Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 625: Tam giai kiếp lược giả!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Mã Tiểu Linh rủ rỉ nói, bố trí công việc đâu vào đấy, sau đó lại nói:
- Người trong Bệnh viện đặc biệt là những người trước đây đi theo chúng ta từ Bệnh viện Ngô Đồng, trưởng thành rất nhanh, hiện nay trên cơ bản có thể đảm đương một mình rồi!
Diệp Thanh gật gật đầu, trước đây hắn không hỏi là vì hắn biết, Mã Tiểu Linh nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa.
Rất nhanh liền đi đến một phòng khách lớn cuối hành lang, gõ cửa xong liền có một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, khí chất nghiễm nhiên của hình tượng nữ nhân khôn khéo tài giỏi của tập đoàn đa quốc gia đi ra mở cửa, Mã Tiểu Linh giới thiệu:
- Đây là thư ký của mẹ An Tiếu Trúc, Tần Cầm, lần trước chúng em thoát hiểm, hoàn toàn nhờ sự giúp đỡ của Tần tiểu thư.
Diệp Thanh vội vàng giơ tay ra, bắt tay với Tần Cầm, vô cùng cảm ơn nói:
- Tần tiểu thư, thật sự rất cảm ơn cô, nếu không có cô, Tiểu Linh và Tiếu Trúc hậu quả khó lường.
Tần Cầm nhỏ giọng nói:
- Cảm ơn cái gì, đây cũng là việc của tôi phải làm mà thôi, thật ra, đều trách tôi không giữ lại nhiều nhân sự, hộ tống Bác sĩ Mã và An tiểu thư đến, nếu không thì, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện này.
Nói xong, cười cười, liền để Mã Tiểu Linh và Diệp Thanh đi vào, sau đó tự đi ra ngoài, nhẹ nhành đóng cửa lại.
Đây là một phòng đơn giản, hai phòng ở, tuy không xa hoa của phòng tổng thống khách sạn năm sao, nhưng cũng bố trí vô cùng ấm áp, sạch sẽ, gọn gàng, Diệp Thanh đi vào trong phòng liền trông thấy trên giường nằm một phụ nữ trung niên, còn trước giường, đang ngồi một cô gái buộc tóc đuôi ngựa, mặt trái xoan, chống cằm, đang ngẩn người, trong miệng dường như cầu nguyện, hay là chúc phúc.
Đúng là An Tiếu Trúc, vốn hoạt bát, hiện giờ trên mặt tràn ngập u buồn.
- Tiếu Trúc, Diệp Thanh anh đến rồi !
Mã Tiểu Linh thở dài, khẽ gọi lên.
An Tiếu Trúc lúc này mới hồi phục tinh thần, quay đầu liền trông thấy Diệp Thanh, liền lập tức nhảy lên, vồ tới, cầm lấy tay Diệp Thanh, liên tục năn nỉ nói:
- Mau, anh mau cứu mẹ em, cứu mẹ em!
- Cô bé ngốc, đừng vội, mẹ của em sẽ không sao đâu!
Diệp Thanh chú ý thấy hai mắt đỏ ửng, còn có phù thũng, rõ ràng là đã khóc rất nhiều lần, không khỏi trong lòng cảm thấy áy náy, đều tự trách mình, không kịp thời nhận được điện thoại của các cô, nếu không thì, cô ấy sẽ không cảm thẩy bất lực mà khóc?
Giúp An Tiếu Trúc lau các vệt nước mắt, Diệp Thanh an ủi mấy câu, liền đi đến bên cạnh mẹ An Tiếu Trúc, đây là một người phụ nữ trung niên gần năm mươi, tuy tuổi cao, nuhwng các tố chất được giữ gìn, chăm sóc rất tốt, dù người đang bận, cũng vẫn như trước nhìn ra được nét đẹp thanh tú, mắt của An Tiếu Trúc, mũi, còn có miệng đều giống người phụ nữ này như đúc! Diệp Thanh đoán, đây là Thích Nguyệt Nhã nữ sỹ, lúc còn trẻ cũng xinh đẹp như An Tiếu Trúc vậy, vẫn là nhân vật cấp số công chúa!
- A ~ chẳng lẽ đây chính là tam giai kiếp lược giả!
Diệp Thanh vừa khẽ bắt mạch, lập tức kinh ngạc, tuy, trước đây hắn có đoán qua, biết sự tồn tại tiến hóa của vi khuẩn gây bệnh tam giai kiếp lược giả, nhưng dù sao chưa tận mắt thấy đúng không, ling giai kiếp lược giả trông thấy ở căn cứ Viêm Hoàng, còn nhất giai, và nhị giai đều trước đó trông thấy trong bộ lạc Châu Phi, còn tam giai vẫn là lần đầu tiên!
Mối nguy ngay trước mắt, mẹ An Tiếu Trúc nguy hiểm một sớm một chiều.
Sắc mặt Diệp Thanh trầm xuống, lại cẩn thận kiểm tra một lần, biết đặc tính của tam giai kiếp lược giả, lường trước, vật này tất nhiên phải thông minh cao hơn, hơn nữa, biểu hiện bệnh trạng sơ giai kiếp lược giả trước đây khác nhau, rõ rệt nhất chính là, sau khi lây truyền tam giai kiếp lược giả, bệnh trạng rõ ràng nhất là, rơi vào trạng thái hôn mê, như người thực vật! nếu qua mấy ngày, đợi các vi khuẩn gây bệnh tích tụ xong, chắc sẽ một nhát cướp lực sinh mạng của người bệnh!
Nói vậy, thời gian phát bệnh chắc chắn là tính theo đơn vị giây, căn bản không kịp cứu chữa.
Còn Thích Nguyệt Nhã hiện nay hôn mê đã mấy ngày rồi, bất cứ lúc nao đều có khả năng mất tính mạng, tập đoàn Nhà Trương Ưng cũng mời rất nhiều bác sĩ nổi tiếng, bao gồm rất nhiều chuyên gia từ Châu Mỹ đến, đều tiến hành hội chẩn, một biện pháp nhỏ cũng không có, cho nên An Tiếu Trúc mới đau lòng không thôi.
Nhưng hiện nay Diệp Thanh đến rồi, đó đừng nói, người này bí mật rất nhiều, nếu ngay cả hắn đều không có cách, chắc mẹ ta thật sự sẽ mãi mãi dời xa ta rồi! An Tiếu Trúc ở bên nhìn Diệp Thanh chẩn bệnh, trong lòng bất ổn, vừa tin tưởng vừa lo lắng không thôi, lo sầu trong lòng nghĩ là biết.
Mã Tiểu Linh liền nắm tay cô, nhẹ nhàng an ủi.
Diệp Thanh chẩn đoán một lúc, đứng dậy nói:
- Mẹ của em lây nhiễm ôn dịch, cực kỳ phức tạp, chính là tam giai kiếp lược giả!
Lúc này nói suy nghĩ của mình ra.
An Tiếu Trúc càng thêm lo lắng nói:
- Ngay cả Diệp Thanh anh cũng không có cách nào, vậy mẹ của em bà….
Mã Tiểu Linh an ủi nói:
- Diệp Thanh anh ấy chẳng phải không có cách, chỉ cần thời gian đi nghiên cứu.
Diệp Thanh gật đầu nói:
- Sắp xếp cho anh một phòng riêng, anh cần suy nghĩ lại!
An Tiếu Trúc biểu thị có thể được, tầng này còn có rất nhiều phòng trống, lúc này liền dẫn hắn qua.
Ngoài ra, Diệp Thanh mệt mỏi, vừa từ ba ba tháp gì đó vội vàng qua, cũng cần thời gian nghỉ ngơi đúng không. Mình không nên thúc giục hắn quá găng! Hơn nữa, mình thúc giục hắn như thế nào, hắn lẽ nào sẽ yên tâm được về việc của mẹ mình sao?
Vào phòng rồi, Diệp Thanh từ trong túi lấy ra hai cái áo Blue, đưa cho Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, nói:
- Nguyên liệu của trang phục này vô cùng đặc biệt, có thể hình thành một từ trường đặc biệt trước cơ thể con người, tất cả vi khuẩn gây bệnh đều cách ly ở ngoài, các em mặc vào, cơ hội lây truyền sẽ nhỏ hơn!
Tuy rằng kiếp lược giả này không phải như những bệnh bình thường không có trí tuệ, thấy người thấy động vật đều tiến vào, nhưng cũng có khả năng lây truyền và nguy hiểm, nếu không thì không gọi là ôn dịch!
Mã Tiểu Linh nhận lấy, lập tức mặc vào, cô cũng như An Tiếu Trúc, biết Diệp Thanh người nay có rất nhiều bí mật, sớm muộn sẽ chọn thời điểm nói cho mình biết, cũng không tiện hỏi, cô có thói quen của nữ bác sĩ rồi, cho dù là ở khách sạn mặc áo Blue cũng không cảm thấy khác thường, đối với cô mà nói mặc áo blue như mặc áo khoác bình thường, hơn nữa, cô mặc áo blue, ngược lại càng thêm đẹp trai, phóng khoáng.
Còn An Tiếu Trúc cũng chưa nhận, Diệp Thanh lập tức nóng nảy, vội vàng nói:
- Tiếu Trúc, đừng có trẻ con nữa, các cao giai kiếp lược giả này không thể giỡn được đâu, một khi bị lây truyền, vô cùng phiền phức.
An Tiếu Trúc lắc đầu, khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên đỏ bừng, lấy giọng nói cực kỳ yếu đuối, như ruồi muỗi nói:
- Trước đây anh cho em một cái, em vẫn luôn giữ!
Nói xong liền xoay người về phòng, lúc trở lại, trên người đã mặc một áo blue trắng cực kỳ vừa vặn. Diệp Thanh tất nhiên vừa nhìn đã nhận ra, liền nghĩ đến, chính năm ngoái sau khi xâm hại An Tiếu Trúc đã đưa cho cô che cơ thể, lúc đó, còn thực sự không mặc gì, không khỏi huyết mạch thầm có chút sôi sùng sục.
Nhưng Mã Tiểu Linh đang nhìn vào hai người, Diệp Thanh cực kỳ xấu hổ.