Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Phong cố tình không xây tường bao quanh, nơi này giống như công viên, bất cứ ai cũng có thể tự do đi lại.

Chỉ là, ở đây không cho phép dẫm lên cỏ và làm hỏng đồ công cộng.

Nếu bị phát hiện, sẽ bị phạt rất nặng.

“Bịch!”

Ba người Lý Phong vừa mới đến khu đất trống.

Liền nhìn thấy có hai mươi mấy người mặt mày hung hãn, vô cùng ngạo mạn đứng ở đó.

Một người trong số đó, hung hăn đạp đổ cái đèn bên đường.

Cái đèn này, được để trên nền đất, chỉ cao đến đầu gội người đi đường.

Nó cũng được Châu Tồn Mậu thiết kể tỉ mỉ.

Không chỉ tạo hình đẹp, mà còn rất thực dụng.

Người đàn ông đạp đổ đèn là Mã Vĩ Tài.

Là người bảo kê của khu này.

Mã Vĩ Tài một chân đạp vỡ đèn thủy tinh, đứng đó giễu võ dương oai: “Gọi ông chủ mấy người ra đây cho tôi”.

Lúc này, bên đường phía sau cách nơi Mã Vĩ Tài đứng không xa, có một chiếc xe Rolls Royce đỗ ở đó.

Chu Hạn Văn tay cầm cốc rượu vang, vẻ mặt khinh khỉnh cười cợt quan sát khung cảnh trước mắt.

Chương 332: Anh ta rất thích chà đạp lên danh dự người khác

Triệu Xương Hà ngồi ở bên cạnh hắn với vẻ mặt nịnh hót.

"Cậu Chu, Mã Vĩ Tài này nổi danh là cáo già ở khu vực quanh đây”.

"Quen biết rất nhiều người trong thế giới ngầm”.

“Một cuộc gọi là có thể gọi hàng trăm người đến”.

"Tiếp theo, cậu cứ yên tâm mà xem hắn ra tay đi”.

Chu Hạn Văn cười như bố đẻ em bé.

Trong mắt anh ta, tập đoàn Lăng Tiêu chỉ là một cái xưởng nhỏ không là cái thá gì trên thị trường.

Họ sống trong kẽ hở giữa thế giới nổi và thế giới ngầm.

Không bên nào dám đắc tội với họ.

Tập đoàn Lăng Tiêu đến từ cái Đông Hải bé tí tẹo, vừa mới đến Thành Hải đã để cho tên đầu sỏ này xử lý bọn họ thì còn gì bằng.

Chu Hạn Văn đã bắt đầu hình dung ra cử chỉ đáng thương và đau khổ của Hứa Mộc Tình khi cô lâm vào bước đường cùng.

Bây giờ, cho dù là ở rất xa, chỉ cần nhìn thấy Hứa Mộc Tình, thì anh ta liền cảm thấy rạo rực bứt rứt.

Vẻ đẹp của Hứa Mộc Tình đã vượt qua những người nổi tiếng mà anh ta thường bỡn cợt.

Ở Hứa Mộc Tình, anh ta nhìn thấy một khí chất mà người bình thường không có.

Nụ cười của cô thật hoàn hảo và đầy quyến rũ.

"Người phụ nữ này phải là của tôi”.

"Cô ta chỉ có thể thuộc về tôi thôi!"

Chu Hạn Văn nở nụ cười xấu xa.

Đúng lúc này, anh ta nhìn thấy Lý Phong bên cạnh Hứa Mộc Tình.

Nhìn thấy một người đàn ông đứng cạnh người phụ nữ mà mình đang thích.

Anh ta khó chịu!

Anh ta chỉ vào Lý Phong, lạnh lùng nói: "Bảo Mã Vĩ Tài đánh gãy tay gãy chân thằng đàn ông bên cạnh Hứa Mộc Tình, đánh cho hắn vãi ra quần cho tôi!"

Sau khi nhận được cuộc gọi, Mã Vĩ Tài ngay lập tức chuyển sự chú ý sang Lý Phong và Hứa Mộc Tình.

"Ồ, nhỏ này trông cũng được đấy!"

Trong khi nói chuyện, Mã Vĩ Tài dẫn theo đám đệ của mình, đón đầu Lý Phong và Hứa Mộc Tình.

"Người đẹp, thời tiết hôm nay đẹp thật đấy, trời trong gió nhẹ”.

"Ở đây cây cối rậm rạp như vậy, hay là vui vẻ với anh đây một chút đi?"

Lý Phong nhẹ nhàng phun ra hai chữ.

"Vả mồm”.

"Bốp!"

Vương Tiểu Thất không biết từ đâu nhảy ra, tát cho Mã Vĩ Tài một cái.

"Mẹ kiếp, mày dám đánh tao! Lên cho tao!"

Khi có lệnh, Mã Vĩ Tài và hai chục tên đệ của hắn ngay lập tức lao về phía Vương Tiểu Thất và Lý Phong.

Nhìn thấy đám Mã Vĩ Tài giơ nắm đấm lên, lần lượt hùng hổ lao về phía Lý Phong và Vương Tiểu Thất.

Chu Hạn Văn cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK