Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Chính là người ..." Lục Kiến Thành khó chịu nói: "Người đàn ông mà em nói đã yêu thầm mười năm, đã thích mười năm."  

 

Nghe được lời này, đầu tiên Nam Khuê sững người một chút.  

 

Ngay sau đó cô lập tức hiểu ra.  

 

Cô mím môi, khóe miệng cong lên một nụ cười rạng rỡ.  

 

Đồ ngốc.  

 

Lục Kiến Thành, đồ đại ngốc này.  

 

Đến bây giờ anh thậm chí còn không biết "người kia" chính là mình.  

 

Nhưng mà cũng không thể trách cô.  

 

Đều do chính anh thôi.  

 

Lần đầu tiên trên sân thể dục, cô muốn nói với anh, nhưng mà anh không nghe.  

 

Lần thứ hai ở phòng tắm, cô nằm trên bồn tắm nói, nhưng anh vừa đi ra khỏi nhà tắm, không nghe thấy.  

 

Còn lần thứ ba, cô dường như chỉ nói cô thích anh.  

 

Cô quả thực vẫn chưa nhắc đến anh là người cô đã yêu mười năm, cho nên anh vẫn không biết, vẫn luôn hiểu lầm.  

 

Được rồi, nếu anh đã không biết, cô sẽ nhân cơ hội này dày vò anh một chút. Ai bảo anh trước kia luôn làm cô đau lòng, luôn làm cô buồn chứ.  

 

Hừ……  

 

Lần này để cô thong thả một lần, cho anh sốt ruột một lần.  

 

Nhìn thấy nụ cười trên khóe miệng Nam Khuê, trong lòng Lục Kiến Thành càng thêm rầu rĩ.  

 

Vốn dĩ không nên quá so đo với tên đàn ông kia, bởi vì người cô yêu bây giờ là anh, người bên cạnh cô cũng là anh, đáng ra anh nên thỏa mãn rồi.  

 

Hơn nữa lúc cô thích người khác, lúc cô yêu thầm người khác, anh còn chưa xuất hiện, sao anh có thể chỉ trích cô được.  

 

Nhưng mà sau khi yêu cô, anh trở nên bá đạo như vậy, tính toán chi li như vậy đấy.  

 

Anh để ý, anh so đo.  

 

Anh so đo muốn chết.  

 

Nam Khuê một tay chống cằm, hai mắt trong veo nhìn Lục Kiến Thành, trong đôi mắt cô tựa như có vạn ánh sao đang chiếu sáng, làm anh lóa mắt.  

 

Cô vẫn cứ nở nụ cười tươi như vậy, cả người trông thật quyến rũ và động lòng người.  

 

Tất cả những câu hỏi Lục Kiến Thành muốn hỏi đều bị chặn lại trong lòng.  

 

Xem ra anh không cần hỏi lại nữa.  

 

Biểu hiện của cô đã chứng minh tất cả.  

 

Cuối cùng, Lục Kiến Thành vẫn ghen tỵ nói: "Nếu em đã quan tâm người kia như vậy, sao còn nói thích anh, còn đến tìm anh làm gì?"  

 

"Khuê Khuê, bây giờ anh cho em cơ hội, anh sẽ không ngăn cản em nữa, anh cho em cơ hội đi tìm anh ta."  

 

Nam Khuê cười.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK