Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Kiến Thành nhìn Chu Hiểu Tinh: "Đứng lên đi, cho dù cô quỳ đến lúc thế giới này có sụp thì tôi cũng sẽ không thay đổi suy nghĩ, những đau khổ mà vợ tôi phải chịu, tôi nhất định phải đòi lại cho cô ấy."  

 

Lúc này cảnh sát đi đến.  

 

Khi thấy vết thương trên người Lục Kiến Thành, họ lập tức tiến lên hỏi thăm.  

 

Lục Kiến Thành vừa định lên tiếng thì Chu Hiểu Tinh đang quỳ trên mặt đất lao đến trước mặt cảnh sát: ''Là tôi, thật xin lỗi, là tôi đột nhiên bị quỷ ám, vết dao sau lưng anh ấy là do tôi làm.''  

 

''Tại sao lại đâm người khác?" Cảnh sát hỏi.  

 

Chu Hiểu Tinh lau vết máu trên trán, sau đó chỉ Lục Kiến Thành, kiên định nói.  

 

"Còn có thể vì cái gì nữa? Anh ta yêu người phụ nữ khác, còn nhất quyết đòi rời xa tôi."  

 

''Tôi không chịu được nữa nên mới làm anh ta bị thương.''  

 

Cảnh sát quay người hỏi Lục Kiến Thành: ''Có đúng là như vậy không?"  

 

Trong mắt Lục Kiến Thành có chút do dự.  

 

Cuối cùng anh gật nhẹ đầu, nhẹ nhàng chấp nhận.  

 

Về phần Chu Hiểu Tinh nhận tội, đây vốn là tội của mẹ cô ta, đối với anh mà nói cũng không quá khác nhau.  

 

Nhưng đối với Chu Hiểu Tinh mà nói, đây là lần đầu tiên cô ta hi sinh bản thân, dũng cảm bảo vệ mẹ của mình trong suốt hơn hai mươi năm được bà ta bảo vệ.  

 

Mặc dù tính cách của bà Chu không tốt, tính tình cũng không ổn.  

 

Thậm chí là một người phụ nữ thực dụng đến mức khiến người ta căm hận.  

 

Nhưng có một chuyện không ai có thể nói bà ta sai.  

 

Là một người mẹ, bà ta đã dốc hết sức lực của mình chỉ để con gái vui vẻ hạnh phúc.  

 

Đã lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên Chu Hiểu Tinh làm gì đó cho mẹ mình.  

 

Cho nên cô ta không hối hận.  

 

Ngược lại cô ta còn cảm thấy rất vui vẻ, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn.  

 

Trước khi đi, cô ta nhìn về phía cha Chu: "Cha, mẹ giao cho cha."  

 

''Bà ấy vì cha mà vất vả cả một đời, cũng đã chăm sóc cha cả một đời, bây giờ đến lượt cha chăm sóc mẹ, xin cha đừng ghét bỏ mẹ, cha nhất định phải chăm sóc mẹ thật tốt, được không?'' Chu Hiểu Tinh dặn dò cẩn thận.  

 

Cha Chu nghiêm túc gật đầu: "Con yên tâm, cha nhất định sẽ chăm sóc bà ấy thật tốt.''  

 

''Được."  

 

Chu Hiểu Tinh gật đầu, khóe miệng nâng lên thành một nụ cười nhạt.  

 

Lúc này ánh nắng giữa trưa chói mắt chiếu lên người cô ta, khiến cô ta trở nên ấm áp hơn, không còn u buồn như cũ.  

 

Chu Hiểu Tinh đón ánh nắng ấm, cô ta nhìn Lục Kiến Thành, nhẹ nhàng nói bằng khẩu miệng: ''Cảm ơn anh."  

 

Khẩu hình rất đơn giản, tất nhiên Lục Kiến Thành cũng nhìn thấy.  

 

Nhưng anh cũng không thương hại hay cảm thấy day dứt.  



Đây là sự trừng phạt mà hai mẹ con cô ta xứng đáng phải nhận. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK