Người chủ trì nói giới thiệu:
- Toa thuốc này là do bác sĩ Lý nghe nói chúng ta sắp tổ chức phiên bán đấu giá lớn về thuốc Đông y nên cho người đem đến, nhờ cháu trai cũng chính là người đang giữ chức Phó trưởng ban thư kí hội liên hiệp thành thuốc Nam Kinh- tiên sinh Lý Cổ Kim làm chủ trì buổi bán đấu giá. Tất cả số tiền bán đấu giá sẽ được tặng toàn bộ cho Hiệp hội y sỹ Ninh Thành để gây quỹ chữa bệnh.
Vốn là Ma Hoàng thang, cho vào thêm lượng Ma Hoàng và cam thảo, lại thêm thạch cao, gừng, táo tàu. Tất cả tạo thành bài thuốc Ma Hoàng có tác dụng giải mồ hôi. Nếu tăng thêm cây Ma Hoàng thì tác dụng giải mồ hôi càng mạnh; thêm thạch cao làm thanh nhiệt cơ thể, làm giảm bực bội; cho thêm gấp đôi lượng cam thảo, táo tàu có tác dụng điều hòa khí huyết. Tất cả các loại thuốc được dùng chung có tác dụng giải mồ hôi, thanh nhiệt cơ thể. Còn cách điều chế cụ thể như thế nào thì tôi không tiện nói ra.
- Ngoại cảm phong hàn, nhiệt, ớn lạnh, sốt, đau nhức cơ thể, đổ mồ hôi, khó chịu, mạch đập nhanh. Gặp các triệu chứng trên thì người khó thở ho khan tái mặt…
Phương thuốc này vừa đưa ra, rất nhiều người tiến lên nguyên nhân là vì tên tuổi hàng đầu của Lý gia. Quả là to lớn, mấy trăm năm kế thừa hạnh lâm chi thôn, trên y học có rất nhiều chỗ đặc sắc, Giang Nam lớn như thế thậm chí ở Trung Quốc cũng không quá mười chỗ.
Giá khởi điểm là ba triệu tuy nhiên không ai nghĩ nó đắt. Bởi vì so với giáo trình trước thì có sự khác biệt. Toa thuốc này thật sự có thể đem lại lợi ích về kinh tế như thế.
Rất nhiều người ở đây đều có công ty, công ty dược không phải là ít. Đương nhiên cảm thấy hứng thú với phương thuốc này thì phải biết rằng Khiết Nhĩ Ân- người sáng lập, tuy là dựa vào một phương thuốc cổ mà làm giàu. Sau lại căn cứ vào phương thức nghiên cứu này mà mở rộng ra toàn bộ Trung Quốc. Mọi người đều biết tên thuốc, cung cấp sang hơn ba mươi quốc gia, mỗi năm tiêu thụ sáu trăm triệu, thương hiệu nổi tiếng về tài sản đạt năm, sáu tỉ.
Phương thuốc này đã xuất phát từ nhà Lý vậy tất nhiên có chỗ đặc sắc bằng không Hiệp hội y sỹ Ninh Thành cũng không đưa ra giá khởi đầu là ba triệu.
Lần này ngay cả Hà Minh Sơn cũng động lòng phải mua cho được. Bởi vì hắn cũng có rất nhiều xí nghiệp thuốc. Sản phẩm này nếu được khai thác phát triển sẽ sinh vô số lợi nhuận. So với ba triệu mà nói thật sự là món hời lớn.
Vì vậy khi mà giá cả đang tăng vùn vụt, đến thời điểm mười lăm triệu thì Hà Minh Sơn cũng không thể ngồi yên. Ngay lập tức tăng giá từ năm triệu, lên cách biệt hai chục triệu, chiếm ưu thế tuyệt đối.
Cùng lúc đó nhìn xung quanh xem có ai đui mù dám tranh đoạt cùng với Hà gia không.
Tất nhiên là không ai dám đụng đến Hà gia. Lúc này lại vang lên tiếng của người chủ trì:
- Hai triệu lần thứ nhất, hai triệu lần thứ hai, hai triệu lần thứ…
Đang lúc định nói lần thứ ba, thời điểm giơ cây thì một giọng con gái trong trẻo truyền khắp đại sảnh:
- Hai mươi ba triệu
Hà Minh Sơn theo hướng tiếng nói mà nhìn lại, không khỏi sửng sốt. Hắn nhận ra người này, chính là con gái của Bí thư tỉnh ủy Nhan Cảnh Sâm. Lập tức trong lòng có sự hồ nghi, cô ta chẳng qua chỉ là một giáo viên đại học muốn có đơn thuốc này để làm gì?
Tuy nhiên tiếng cười hi hi theo sau của Nhạc Tửu Tịch giúp hắn trả lời được phần nào câu hỏi.
- Chị, chị thật là biết nghe lời. Tên Diệp Thanh kia vừa mới ra hiệu cho chị mua, ngay lập tức chị liền đưa ra giá.
Nhạc Tửu Tịch kéo cánh tay Nhan Tuyết Khâm, dựa vào người cô, cắn vành tai cô đùa giỡn.
Nhan Tuyết Khâm trong lòng vui sướng, không kìm nổi liền mỉm cười, lộ ra vài phần ngượng ngùng. Lập tức giả vờ giận liền đứng lên nhéo eo Nhạc Tửu Tịch nói:
- Đừng nói vớ, chị chỉ giúp cậu ấy một chút, cuối cùng tiền vẫn là do cậu ấy bỏ ra không thì sao chị có thể bỏ ra số tiền như thế này.
- Không thì chỉ có thể lấy thân báo đáp thôi.
Nhạc Tửu Tịch cười hì hì nói.
- Lấy thân báo đáp cái đầu em.
Nhan Tuyết Khâm hung hăng đánh lên trán Lạc Tửu Mịch. Mới nhìn thấy mạnh mẽ nhưng thật ra lúc đánh lên thì sức không lớn, giống như là gãi ngứa.
Nhạc Tửu Tịch cười ha hả, nói:
- Chị, chị dám dùng bạo lực, cẩn thận em nói cho Diệp Thanh biết chị tối ngày đều nằm mơ thấy anh ấy.
- Nói bậy gì đó, ai mơ hắn?
Nhan Tuyết Khâm thanh minh, đến chết cũng không nhận.
- Tối hôm qua ngủ với chị không biết ai luôn miệng kêu: “ Diệp Thanh, Diệp Thanh, a, được.”
- Còn dùng tay ôm em, coi em thành cậu em trai tốt chứ?
- Muốn chết hả?
Nhan Tuyết Khâm đỏ mặt giống như quả táo.
…
Hai chị em tuy là kề tai nói nhỏ, tiếng nói rất nhỏ, xung quanh có rất nhiều tiếng ồn nhưng Hà Minh Sơn vô cùng bản lĩnh, nghe xong thì hiểu rõ. Lúc này trong lòng giận dữ nghĩ: “ cái tên tiểu tử Diệp Thanh quả thật là điên cuồng. ông không tìm ngươi gây phiền toái không ngờ ngươi lại chủ động tìm đến. Đúng rồi, hắn hình như cũng có một công ty mỹ phẩm nhỏ chẳng lẽ lại muốn tham gia vào lĩnh vực thuốc? Thật là nghĩ đến điều đó ta càng không thể cho ngươi được toại nguyện, xem thử ai sợ ai.”
Sở dĩ Diệp Thanh tìm Nhan Tuyết Khâm giúp đỡ là bởi vì hắn chính là người tổ chức, không thể ra giá, không thì còn đặt giá lên ào ào.
Tuy nhiên phương thuốc Đại thanh long thang kia anh đã xem qua. Chính là dùng cây Ma Hoàng 12g ( bỏ vỏ), quế chi 4g ( bỏ vỏ), cam thảo 5g (rang lên), hạnh nhân 6g ( bóc vỏ), gừng 9g ( cắt), táo tàu 10 trái ( bóp vỡ), thạch cao 12g ( cắt nhỏ). Trộn tất cả bảy vị thuốc tạo thành thêm 900ml nước. Đầu tiên luộc cây Ma Hoàng còn 200ml, nấu lấy nước khoảng 300ml, lọc cặn, được khoảng 100ml.
Giống như mồ hôi, mồ hôi ra nhiều, nhiệt độ tăng cao. Hay giống như mồ hôi không toát được, người bực bội, khó ngủ.
Phương thuốc có dùng cây Ma Hoàng, quế chi, gừng làm đổ mồ hôi tán phong hàn, có thể khiến mồ hôi bên trong tiết ra. Cam thảo, gừng, táo tàu có tác dụng ôn hòa khí huyết. Thạch cao, can hàn thanh có tác dụng giải nhiệt, cây Ma hoàng pha thuốc có thể trừ nhiệt. Hạnh nhân tán với Ma hoàng có lợi cho việc thải khí ra ngoài. Phối hợp thuốc, nóng lạnh đều dùng được, trong ngoài cùng trị cho nhau. Hơn nữa còn nằm ở da mồ hôi toát ra, hai là trong khi toát còn được bồi bổ.
Diệp Thanh là người trong ngành đương nhiên vừa nhìn đã biết có giá trị, biết rõ đơn thuốc này có tác dụng giải nhiệt, hơn nữa lượng mồ hôi toát ra so với thuốc Ma Hoàng bình thường mạnh hơn mấy lần. Có thể dùng để điều trị bệnh tắc mồ hôi, mà trong cơ thể người bệnh nóng không thể toát được . Điều trị hệ hô hấp như:; cảm mạo, viêm phế quản, thở khò khè và cũng được dùng cho trị bệnh chảy máu mũi, tuyến mồ hôi tắt nghẽn, đau khớp.
