Chương 87: Mối tình đầu của cô ấy
Tần Vô Đoan thật đẹp trai, nếu như nói Vân
Thành Nam là ngọc ngà dịu dàng vậy thì anh ta là
quân tử như mộc lan, khí phách vững vàng, giỗng
như ngọc trâu xa hoa lại khiêm nhường, người
bình thường không mang theo được.
Tần Vô Đoan thông minh, hai mươi hai tuổi đã
là song học vị kiến trúc học và thương nhân học,
kèm theo là bằng thạc sĩ và tiến sĩ lại còn tiếp tục
học đến tiến sĩ! Hơn nữa anh ta còn là người thừa
kế của nhà họ Tần, bối cảnh thân phận của anh ta
được quyết định rồi, chắc chắn gia đình đã chọn
được một người chỉ định làm vợ anh ta.
Bạch Cẩm Sương là người quá kiêu ngạo mà,
sau khi mà xảy ra chuyện lúc đó cô ấy một chữ
cũng không nói với Tân Vô Đoan.
Cô ấy trực tiếp tìm Trịnh Hoài Thanh diễn
kịch, Trịnh Hoài Thanh đó là người theo đuổi Bạch
Cẩm Sương rất lâu rồi, nghĩ cũng không nghĩ đã
đồng ý rồi. Sau này Tân Vô Đoan xuất ngoại, Bạch
Cẩm Sương đồng ý với Trịnh Hoài Thanh cùng với
anh ta yêu đương. Chỉ có điều Trịnh Hoài Thanh
cuối cùng cũng không cố gắng trân trọng Bạch
Cẩm Sương. Những chuyện này, người bên cạnh
không biết nhưng Lâm Kim Thư suốt ngày bên
cạnh Bạch Cẩm Sương biết việc này ảnh hưởng
rất lớn đối với cô ấy.
Bạch Cẩm Sương đánh nhau, chơi bi-a, đều là
học của Tần Vô Đoan. Sau khi Tần Vô Đoan đi
xuất ngoại, Bạch Cẩm Sương đến gậy bi-a cũng
không chạm vào, tối hôm qua cô cùng với Sở
Tuấn Thịnh đi bắn bi-a, Lâm Kim Thư lúc đó còn
ngạc nhiên một phen.
Lâm Kim Thư trong lòng biết rõ, mặc dù Bạch
Cẩm Sương không nhắc qua về Tần Vô Đoan
nhưng mà tình đầu sao có thể dễ dàng quên đi
được! Người ta thường nói tình đầu là tình khó
quên nhất. Bạch Cẩm Sương không thích bộ dạng
Lâm Kim Thư cẩn thận dè dặt, cô chau mày: “Cậu
không cần phải dè dặt như vậy, tớ lại không phải
là tượng đất, không có dễ dàng bị tổn thương vậy
đâu, nhanh ăn cơm đi, ăn xong cơm còn về nộp
hồ sơ xin việc!” Nghe xong câu này, Lâm Kim Thư
mắt lập tức sáng lên mấy phần. Buổi chiêu Bạch
Cẩm Sương bắt đầu vẽ bản thảo thiết kế. Cô ấy
chọn một bản trong mấy bản thiết kể có tiếng của
giải thi đấu lớn mà tối qua Lâm Kim Thư đưa cho,
cuộc thi trang sức Nắng Mai, vừa mới buổi sáng
đã bắt đầu mở đăng ký, cần nộp bản thảo.
Khi vẽ xong bản thảo thiết kế trực tiếp gửi
qua bưu điện chuyển phát nhanh đến địa điểm,
thời gian chỉ định, giám khảo có thể dựa vào bản
thảo để bình phẩm đánh giá.
Trong một mạch hai ngày, toàn bộ tâm tự suy
nghĩ của Bạch Cẩm Sương, đều đổ vào việc vẽ
bản thảo thiết kế. Chiêu hôm nay, cô ấy vẽ xong
bản thiết kế thì lưu trữ ở trên máy tính, sao lưu ra
một phần. Sau đó đem bản thảo thiết kế nhét vào
một túi giấy riêng biệt để, trực tiếp cầm đi đến
trước quầy tiếp tân. Công ty Mai Thiên chuyển
phát nhanh, đều là gửi qua bưu điện thống nhất,
chỉ cần viết tên và địa chỉ lên mặt ngoài của túi
giấy là được. Bạch Cẩm Sương đưa đồ cho cô gái
ở quầy rồi đi luôn. Bạch Cẩm Sương không biết
một điều là cô vừa đi không lâu, cô gái quây tiếp
tân Miêu Linh nhận được một tin nhắn: “Camera
đã đen rồi, cô chỉ có hai phút, nhanh chóng giải
quyết đồ vật đi!” Miêu Linh nhìn tin nhắn, mặt mày
trắng bệch. Cô nhanh chóng để bản thảo thiết kế
của Bạch Cẩm Vân gấp lại nhiều lần nhét vào
trong túi. Những thứ này tối hôm qua, cô ấy hít
vào một hơi điềm nhiên như không đi vào nhà vệ
sinh. Vào trong nhà vệ sinh, cô để bản thiết kế xé
rách toàn bộ rôi vứt vào trong bôn cầu. Lúc Miêu
Linh về đến quầy tiếp tân, anh chuyển phát nhanh
đến. Cô từ trong tủ bên cạnh, lấy ra một bản thiết
kế giả được nhét vào trong túi giấy, bên trên có
ghi tên của Bạch Cẩm Sương và địa chỉ thi đấu.
Cô ta đưa bản thiết kế cho anh chuyển phát
nhanh, nhìn đối phương mang túi giấy nhét vào
túi chuyển phát, in dấu địa chỉ dán lên, lúc này
mới thở phào nhẹ nhõm.
Thứ bảy, ngày hôm sau.
Bạch Cẩm Sương ngủ đến buổi trưa mới dậy.
Sau khi cô ấy dậy, Mặc Tu Nhân sớm đã không có
ở nhà. Bạch Cẩm Sương xuống dưới nhà, ăn cơm
trưa cùng với Tiếu Bạch chơi một lúc, con mèo
này sống ở biệt thự số một Hương Uyển một thời
gian, dường như là béo lên rôi. Cơm nước ăn
uống của nó đều là thức ăn nhập khẩu của mèo
Tham gia Facebook Group