- Hà gia? Hà Minh Sơn, Hà Diễm Xung?
Trong thoáng chốc Diệp Thanh nghĩ ra, bản án của Nguyễn Diễm Thu trước đây, Vương Binh điều tra rất rõ ràng, chỉ vì thế lực của Hà gia lớn, luôn không dám động vào, còn mình cũng vì các nguyên nhân, xem như kết thù oán với Hà gia không biết vì đâu, Hà gia không ngờ không gây phiền phức cho mình, mình vẫn đang tò mò.
- Đúng, chính là Hà gia Ninh Thành này, thế lực cực lớn, đừng nhìn tiểu đệ tuy có chút thế lực ở Ninh Thành, nhưng trước mặt Hà gia ngay cả một cái lông cũng không tính là gì, Viện trưởng của Bệnh viện Hoa Đống này nghe nói là em rể của Hà Minh Sơn, Bệnh viện Hoa Đống cũng là tài sản của Hà gia.
Võ Đại Dũng trầm giọng nói.
Diệp Thanh nghe vậy, không khỏi rên lên.
Võ Đại Dũng nói nhỏ khuyên:
- Anh cả, ngài tuy dũng mãnh vô địch, nhưng chọc vào loại nhà quyền quý giàu có nhất này, e rằng cũng là cục diện lưỡng bại câu thương, à, em thấy… hay là không nên gây xung đột quá với Hà gia.
Nếu y biết Diệp Thanh sớm đã đụng đến Hà gia không biết bao nhiêu lần rồi, e rằng sẽ kinh ngạc ngậm chặt hai môi lại, là em lắm lời, là em nhiều lời.
Diệp Thanh nói:
- Chuyện này ra sẽ không bỏ qua đâu, cho dù ta muốn nhượng bộ, e rằng Hà gia cũng sẽ không nhân nhượng.
Hắn âm thầm đoán được, việc cạnh tranh của hai viện lần này không đơn giản như vậy, nhất định có Hà Minh Sơn người này đứng đằng sau đẩy.
- Anh cả…
Võ Đại Dũng còn muốn khuyên nữa, Diệp Thanh liền xua tay ngăn lại.
- Trong lòng ta biết rất rõ, cậu giúp ta bố trí người, tìm phóng viên lại, đồng thời báo án, ghi âm lại khẩu cung của Trình Mộng Kiều, giao cho cảnh sát, việc này để cho cảnh sát nhận chứ.
Diệp Thanh nói.
- Nhưng, Hà gia trong ngành công an cũng có lực lượng chứ?
Võ Đại Dũng nghi hoặc hỏi.
Diệp Thanh lập tức tức giận nói:
- Hà gia hắn có người, chẳng lẽ ta không có người sao?
Cũng lập tức nghĩ đến, lần trước Nhan Tuyết Khâm gọi điện đến, đơn giản nói có mấy câu, như cha cô Nhan Cảnh Sâm cũng rất quan tâm chuyện này, còn đặc biệt hỏi cô sự phát triển của việc này, chỉ cần sự việc này báo ra, cảnh sát lập án, tin rằng Nhan Cảnh Sâm nhân vật cấp cao của Tỉnh Giang Nam nhất định sẽ quan tâm tất nhiên sẽ không sợ có mưu kế rồi.
Võ Đại Dũng lập tức giật mình, trong lòng càng thêm khâm phục, anh cả này chính là anh cả, mạng lưới quan hệ thật rộng, hơn hẳn ta loại du côn đầu đường xó chợ này, ôi, người ta làm đúng nghề lại là Viện trưởng, địa vị xã hội cũng cao hơn ta.
Lúc này vỗ ngực nói:
- Nếu anh cả anh không sợ, thằng em này tất nhiên càng không sợ, yên tâm, việc này quấn vào em, bảo đảm sẽ giúp anh làm trôi chảy.
Lúc này, Võ Đại Dũng theo sự chỉ bảo Diệp Thanh hành sự, hắn cũng có vài người quen trong hệ thống truyền thông, sau khi gọi điện, liền kéo rất nhiều phóng viên đến, mở một cuộc họp tuyên bố đơn giản nguyên nhân hậu quả của sự việc Bệnh viện Ngân Hạnh rõ ràng, đám phóng viên kia tất nhiên kinh hãi, đồng thời cũng mừng rỡ, màn này vô cùng khó gặp, so với trước đây vô cùng hấp dẫn người xem, còn không biết có thể nâng cao tỷ lệ người xem baao nhiêu đâu, tin tốt.
Mặt khác, Diệp Thanh cũng gọi điện cho Nhan Tuyết Khâm, nói về chuyện này, Nhan Tuyết Khâm lập tức vô cùng kích động chạy lại đó, tham dự buổi tuyên bố, còn dẫn theo mấy phóng viên tâm phúc.
Cùng lúc đó, phía cảnh sát cũng theo sau đến, không biết là Nhan Tuyết Khâm chào hỏi thế nào, các cảnh sát này đều có thái độ cực kỳ nghiêm túc của văn phòng công sự,tỏ vẻ nhất định phải tra rõ đầu đuôi.
Đêm đó, tin tức quả thực truyền ra ngoài lập tức lần nữa gây chấn động Ninh Thành.
... ... ... ... ... ... ... ... ...
Văn phòng Viện trưởng, Bệnh viện Hoa Đống.
- Anh làm ăn kiểu gì không biết, ngay cả chút việc nhỏ này cũng làm không xong, còn dùng anh làm gì.
Lý Quốc Đống nổi trận lôi đình, bất thình lình ném cái gạt tàn pha lê xuống sàn, khiến cho sàn nhà bằng hoa văn gỗ xa hoa bể ra mấy họa ngân nhìn thấy là xót người, đúng là một chút cũng nể tình thân, lớn tiếng mắng anh cả của y Lý Quốc Lương.
Lý Quốc Lương ngượng ngùng nói:
- Chú hai bớt giận, anh cũng không ngờ tên họ Diệp thủ đoạn như vậy, không ngờ có cách khiến cho tiện nhân họ Trình quay giáo tấn công chúng ta, là do ta sơ suất, anh nhận anh sai.
- Nhận sai có ích gì chứ, sự việc đã xảy ra rồi.
Lý Quốc Đống bớt giận một chút, xua xua tay tức giận mắng:
- Chẳng may tên họ Diệp cắn ngược lại Bệnh viện Hạo Dương chúng ta, vậy mặt mũi của ta còn để vào đâu.
Lý Quốc Lương nói:
- Chú hai, cứ việc yên tâm, việc này, hắn không có chứng cớ có thể chứng minh là Bệnh viện Hoa Đống chúng ta sai khiến, Lý Hỏa Nhĩ kia căn bản không có quan hệ gì với chúng ta, chúng ta hoàn toàn có thể đổ mọi trách nhiệm xui xẻo đó lên đầu hắn, dù nói Bệnh viện chúng ta muốn thu nhận người này, nhưng còn chưa chính thức tuyển dụng, chỉ có ý này thôi cũng không biết thù oán của y và Bệnh viện Ngân Hạnh, vẫn chưa đoán được, người này không ngờ nhân phẩm không đoan chính như vậy, không ngờ gây ra việc phạm pháp này.
Lý Quốc Đống nghe vậy, suy tính một chút, cảm thấy khả thi, liền gật gật đầu:
- Sự việc nhất định phải giải quyết tốt, cần phải ngay trước mặt giới truyền thông và cảnh sát đổ hết trách nhiệm, nếu không thì, em ở Hà gia, sẽ càng thêm bị người khác xem thường, việc nhỏ này cũng làm không xong.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Sắc mặt Lý Hỏa Nhĩ hoang mang đi đến Bệnh viện Hoa Đống.
- Trưởng khoa Kim, anh phải cứu cứu ta, cảnh sát bất cứ lúc nào cũng sẽ tìm đến ta.
Lý Hỏa Nhĩ nhận được tin nhắn của Trình Mộng Kiều, lập tức ba hồn bảy vía bay đi mất, biết sự việc đã bại lộ, mình e rằng sẽ không được yên, lập tức tìm đến cầu cứu Bệnh viện Hoa Đống, y đến rất khéo, vừa may gặp được Phó khoa cấp cứu Kim Đại Lương trực ban lần trước, cũng là người này gọi điện gạ gẫm y.
Nào biết, Kim Đại Lương đỡ đỡ mắt kính vàng, vẻ mặt ù ù cạc cạc nói:
- Bác sĩ Lý, anh đang nói gì vậy? Tôi chỉ là một Phó khoa cấp cứu nhỏ nhoi thôi, sao có bản lĩnh cứu anh, hơn nữa, cảnh sát tìm anh không có liên quan gì đến chúng tôi?
Lời này vừa nói ra, Lý Hỏa Nhĩ lập tức sững người, tuy nhiên hắn cũng phản ứng nhanh, lập tức nghe hiểu hàm nghĩa trong lời nói của đối phương, lập tức kêu lên:
- Trưởng khoa Kim, anh định nuốt lời sao? Sao các người lại thế, lúc đầu các người đã hứa, dù thế nào, cũng đảm bảo tôi vô sự, còn cho ta chức Trưởng khoa, người vạch sách lược sau màn kịch là các người, người dùng tiền mua chuộc Trình Mộng Kiều cũng là các người, hiện giờ không ngờ đẩy ngược mọi trách nhiệm cho tôi.
- Bác sĩ Lý, tôi căn bản không hiểu anh đang nói gì, nói xằng nói bậy, tôi cảnh cáo anh, nói năng không được hàm hồ, tôi còn phải làm việc, phiền anh rời đi đi.
Kim Đại Lương nói xong, duỗi thẳng tay, đúng là đuổi khách.