Sở dĩ gọi là “ Đại Thanh Long thang” là vì Thanh Long là một trong truyền thuốc Tứ Týợng( ngoài ra còn có Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ), là đại diện thú thần của phương Đông
Rồng là động vật thần kì trong truyền thuyết của thời cổ đại Hoa Hạ. Dài, có vảy, giỏi, có chân, có thể đi lại, có thể bay lên, có thể sông cuộn biển gầm, có thể đi mây phun mưa, rất có liên quan đến nước, Đại thanh long thang có thể toát mồ hôi giải nhiệt, cũng có liên quan đến chữ “ nước”, cho nên có tên này.
Nghĩa là nói chỉ cần người nào uống bài thuốc này thì mồ hôi trên người giống như rồng xanh múa võ, chảy rầm rầm, công hiệu cao, có thể nhận thấy được tác dụng.
Nhan Tuyết Khâm ra giá hai mươi ba triệu, Hà Minh Sơn liền nổi giận. lúc này liền nâng giá lên ba mươi triệu, lòng nghĩ: “ một lần ông đây tăng lên bảy triệu xem Diệp Thanh ngươi đấu với ta như thế nào. Chẳng lẽ họ Diệp ngươi lại nhiều tiền như vậy sao? Ta biết ngươi cũng mới lập nghiệp không bao lâu thôi.”
Lần này Nhan Tuyết Khâm do dự. Dù sao cũng đã thêm quá nhiều, giá cao như thế này không biết Diệp Thanh có theo nổi không, lập tức ánh mắt liền nhìn Diệp Thanh.
Chỉ thấy Diệp Thanh nhìn cô hất đầu, Nhan Tuyết Khâm mới nhìn đã hiểu, biết là bảo cô hô tăng giá.
Giá trị của phương thuốc này vô cùng to lớn, không thua gì đơn thuốc tầng ba của y linh bảo tháp. Hắn muốn đổi lời nói cũng phải hao phí giá trị y linh gần trăm. Quý thì tất nhiên quý nhưng Diệp Thanh thấy cũng không hiếm lạ. chỉ có điều, Hà gia là kẻ thù với hắn, ai cũng có thể có được nhưng Hà gia lại không. Diệp Thanh không có ý khiến hắn bỏ ra hai mươi triệu để lấy được thứ kia. Bất cứ giá nào phải khiến hắn ói ra chút máu.
- Ba mươi ba triệu.
Nhan Tuyết Khâm suy nghĩ xong liền nói to.
Hà Minh Sơn càng thêm tức giận, nâng lên ba mươi lăm triệu.
Không ngờ vừa dứt lời, Nhan Tuyết Khâm còn chưa kịp mở miệng thì đã có tiếng nói của đàn ông vang lên:
- Bốn mươi triệu.
Tôi dựa vào bốn mươi triệu chỉ có điều vẫn không biết đơn thuốc này hiệu quả như thế nào, nghiêm khắc mà nói chẳng qua chỉ là một tờ giấy.
Mọi người ở đây đều xôn xao. Tuy rằng bọn họ đều là thương gia giàu có, giàu nứt khố đổ vách nhưng bốn mươi triệu đối với mọi người mà nói quả không phải là một số tiền nhỏ.
- Bác cả, chính là cái tên Vương Trí Bằng.
Hà Diễm Xung liếc mắt một cái, vô cùng kinh ngạc nói.
Hà Minh Sơn cố lấy lại bình tĩnh, gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết .
Lý Quốc Đống hỏi:
- Anh cả, như thế mà chúng ta vẫn tăng giá sao?
Hà Minh Sơn nói:
- Đương nhiên tăng thêm,mới bốn mươi triệu đã muốn lật ta, nếu không thêm, chẳng phải bị người khác coi thường rồi, lập tức hô bốn mươi lăm triệu.
Lý Quốc Đống nghĩ đường đường là nhà họ Hà ngay cả một đơn thuốc còn cạnh tranh không lại thì sau này người khác sẽ nghĩ như thế nào.
- Bốn mươi sáu triệu.
Nhan Tuyết Khâm nói to.
Tiếng bàn luận càng thêm mạnh mẽ.
- Hai ngươi này thật là lì lợm, không ngờ lại dám cùng Hà Minh Sơn tranh chấp.
Một vài ông ông chủ nhỏ đẳng cấp thấp nói.
- Đúng vậy, hai vị này là ai, có gia cảnh như thế nào sao lại dám cùng Hà gia tranh chấp?
Xem ra không ít người khó hiểu. Ninh thành to như thế, có cơ hội kết bạn với tiểu thư của Bí thư tỉnh ủy thì rất ít, sao có thể có bản lĩnh này.