Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Pháo hoa rực rỡ tuyệt đẹp, giống như tình yêu của bọn họ tại thời điểm này.  

 

Lãng mạn và tươi đẹp.  

 

Lúc buông ra, Lục Kiến Thành ôm chặt Nam Khuê từ phía sau.  

 

Tay anh, nắm lấy tay cô, năm ngón tay đan xen vào nhau, giống như cặp tình nhân yêu thương dính nhau nhất  

 

"Rất muốn hôn em ở nơi pháo hoa rực rỡ nhất, nhưng sợ ảnh hưởng không tốt, chỉ có thể trốn dưới tàng cây rồi vụng trộm hôn em."  

 

Nam Khuê mím môi cười khẽ, sau đó cô cũng phản ứng lại.  

 

"Có chút tiếc nuối." Cô nói.  

 

Nam Khuê lắc đầu: "Không, mỗi khoảnh khắc ở bên anh đều rất đẹp, hơn nữa anh không cảm thấy như vậy càng kích động sao?”  

 

"Ồ...?" Giọng nói khe khẽ của Lục Kiến Thành: "Thì ra Khuê Khuê thích kích thích như vậy, vậy sau này chúng ta sẽ thử nhiều lần..."  

 

Lời trong miệng anh còn chưa nói hết, đã bị Nam Khuê đưa tay che lại.  

 

"Anh đừng nói bậy, em không phải có ý kia."  

 

"Vậy Khuê Khuê em có ý gì?"  

 

"Em... Ý em là thỉnh thoảng và... trường hợp đặc biệt. ”  

 

Pháo hoa trên bầu trời vẫn đang nở rộ, chiếu sáng khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ của cô.  

 

Từng đợt pháo hoa, phóng lên bầu trời, nở ra những bông hoa rực rỡ nhất, thắp sáng cả bầu trời đêm.  

 

Thời tiết có chút lạnh.  

 

Gió cũng lớn.  

 

Nam Khuê kéo tay Lục Kiến Thành, chuẩn bị về nhà.  

 

Lục Kiến Thành nhìn đồng hồ đeo tay, giữ chặt cô lại: "Chờ chút!”  

 

"Chờ cái gì?"  

 

Nam Khuê vừa dứt lời, đột nhiên, một hình trái tim rực rỡ chói mắt nở rộ trên bầu trời!  

 

 

 

Chẳng mấy chốc, một trái tim tiếp theo lại nổ tung trên bầu trời.  

 

Toàn bộ cảnh đẹp và rung động.  

 

Thật lãng mạn.  

 

Nam Khuê nhìn, kinh ngạc hét lên: "Wow, cái này lãng mạn quá, thật không biết là cô gái nào có thể nhận được lời tỏ tình như vậy, thật may mắn.”  

 

Nói xong, ánh mắt cô sáng lấp lánh.  

 

Mắt làm bộ hâm mộ.  

 

Trong lòng Lục Kiến Thành lại căng thẳng, có chút khó chịu.  

 

Anh đưa tay, ôm chặt Nam Khuê.  

 

Trước kia rốt cuộc anh đã đối xử kém với cô như thế nào, mà làm cho cô ngay cả tận mắt nhìn thấy cũng không dám nghĩ đến mình.  

 

"Vì sao phải là của một cô gái khác? Mà không phải là của riêng em?” Lục Kiến Thành hỏi.  

 

"Em... em sao?” Nam Khuê có chút sững sờ, sau đó nói: "Em không dám nghĩ đến những điều này.”  

 

"Vì sao không dám?"  

 

Nam Khuê xoay người ôm lấy anh, mãi cho đến khi vùi đầu vào lòng anh mới mở miệng: "Luôn cảm thấy quá mơ mộng, giống như một câu chuyện cổ tích, cuộc đời em chưa từng nhận được lời tỏ tình như vậy, cũng chưa từng trải qua sự lãng mạn và kinh ngạc đầy cảm xúc như vậy.”  

 

"Cho tới nay, đều là em nhìn người khác tỏ tình, được yêu thương, được che chở."  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK