Bên kia, lại là giọng nói của Tiểu Tư Mặc vang lên: “Chú Chu, là cháu, Tư Mặc.”
“Chú Chu, chú có biết không? Cháu đã tìm được cha rồi, cháu xin lỗi, Tư Mặc đã giấu chú, cháu luôn muốn về nước là muốn tìm cha.”
“Bây giờ cháu đang ở cùng cha, chú Chu chú đừng lo nhé.”
Trong chốc lát, trong lòng cảm xúc phức tạp, Chu Tiễn Nam nghiêm túc dặn dò: “Được rồi, Tư Mặc nhất định phải ngoan và nghe lời, sau này có việc thì có thể gọi cho chú Chu bất cứ lúc nào.”
“Ừm, chú Chu cảm ơn chú, bây giờ cháu phải đưa cha đi tìm mẹ.”
“Được, chú ý an toàn nhé.”
Cúp điện thoại, trong lòng Chu Tiễn Nam gần như ào ào vũ bão.
Năm đó, Khuê Khuê bị tai nạn giao thông, anh ấy đã cứu Khuê Khuê ra từ trong vụ tai nạn đó.
Khuê Khuê cho rằng Lục Kiến Thành vứt bỏ cô ấy và con, cho nên cô đã đề nghị anh ấy giúp cô giả chết rời đi.
Thời gian gấp gáp, anh ấy vốn đang bối rối.
Nhưng ngày hôm đó, có một vụ gây rối y tế trong bệnh viện.
Người chết cũng là một phụ nữ mang thai và là cô nhi.
Bởi vì nhà chồng không đồng ý sinh mổ, từ chối ký tên, nên mẹ chồng ngồi ở dưới đất vừa khóc vừa làm ầm ĩ vừa mắng nhiếc, kiên trì phải sinh thường, bác sĩ cũng không dám tùy tiện mổ lấy thai.
Cuối cùng, đứa bé chết lưu và sản phụ cũng chết.
Một xác hai mạng, một bi kịch cực lớn.
Nhưng nhà chồng sản phụ lại bắt đầu càn quấy, nhất định nói rằng là trách nhiệm của bác sĩ, yêu cầu bệnh viện bồi thường.
Bởi vì cách rất gần phòng sinh, cho nên anh ấy biết chuyện này.
Anh ấy nhờ người đi tìm hiểu thì được biết, khuôn mặt và dáng người của sản phụ đó rất giống với Nam Khuê.
Cho nên ngay tức thì, anh ấy đã nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Cho nhà chồng sản phụ kia một số tiền lớn, anh ấy đề nghị sẽ chôn cất sản phụ tử tế, người nhà chồng liền giao sản phụ cho anh ấy.
Làm cảnh sát nhiều năm, anh ấy cũng biết rất nhiều người có kỹ thuật về phương diện nào đó.
Mà hóa trang xuất sắc, chính là một trong số đó.
Sau khi trang điểm xong, anh ấy đi xem, khuôn mặt đó gần như giống y hệt Khuê Khuê, hoàn toàn có thể lấy giả làm thật.
Nhưng sợ bị Lục Kiến Thành nhận ra, cho nên anh ấy cố ý bố trí ở trong một căn phòng có ánh đèn mờ mịt.
Như thế này, cho dù Lục Kiến Thành nhìn ở khoảng cách gần, cũng sẽ không nghĩ người này là giả.
Mà người hóa trang cho sản phụ đó, chính là người mà anh ấy tìm đến khi Lục Kiến Thành đề nghị trang điểm vào ngày hôm đó.
Lần đó, cô ấy lại tăng cường trang điểm thêm lần nữa.
May mắn là lần đó, quần áo không phải do Lục Kiến Thành thay.
Nếu không, vết sẹo mổ lấy thai không cánh mà bay trên bụng sẽ tiết lộ tất cả.
Tất cả, đều trông có vẻ đáng sợ nhưng không có bất cứ nguy hiểm nào.
Chỉ có điều, sau đó Lục Kiến Thành bệnh tình nguy kịch, Khuê Khuê lựa chọn đi gặp anh.
Mà sau đó…