Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lập tức mở cửa ra, cô ta có chút ngoài ý muốn hô: "Tổng giám đốc Lục, sao anh lại tới đây?”  

 

Lục Kiến Thành nhìn cô ta một cái, sau đó đi thẳng vào nhà, ngồi xuống ghế trong phòng khách.  

 

“Tổng giám đốc Lục, mời anh uống nước!” Tiểu Sảng bưng một ly nước ấm đặt trước mặt Lục Kiến Thành.  

 

Lục Kiến Thành nhìn ly nước kia, nhưng vẫn chưa uống.  

 

Đột nhiên, anh đứng dậy và đi vòng quanh nhà.  

 

Rất nhanh, tắt những ánh đèn sáng nhất trong nhà, chỉ để lại mấy ngọn đèn nhỏ mông lung mờ ảo.  

 

Lộ ra ánh đèn như vậy, anh nhìn người phụ nữ đối diện, quả thực rất giống Khuê Khuê như được khắc từ một khuôn.  

 

"Khuê Khuê..."  

 

Giây phút kia, cách xưng hô trong miệng anh suýt chút nữa đã nói ra.  

 

Nhưng vẫn cứng rắn nhịn xuống.  

 

"Trong nhà có rượu không?" Lục Kiến Thành mở miệng hỏi.  

 

"Không có, anh muốn uống à? Bây giờ tôi sẽ đi xuống dưới mua nó cho anh.”  

 

"Ừm." Trong cổ họng nhẹ nhàng tràn ra một âm tiết ngắn gọn, Lục Kiến Thành gật đầu.  

 

Đại khái khoảng vài phút sau, Tiểu Sảng mang theo rượu trắng và rượu vang đỏ lên.  

 

"Muốn tôi rót cho anh không?"  

 

Cô ta nhìn về phía gương mặt đẹp trai của Lục Kiến Thành, vô cùng đẹp trai, trái tim điên cuồng nhảy lên.  

 

May mắn ánh đèn không quá sáng, nếu không hai má cô ta đỏ ửng căn bản là không che giấu được.  

 

"Được."  

 

Rất nhanh, Tiểu Sảng rót rượu trắng cho Lục Kiến Thành.  

 

Lúc này đây, Lục Kiến Thành tiếp nhận, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.  

 

Ngay sau đó, là ly thứ hai, ly thứ ba...  

 

"Tổng giám đốc Lục, anh uống quá nhanh, dễ say, tôi sào cho anh mấy món ăn, anh đợi một chút được không?" Tiểu Sảng có chút sợ hãi nói.  

 

"Không cần."  

 

Dứt lời, lại là một ly rượu vào bụng.  

 

Sau đó, anh ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tiểu Sảng, giọng nói trở nên dịu dàng: "Cô không cần phải làm bất cứ điều gì, ngồi đối diện với tôi, giữ im lặng và không nói chuyện."  

 

Tiểu Sảng nghe vậy, đang muốn mở miệng trả lời " Được.”  

 

Nhưng Lục Kiến Thành đã đưa tay đặt lên miệng mình, giọng nói nhẹ nhàng vô cùng trầm thấp: "Suỵt, từ giờ trở đi.”  

 

"Đừng nói chuyện, ngàn vạn lần đừng nói chuyện, cứ yên lặng ngồi như vậy là tốt rồi." Anh lặp lại điều đó một lần nữa.  

 

Sau đó, bắt đầu uống rượu vang trắng của mình.  



Bữa rượu này, không nhớ đã uống bao lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK