mình và chị Tiểu Linh đều rất vui, cũng không tính là hi sinh, ngược lại lại là một loại kích thích khác!
Ba người vĩnh viễn vui vẻ như vậy tiếp tục sống thế này cũng tốt!
Về phần sau này, kệ cha nó, cùng lắm là mấy người chúng ta cùng với anh Diệp Thanh\, di dân đến hành tinh khác, ví dụ như thế giới này, phong cảnh cũng khá đẹp đấy!
An Tiếu Trúc xuyên qua tấm kính cửa sổ cực lớn, ngắm nhìn phong cảnh tuyệt đẹp xa xa, không khỏi khao khát mơ ước.
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc sau khi trở về, tự mặc quần áo, sau đó An Tiếu Trúc lén lút chạy về phòng của mình, tiếp tục ngủ, Mã Tiểu Linh thì giả bộ đứng lên, đi xuống nhà ăn ăn sáng, sau đó giả vờ như chưa phát sinh chuyện gì, đi về phòng, đến quần áo cũng lười cởi, nhanh chóng nằm xuống giường, nghĩ thầm, thật là mệt !
Vừa rồi, cô trên đường đi đến nhà ăn,có mấy lần lảo đảo, suýt ngã, khiến cho một số khách hàng và phục vụ đều nhìn cô bằng ánh mắt kì quái! Cô đoán, chỉ cần là người có chút kinh nghiệm , liếc mắt một cái là có thể nhìn ra cô tối qua đã làm cái gì.
Diệp Thanh thông qua y linh bảo tháp, về tới phòng mình ở khách sạn Hi Ba, rửa mặt xong kiếm cớ đi ra ngoài, định đi thăm quan thành phố Bangka một chút, không dễ dàng gì đến đây một chuyến, cũng nên tìm hiều một chút phong thổ nhân tình ở đây chứ! Hơn nữa, nơi này, có kỉ niệm ý nghĩa , mình ở đây, cuộc đời đã được đền bù xứng đáng!