Nhưng hoàn toàn không có tác dụng.
Đột nhiên, ánh mắt của người đàn ông nhìn vào thân thể ướt đẫm mồ hôi của Đông Họa.
Đôi mắt đó sáng lên.
“Hai cô gái, nói thật với hai cô, bọn họ mà không đưa cho tôi thứ tôi muốn, hai người chắc chắn sẽ chết. Nhưng”
Người đàn ông bỗng cười gian ác, đưa tay nâng cằm Đông Họa lên: “Cô còn có chút giá trị lợi dụng, nếu cô có thể hầu hạ tôi, khiến tôi vui vẻ, thoải mái, tôi có thể xem xét giữ lại mạng cho các người và đứa bé kia.”
“Không.”
Nam Khuê bỗng nhiên hét lên, tiếng hét rất lớn.
Cô chống đỡ cơ thể lảo đảo đi lên phía trước Đông Họa, ngăn cô ấy lại phía sau, dũng cảm bảo vệ cô ấy.
“Ôi thật là tình chị em sâu nặng, rất cảm động.”
Người đàn ông nói rồi lại đưa tay ra.
Nam Khuê gạt bàn tay mập mạp của anh ta ra: “Cút đi, đừng động vào cô ấy.”
“Người mà các anh muốn bắt là tôi, thả cô ấy ra, nếu không, tôi thành ma cũng sẽ không tha cho anh.”
Người đàn ông khịt mũi, lúc này người phía sau tiến lên nói vài câu.
Bỗng nhiên, ánh mắt của anh ta nhìn vào bụng bầu to của Nam Khuê, cười nham hiểm: “Nhìn xem, da thịt mềm mịn này, thật khiến người ta không nỡ.”
“Nhưng, tôi đột nhiên thấy cô nói đúng, một người phụ nữ bình thường tôi thấy nhiều rồi, nhưng phụ nữ mang thai mà đẹp như vậy, thì thật sự là lần đầu mới thấy.”
Đông Họa giận run người, cô ấy định bước lên phía trước, nhưng Nam Khuê lúc này giống như một bức tường chắn trước người cô ấy.
“Họa Họa, nghe lời mình!”
“Trước đây đều là cậu bảo vệ mình, lần này đổi lại để mình bảo vệ cậu, được không?”
‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’
Đông Họa đương nhiên không chịu, cô ấy lắc đầu, nước mắt chảy dài: “Không, Khuê Khuê, đừng.”
“Nghe lời mình, chúng ta không giống nhau!”
Cô hiểu tình hình của bản thân lúc này, cô đã không thể chịu đựng được nữa rồi.
Vì kết quả đã định trước là sẽ “chết”, nên có thể dùng bản thân để bảo vệ Họa Họa, cô cảm thấy rất đáng.
Họa Họa không giống cô, cô ấy còn chưa kết hôn, thậm chí ngay cả bạn trai cũng chưa có.
Cuộc sống của cô ấy không thể bị hủy hoại như thế này được.
Ngay khi Nam Khuê vừa nói xong, cơn đau đớn dữ dội lại dồn dập tới.
Cô đau tới mức đứng không vững, chỉ có thể đỡ nửa người trên mặt đất.
Lúc này, Đông Họa chủ động bước tới chỗ người đàn ông: “Tha cho cô ấy đi, cô ấy sắp sinh rồi, rất nhanh sẽ chảy rất nhiều máu, cảnh tượng đó sẽ vô cùng đẫm máu.”
Người đàn ông cười, nắm lấy tay Đông Họa kéo cô ấy ra ngoài cửa.
“Họa Họa”
“Không, không được”