Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hỏi ra những lời này, vạn phần gian nan, cũng hao lượng lớn sức của anh ấy.

Nam Khuê lắc đầu: “Thay vì nói làm hòa, không bằng nói tôi hòa giải với chính mình, gần đây đã trải qua rất nhiều chuyện, trái tim tôi bình tĩnh hơn rất nhiều, cũng luôn tự nhủ không nên sống nỗi ám ảnh nữa.”

“Hiện tại cứ thuận theo tự nhiên, đi một bước xem một bước, rất nhiều chuyện tôi cũng không muốn cố ý hướng đến nữa.”

“Được, có cần gì có thể tìm tôi.”

“Ừm, cảm ơn anh.”

Hai người cùng nhau ăn cơm xong, vừa đưa Nam Khuê đến khu chung cư, Chu Tiễn Nam đãnhận được điện thoại của Chu Cẩm.

“Alo, chị, sao vậy?”

“Nam Khuê về nhà chưa?” Chu Cẩm hỏi.

“Đến cửa khu chung cư rồi, sắp tới rồi.” Chu Tiễn Nam trả lời.

“Được, vậy em đưa cô ấy về rồi trở về bệnh viện, chị có chút việc tìm em.”

Nam Khuê nghe thấy, chủ động nói: “Tiễn Nam, nếu chị ấy tìm anh, vậy anh cứ để tôi ở cửa khu chung cư là được rồi, không cần đưa tôi lên, một mình tôi được rồi.”

“Tôi vẫn nên đưa em đi lên.” Chu Tiễn Nam lo lắng nói.

“Được rồi, yên tâm đi, an ninh của khu chung cư này vẫn luôn làm rất tốt, các bảo vệ đều trực 24/24, hơn nữa đều rất nghiêm túc, cho nên anh không cần lo lắng cho tôi đâu.”

Bởi vì bây giờ Nam Khuê vẫn đang ở nhà của Lâm Niệm Sơ.

Sở dĩ lúc trước cô ấy mua nhà ở khu chung cư này là bởi vì dịch vụ an ninh và bảo mật ở đây rất tốt.

Bởi vì do quay phim, cô ấy thường xuyên phải xuất phát và về nhà lúc nửa đêm, cho nên cố ý mua chung cư có ninh tốt này.

“Vậy em vào cửa rồi gọi điện thoại cho tôi.”

“Được, anh mau trở về đi, đừng để chị ấy chờ lâu.”

“Ừm.”

Nam Khuê ở gần bệnh viện, hơn nữa giờ cao điểm, cho nên Chu Tiễn Nam hơn mười phút thì đã đến.

Vừa dừng xe xong từ thang máy đi lên, đã phát hiện Chu Cẩm đã ở cửa thang máy chờ anh ấy.

“Chị, chị tìm em…” có chuyện gì?

Lời nói trong miệng Chu Tiêm Nam còn chưa nói xong đã bị Chu Cẩm mắng một trận: “Chu Tiễn Nam, lá gan của em lớn thật, cánh cứng rồi đúng không? Hử?”

“Chị, đã xảy ra chuyện gì vậy? Chị đang nói gì đó.”

Chu Tiễn Nam kéo Chu Cẩm đi đến ngồi xuống bên cạnh.

“Còn giả bộ hồ đồ với chị, trong lòng em có cái gì, chị em giống như gương sáng có thể nhign thấu, cũng chỉ có em mới có thể nghĩ ra cái ý tưởng quỷ quái này, lại dám lừa gạt mẹ, em còn có tiền đồ không?”

Lần này, Chu Cẩm xem như đã rõ ràng.

Chu Tiễn Nam ngược lại thản nhiên: “Chị, quả nhiên cái gì cũng không thoát khỏi đôi mắt chị.”

“Người khác thì thôi, em là chị nhìn từ nhỏ đến lớn, lúc em nắm tay Nam Khuê vừa vào, chị đã biết là giả, cũng chỉ có Kiều Kiều khá đơn thuần, cho nên sẽ tin ngay lặp tức, mẹ thì rất vui, hơn nữa quá tin tưởng em, không có bất kỳ nghi ngờ gì với em, cho nên cũng tin.”

“Chị ngươi tốt xấu gì cũng là người lăn lộn trong thương trường, gặp qua bao nhiêu chuyện lừa ta dối người, mánh khóe như vậy chị liếc mắt một cái đã nhìn thấu.”

Chu Cẩm nói xong, cũng tức giận.

“Nói cho chị biết em nghĩ thế nào?”

Chu Tiễn Nam cúi đầu, một lúc lâu mới ngẩng đầu lên, giọng nói trở nên nặng nề: “Chị, chị cũng không cần gạt em nữa, em biết tình hình lần này của mẹ không ổn lắm, hai người muốn mời giáo sư Phòng, nhưng luôn không mời được ông ấy, chỉ có một mình chị chống lại tất cả gánh nặng và áp lực.”

“Sở dĩ không nói cho em biết, chắc là chị và mẹ cùng nhau quyết định, chính là sợ em lo lắng, sợ em phân tâm.”

“Chọn con đường này, lúc theo nghề này, em đã có lỗi với mẹ rồi, bây giờ mẹ bị bệnh, em càng cảm thấy có lỗi với mẹ, nếu chuyện em có bạn gái là điều mẹ tha thiết mong ước, em cũng muốn cố gắng hết sức để mẹ vui vẻ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK