Tiểu Niệm Khanh lập tức nói: “Anh trai, mau lấy điện thoại của bà nội gọi video cho mẹ đi, chúng ta đem mẹ cướp về đi, ba cũng đã bá chiếm mẹ cả ngày rồi.”
“Được.”
Rất nhanh, hai đứa nhỏ liền lấy di động của Vân Thư gọi điện thoại cho Nam Khuê.
“Mommy!”
Video vừa mới kết nối, hai đứa trẻ liền hô lên đầy ngọt ngào.
Trong lòng Nam Khuê tự nhiên cảm thấy ấm áp, cười hỏi: “Tiểu bảo bối, các con về nhà rồi sao?”
“Chúng con đã về nhà rồi nhưng mà không có thấymẹcho nên có chút thất vọng.” Hai người nói xong, miệng nhỏ chu lại, chính là một bộ dáng vô cùng ủy khuất.
“Vậy các con ngoan ngoãn ở nhà chờ mommy,mẹrất nhanh liền…”
Nhưng mà lời của Nam Khuê còn chưa nói xong, Lục Kiến Thành đã đột nhiên cầm di động đi.
Nói tiếp: “Các con ngủ trước đi, hôm nay không cần chờ ba cùng mẹ của con, chúng ta sẽ về trễ một chút.”
Tiểu Tư Mặc: “...”
Tiểu Niệm Khanh: “....”
Người ba này thật là làm cho bọn chúng ghét mà, suốt ngày theo chân bọn họ đoạt đi mẹ.
Tuy nhiên hai đứa nhỏ cũng không phải là ghen tuông.
Ngay lập tức hai mắt của tiểu Niệm Khanh liền ngập nước, tràn ngập bi thương hỏi: “Mommy, điều cha nói là sự thật sao? Mẹ đây là không cần con cùng anh trai nữa sao!”
“Sao có thể như vậy chứ?mẹyêu các con nhất, cha nói bậy, chúng ta đang ăn cơm, ăn xong cơm liền lập tức về nhà.”
Nói xong, Nam Khuê xoay người trừng mắt nhìn Lục Kiến Thành: “Anh đừng nói bậy, đã dọa bọn nhỏ sợ rồi.”
“Em ăn tiếp đi, anh đi nói chuyện một lát.” Lục Kiến Thành đem mấy món ăn vừa được mang lên chuyển đến trước mặt của Nam Khuê.
Sau đó, anh liền cầm điện thoại đi ra cửa.
Tìm một nơi tương đối yên tĩnh, Lục Kiến Thành nhìn về phía video: “Được rồi,mẹkhông ở bên cạnh ba, cho nên các con không cần khóc.”
“cha, ba nói cái gì vậy?”
“Tự các con hiểu rõ, hơn nữa các con khócmẹcũng không nhìn thấy, thật sự vẫn muốn diễn sao?”
Kỹ năng diễn xuất đã bị vạch trần, hai đứa nhỏ đồng thời tức giận bất bình nhìn anh: “Hừ, ba mau đemmẹtrả lại cho chúng con, ba cũng đã bao nhiêu tuổi rồi? Còn dính mommy, không cảm thấy ngượng ngùng xấu hổ sao!”
“Lục Tư Mặc, Nam Niệm Khanh, ba cần phải nhắc nhở các con một chút, các con cũng đã năm tuổi, ở nhà trẻ vẫn học lớp chồi hay sao? Các con sao hông ai chịu đi hỏi mấy bạn học của mình, còn có ai từ sáng tới tối vẫn dính lấy mẹ của mình không?”
Hai đứa nhỏ: “”
Người cha này hoàn toàn không biết nhường bọn họ.
Quá khó tiếp nhận rồi.
“Con mặc kệ, dù sao hiện tại cũng đã 7 giờ, nếumẹ8 giờ còn không có trở về, chúng con liền đi tìm bà nội để bà phân xử.” Cuối cùng, tiểu Tư Mặc cũng dùng đến đòn sát thủ.
Mặt của Lục Kiến Thành cuối cùng cũng đen lại.
“Các con sao lại cái gì cũng đi tìm bà nội vậy chứ?”
“Bởi vì bà nội sẽ chống lưng cho chúng con nha!”