- Anh…
Lý Hỏa Nhĩ cực kỳ tức giận, không khỏi liếc mắt nhìn, quay đầu đi, trong lòng nảy sinh căm phẫn nói:
- Ngươi bất nhân ta bất nghĩa, nếu đã như thế, mợi người đừng có ai tốt, cùng lắm cả hai cùng chết.
Vừa mới đi ra khỏi cửa, lại bị hai gã thân người vạm vỡ không biết từ đâu nhảy ra chặn lại.
- Trưởng khoa Kim, ngươi còn muốn giam giữ ta sao?
Lý Hỏa Nhĩ xoay người, phẫn nộ quát.
- Ha ha, ngươi nghĩ nhiều quá đấy.
Kim Đại Lương mặc kệ tên tốt xấu xa này, xua xua tay, hai gã vạm vỡ lập tức bổ lên, đè Lý Hỏa Nhĩ ngã xuống, lục soát trên người y, còn Lý Hỏa Nhĩ vô cùng căm phẫn bi thương kêu rống lên, làm sao, trên địa bàn của người ta, kệ ngươi rống phá yết hầu cũng không có người quan tâm ngươi.
Gần như rất nhanh, Lý Hỏa Nhĩ bị một gã lục soát sạch từ y móc ra điện thoại di động, còn gã kia cũng từ trong đũng quần y lấy ra một cây bút ghi âm ngắn nhỏ ẩn giấu cực kỳ tốt, giao cho Kim Đại Lương.
- Trưởng khoa Kim, tên này đều lục soát hết rồi, tuyệt đối không có các thứ khác.
Lý Hỏa Nhĩ tức chết, hai mắt quả thực trào ra lửa, hung hăng nhìn chằm chằm vào Kim Đại Lương, trước kia y sớm đã ngờ trước đối phương có thể trở mặt, đã cố ý giấu cây bút ghi âm, định ghi lại đối thoại với đối phương, đến lúc cắn ngược lại Bệnh viện Hoa Đống một cái, vạn lường trước không ngờ, cái tên họ Kim này còn khôn khéo như vậy, còn không ngờ có hai gã thủ hạ hung hãn như vậy, Mẹ kiếp, Bệnh viện Hoa Đống này sao giống như xã hội đen vậy?
Kim Đại Lương hoàn toàn không quan tâm, chỉ hài lòng gật gật đầu, nhìn hai gã vạm vỡ nói:
- Ném tiểu tử này ra ngoài, về sau, y còn dám đến, thấy là đánh, nhưng hắn chắc chẳng có cơ hội nữa.
Nói xong, nhe răng cười hai tiếng “ hi hi”
Lý Hỏa Nhĩ đau lòng, vừa mới ra cửa, không gặp ngay xe cảnh sát “ ồ la ồ la” tóm hắn lại.
... ... ... ... ... ... ... ... ...
Bản án vu khống Bệnh viện Ngân Hạnh cuối cùng chân tướng đã rõ ràng, đài truyền hình lại đưa tin.
Ví dụ tiết mục tổng hợp “ 1919 Bạch kim nhãn” của kênh cuộc sống Ninh Thành đã làm một chuyên đề đặc biệt nhằm vào việc này, đã mời các Giáo sư nổi danh, các học giả tài liệu, học giả pháp lý, học giả kinh tế học giả xã hội … của Đại học Ninh Thành, Đại học y Giang Nam, Đại học Dược Hoa Hạ…. Cùng nhau nghiên cứu thảo luận sâu xa tỉ mỉ về án tranh cãi điều trị của Bệnh viện Ngân Hạnh.
Sau đó đưa ra một kết luận:
Lần này Bệnh viện Ngân Hạnh hoàn toàn bị oan, bị người khác u oan, còn Meierting loại nguyên liệu tiên tiến trong phẫu thuật ngực thực ra hoàn toàn khác với Polyacrylamide tên xấu, trên cơ bản không có tác dụng phụ.
Cùng lúc đó, trong sự cố gắng của Nhan Tuyết Khâm, đài truyền hình cũng đã đưa tin các tốt đẹp của Bệnh viện Ngân Hạnh, ví dụ Bệnh viện Ngân Hạnh thiết lập nên y đức và tác phong tốt đẹp, còn chưa chính thức khai trương đã tiến hành ba ngày khám chữa từ thiện, và không kể lúc nào, nếu điều kiện kinh tế của bệnh nhân quả thực khó khăn, Bệnh viện có thể xem xét xử lý, có thể giảm chi phí thuốc men 80% … Bệnh viện khác chưa từng có các ưu đãi đó.
Đáng nhắc tới chính là, thiếu phụ Trần Khiết đã ôm đứa con hoàn toàn bình phục chủ động đứng ra làm khách cho tiết mục tổng hợp của kênh mười tám, đứng lên nói vì Bệnh viện Ngân Hạnh phân bất bình…