Thuốc an thần, bao gồm chủ yếu là Barbiturat, thuốc chống lo âu và các loại thuốc an thần mất ngủ khác, các loại thuốc này nếu dùng liều lượng nhỏ sẽ có tác dụng an thần, liều lượng vừa ngoài tác dụng buồn ngủ ra, thuốc chống amine, thuốc thần kinh, thuốc trấn đau cùng vài thuốc thảo dược, cũng có tác dụng trấn an mất ngủ, chúng ta thường gọi là “ thuốc ngủ”, chính là loại thuốc này.
Loại thuốc này, trên cơ bản không phải là thứ tốt, nếu uống trong thời gian dài, sẽ khiến cơ thể chịu rất nhiều tác dụng phụ, như sẽ nghiện, kháng lại các thành phần của thuốc, phản ứng của hệ thần kinh chậm, tư duy không nhanh nhạy, đau đầu, rối loạn dạ dày, hệ thống huyết dịch dễ dàng khiến cho giảm các hạt tế bào, tổn hại chức năng gan, sinh ra bực bội, sợ hãi, tim đập nhanh thậm chí toát mồ hôi lạnh, cả người run rẩy. Có vài phụ nữ sẽ bị kinh nguyệt không đều, có bắp có khả năng mỏi, khiến cho toàn cơ thể mệt mỏi…
Tác dụng phụ không nhiều, nhưng, Trần Du chỉ uống hai liều, cũng không nghiêm trọng như vậy, chỉ có chút biểu hiện, đó cũng là do Diệp Thanh, Y thuật ngày càng tinh thâm, chỉ bắt mạch cũng phát hiện ra, nếu đổi là Bác sĩ khác sao có được trình độ đó?
- Đúng vậy, ngay cả điều này cậu cũng có thể nhìn ra được? Sớm biết vậy trực tiếp nhờ cậu khám cho rồi.
Trần Du liếm đôi môi mỏng gợi cảm, cười nói:
- Là Ninh Não Nhi mua giúp hộ tôi, cô ấy nói gần đây cậu vì việc của bệnh viện, vô cùng tất bật, bảo tôi không đi làm phiền cậu, sau đó tìm đại một tiệm thuốc nhỏ, mua cho tôi.
Lời này vừa nói ra, Ninh Não Nhi lập tức không vui, nhào lên, ôm lấy Trần Du, véo eo vào cặp mông tròn của Trần Du, kêu lên:
- Cái gì gọi tìm đại một tiệm nhỏ, tiệm người ta là tiệm thuốc lớn có dây chuyền trên cả nước chứ, thuốc an thần mất ngủ cũng là Bác sĩ có chuyên môn giới thiệu, chuyện trị mất ngủ mơ nhiều.
- Chuyên trị cái khỉ gì, uống rồi cũng như không uống vậy, trước sau gì vẫn phải làm phiền chàng của cô vậy.
Trần Du bĩu môi, trong lúc vô ý, hai đùi lộ hết ra, trắng nõn nà, hương mềm mại, hơn nữa chỗ sâu ở giữa mơ hồ đen đen, ồ, không, toàn bộ là lông mao, dường như cắt sửa sang rất ngay ngắn, trông thấy Diệp Thanh lập tức huyết mạch sôi sục, tinh thần dao động.
Trần Du này, thực chịu không nổi rồi, lại to gan thế này, không ngờ thật sự là trống không, bên trong ngay cả nội y cũng không mặc.
Tuy nhiên, cảnh xuân này cũng chỉ trong nháy mắt, gần như trong nháy mắt, lại bị cái khăn tắm in hoa trắng tinh kia che lấp.
- ừ… thuốc này, thường xuyên uống không tốt lắm.
Diệp Thanh lập tức nghiêm chỉnh, tiếp tục giảng giải cho hai nữ nhân, đang giảng trong lòng có chút băn khoăn, Ninh Não Nhi này, có bệnh cũng không đi tìm mình, hắn cũng đã nhìn ra, mất ngủ nhiều mộng cũng không chỉ một mình Trần Du, Giữa mày tràn đầy u ám, quầng mắt thâm đen như gấu mèo, rõ ràng cũng làm việc quá sức, ngủ không đủ giấc, tuy nhiên trước tiên khám trước cho Trần Du, buổi tối mới vào phòng Ninh Não Nhi chuyên trị giúp cô, ha ha.
- Vậy cậu có phương pháp tốt nào không?
Ninh Não Nhi và Trần Du gần như cả hai cùng đồng thanh hỏi.
- Ừ, có rất nhiều cách, châm cứu, hoặc matxa, hoặc ẩm thực điều dưỡng đều có thể, chẳng qua hiệu quả mà nói, vẫn là matsxa thực tế, hơn nữa tôi dạy cho hai cô, thường ngày tôi không cùng hai người cũng có thể tự mình matxa chính mình.
Diệp Thanh nói nghiêm túc. Hắn cũng không phải lấy cớ matxa mà lợi dụng mà là thành thật nói.
Ninh Não Nhi nói:
- Tôi cũng cảm thấy matxa và điều dưỡng ăn uống cũng tốt hơn chút, châm cứu quá phiền phức, mỗi lần phải đích thân cậu ra tay, hiện nay bệnh viện của cậu mới xây dựng nên khá bận rộn.
Diệp Thanh lập tức có chút cảm động, nếu đổi lại là người tình khác tất nhiên là hy vọng mình quan tâm hơn đến cô ấy, nhưng người ta là Ninh Não Nhi, chỉ sợ mình chạy đến chạy lui quá mệt mỏi, chậc chậc, sự quan tâm của người nữ nhân tri kỷ sao có thể tìm được.
- Ha ha, cậu chỉ cần một tháng đến hai lần, tôi cũng rất thỏa mãn rồi.
Ninh Não Nhi nhìn dáng vẻ Diệp Thanh, có chút vừa lòng nhỏ giọng nói, con mắt đẹp, sáng trong như nước mùa thu, còn lén dùng đầu ngón chân trắng mịn kẹp chân hắn, khiến Diệp Thanh lập tức sảng khoái vô cùng.
Bàn chân trắng trời cho, đẹp không thể tả hết, Diệp Thanh không th
Lúc này Diệp Thanh cũng chân trần, thời tiết nóng mà, vào đến nhà liền cởi giầy, cảm thấy chân bốc mùi lại đi phòng tắm rửa qua hai chân.
Ba người đều chân trần, chỉ có điều Trần Du cả người trắng trơn, toàn thân chỉ quấn một khăn tắm mỏng.
- Thực không chịu nổi các người, buồn nôn như vậy.
Trần Du liếm liếm môi, dường như chịu chút kích thích, vội vàng ngồi thẳng xuống, mỉm cười duyên dáng:
- Não Nhi, một tháng một lần cậu có đủ không?
Lời này, chính là trắng trợn đùa giỡn, đặc biệt là ngay trước mặt mình, một nữ nhân đùa giỡn một nữ nhân, Diệp Thanh thấy mà thèm, nghe thấy rất bùi tai.
- Cậu sao lại lưu manh như vậy hả?
Ninh Não Nhi hét lên một tiếng, lập tức vồ tới, xoay đánh Trần Du, cô xưa nay rất thoải mái, lúc này bị chọc đến đỏ mặt, không biết có bao nhiên thẹn thùng, Trần Du này cũng quá trớn.
- Đừng, đừng, đừng kéo rớt khắn tắm của tôi, nếu để người đàn ông của cậu thấy được, cậu sẽ bị thiệt đó.
Trần Du mặc “ trang bị” tuy rằng gợi cảm, nhưng không thích hợp chiến đấu, rất nhanh bại trận, vội vàng cầu xin.
Không xin tha không được, nếu thực sự bị Ninh Não Nhi trước mặt người khác kéo rơi “ nội khố”, Vậy thực mắc cỡ chết được, bên trong hoàn toàn trống trơn, còn không bị Diệp Thanh nhìn hết mọi thứ.
Ninh Não Nhi ngẫm lại cũng đúng, vội vàng dừng tay, sau đó hai cô đều nghiêm trang thỉnh giáo phương pháp mat xa của Diệp Thanh, Ninh Não Nhi lĩnh hội nhanh, bởi vậy vô cùng chờ mong.
Diệp Thanh tất nhiên không giấu, lập tức dạy/
- Đầu tiên tôi sẽ dạy các cô về huyệt vị, là “ Huyệt thiếu hải” chính ở chỗ này.
Nói xong, Diệp Thanh gấp khúc tay Trần Du , sau đó ở vằn ngang của khuỷu tay lõm xuống, lấy huyệt, làm mẫu cho hai cô xem.
Sở dĩ dùng Trần Du làm mẫu, một là, trước xem bệnh cho Trần Du, hai là cánh tay của Trần Du trống trơn, tiện lấy huyệt, nhận biết huyết, Ninh Não Nhi mặc áo ngủ dày tay.
- Huyệt này thuộc thúc thiếu âm tâm kinh hợp huyệt, “ Hải” là xuyên qua, sâu rộng vô lượng, ở thân người lấy Thiếu âm để lục kinh, ngoài ra, trị chứng bệnh của huyệt này cực kỳ phức tạp, liên quan đến nhiều kinh bệnh, có nhiều người cố viết “ Thiếu Hải” , “ Thiếu” ý là chỉ thiếu âm kinh.
Thiếu Hải Huyệt giao với tâm thận, có thể đem các khí huyết dư thừa chuyển đến thận, làm tâm kinh hợp huyệt, thường xuyên mat xa, có thể lưu thông khí huyết, ích tâm an thần, thoải mái, đối với mất ngủ cũng có tác dụng tốt.
Diệp Thanh vừa nói, vừa thi triển thủ pháp “ Phong quất liễu” trong “ Quy xà bí thôi” cẩn thận matxa cho Trần Du.
- Hề hề, ngứa quá.
Trần Du không kìm nổi giật giật, xoay eo, thật ra cùng lúc ngứa còn có luồng điện khác thường truyền lại, khiến cô thoáng có chút không được tự nhiên.
Phản ứng này Diệp Thanh có chút chậm chạp cũng không nhận ra, Ninh Não Nhi thấy được, nhưng không nói gì, chỉ khẽ chép chép miệng.
- Huyệt vị thứ hai, chính là “ Thần Mông Huyệt”, nằm ở chỗ lõm vào của ngang ngón út, đó, chính chỗ đó.
Diệp Thanh nắm bàn tay nhỏ bé của Trần Du , trên Thần Môn Huyệt khẽ mát xa, giảng giải nói:
- Huyệt này có tác dụng trấn an thần kinh rất mạnh, còn có thể phát ra tâm hỏa, trước khi ngủ án điểm này rất dễ đi vào giấc ngủ.
Giống như minh chứng cho lời hắn nói, Trần Du được Diệp Thanh ấn trong chốc lát, bất ngờ có chút buồn ngủ, không kiềm nổi duỗi thẳng lưng, lập tức cánh tay duỗi ra như ngó sen, trắng mịn màng trơn bóng, mùi hương thơm ngát , trông thấy Diệp Thanh lại được bổ mắt vô hạn.
- Đẹp không?
Ninh Não Nhi đột nhiên kề tai hắn nói.
- Ha ha.
Diệp Thanh cười mỉa, không đáp lại, vấn đề này làm sao dễ trả lời, nói:
- Đẹp.
Vậy thực sự tìm chỗ chết, nói
- Không đẹp lắm
Chắc sau này Trần Du hận mình chết, nói:
- Đẹp cũng không đẹp bằng cô.
Vậy chắc chắn đắc tội với hai người, hi hi, anh dứt khoát không nói gì, câu cửa miệng thường nói tiền sao, chút khôn lỏi này anh vẫn phải có.
- Không thành thật, dạy huyệt vị thứ ba đi.
Ninh Não Nhi véo tai hắn, vô cùng tức giận quát lớn.
Trần Du không khỏi thè lưỡi.
Diệp Thanh thành thật tiếp tục giảng giải:
- Nhiều mộng là nóng phổi, thường xuyên mát xa cánh tay trên phổi “ Xích Trạch Huyệt” nằm ở khuỷu tay, lúc lấy huyệt trước hết nâng cánh tay lên, trong sườn cánh tay chỗ trung ương có bề ngoài chắc chắn chính là huyệt này.
- Huyệt thứ tư là “ Đại Lăng” Thứ năm là “ Huyệt Phong Trì” hai huyệt này có tác dụng thoải mái tinh thần trừ các ưu phiền, trấn an tinh thần, hai huyệt này xứng đôi hiệu quả tốt, ngoài ra, các cô cũng có thể thử túm đầu ngón chân, cũng có công hiệu nhất định.
Diệp Thanh ở trên người Trần Du làm mẫu, cũng may mấy huyệt này không ở tay hoặc cánh tay, thì lại ở chân không chạm đến các chỗ kín và nhạy cảm của đối phương, chỉ như thế Trần Du cũng không kìm nổi khẽ rên một tiếng, lập tức ba người đều xấu hổ đỏ mặt.
…
Diệp Thanh ngượng ngùng nói:
- Phương diện Ăn uống đều đặn , tôi có cách rất tốt, tên là “ Long nhãn liên sơn dược chúc” dùng sen 30gr, long nhãn: 30gr, bách hợp 20gr, củ từ 20gr, táo đỏ 6 hạt, gạo tẻ 30gr, lúc ăn thêm đường đỏ tạo vị, ăn sáng tối, thích hợp với mất ngủ mơ nhiều, tim đập nhanh quên, ăn không ngon… Cũng thích hợp với điều dưỡng sau ốm., Thế nhé, tôi giúp hai người viết lại.
Nhanh chóng, đi vào thư phòng của Ninh Não Nhi, tìm giấy bút, chuyển dịch sự xấu hổ của mình.
- Khanh khách.
Diệp Thanh vừa đi, Ninh Não Nhi và Trần Du lại lén cười lên.