Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi nói cho ông biết, đừng nói là quỳ, cho dù ông quỳ trước mặt tôi ba ngày ba đêm, đầu đập đến nát cũng vô dụng, tôi sẽ không bỏ qua cho Nam Khuê.”

Nói xong, Quý Dạ Bạch xoay người, sải bước rời đi.

Từ mắt anh ta chảy ra một giọt nước mắt.

Nhưng đã nhanh chóng bị gió thổi khô.

Lục Minh Bác không phải đang cầu xin mà ngược lại từng lời ông nói, từng động tác của ông đều như cắt vào da thịt anh ta, khiến anh ta đau đớn chảy máu.

Khiến anh ta đau đến tận xương cốt.

Rõ ràng là cùng một người cha mà ông lại không hề quan tâm đến anh ta, ngược lại còn vô cùng chán ghét.

Còn đối với Lục Kiến Thành lại nỗ lực đến mức này?

Buồn cười không?

Cha của anh ta vì một đứa con trai mà quỳ xuống trước mặt đứa con trai khác để cầu xin, đây đúng là chuyện nực cười nhất anh ta từng biết.

Nhưng vậy thì sao chứ?

Lục Minh Bác vẫn làm.

Cũng đúng vào giây phút này, Quý Dạ Bạch hoàn toàn hiểu rõ.

Có một số người vừa chào đời đã là con cưng, có cha thương, mẹ thương, cha mẹ yêu mến.

Còn có một số người, cho dù đến cuối cuộc đời cũng không được cha mẹ che chở thương yêu.

“Quý Dạ Bạch ơi là Quý Dạ Bạch, mày thua rồi, thua một cách triệt để!”

Anh ta ngồi một mình trong xe, hút hết điếu này đến điếu nọ.

Khói trắng quanh quẩn, gương mặt anh ta cũng dần trở nên mơ hồ.

Không rõ qua bao lâu, đau đớn trên người càng rõ hơn.

Anh ta tắt thuốc, đưa tay lấy thuốc, lúc mở hộp thuốc ra mới phát hiện đã hết thuốc.

Anh ta đưa tay tìm thuốc được kê trên người, anh ta nghĩ thầm, lần này nên kê nhiều thuốc hơn một chút, có lẽ sẽ chống đỡ được trong một thời gian.

Nhưng sờ đi sờ lại mới phát hiện trong túi rỗng tuếch, cái gì cũng không có.

Cẩn thận suy nghĩ một lúc, anh ta đoán có lẽ do lúc lấy đồ trong quán cà phê đã làm rơi rồi.

Anh ta ngẩng đầu ngồi yên trên ghế, cố gắng chịu đựng qua cơn đau.

Mồ hôi trên trán ngày càng nhiều, cơ thể cũng ngày càng đau đớn, càng ngày càng khó chịu đựng.

Quý Dạ Bạch cứ như vậy cắn môi chịu đựng.

Một lúc sau anh ta dùng giấy lau mồ hôi trên trán.

Ít nhất cũng chịu được cơn đau này.

Nam Khuê nói rất đúng, chuyến bay của Lục Kiến Thành là âm mưu của anh ta.

Anh ta đã tính toán hết tất cả những nhân tố có thể tính được, sau đó giao hết mọi việc cho ông trời.

Thậm chí lúc Lục Kiến Thành lên máy bay anh ta còn nói với mình, không trách anh ta được, tất cả đều là số mạng của Lục Kiến Thành thôi.

Cho nên giao phó cho ông trời là câu trả lời tốt nhất.

Nhưng không ai nghĩ rằng…

Mọi chuyện lại kì diệu như vậy.

Máy bay thật sự xảy ra chuyện.

Nhưng giây phút này, anh ta phát hiện mình không vui vẻ như trong tưởng tượng.

Anh ta không vui, không hưng phấn, cũng không có chút cảm giác thành tựu nào.

Ngược lại còn cảm thấy vắng vẻ trong lòng.

Anh ta đã đạt được gì chứ?

Suy nghĩ kĩ lại, ngoài mất đi, hình như anh ta không đạt được gì cả.

Còn nữa, đứa nhỏ trong bụng Nam Khuê là việc ngoài dự liệu của anh ta.

Quả thật anh ta có thể ra tay với tất cả mọi người, nhưng lại không thể ra tay với Nam Khuê.

Anh ta thừa nhận, trong một giây phút nào đó, anh ta đã thật sự động lòng, cũng đã từng yêu cô.

Anh ta thậm chí còn nghĩ, nếu như trong cuộc đời mình có thể gặp được một người phụ nữ như vậy thì anh ta có lẽ sẽ không ôm khư khư sự cố chấp của mình như thế.

Nhưng kích thích anh ta nhất chính là đứa nhỏ trong bụng cô.

Lục Kiến Thành không còn, nếu như Nam Khuê cũng trở thành kẻ giết người thì anh ta không thể tưởng tượng được đứa bé này sau khi sinh sẽ phải sống như thế nào.

Còn hai đứa bé song sinh kia nữa, trong nháy mắt chúng sẽ trở thành người đáng thương nhất, người cô độc nhất thế giới này.

Giống như anh ta trước đây vậy.

Tuổi thơ của anh ta quá cô đơn, quá bất hạnh.

Mỗi một đứa bé đều không nên giẫm lên vết xe đổ này, mỗi đứa bé đều nên được hạnh phúc, được vui vẻ.

Anh ta không có cách nào thay đổi tuổi thơ của mình, nhưng anh ta có thể thay đổi tuổi thơ của người khác.

Cho nên anh ta đã sớm suy nghĩ kĩ, nhất định phải để Nam Khuê bình an ra ngoài.

Chỉ là có rất nhiều chuyện anh ta không thể nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK