Chương 189: Lo sợ bị lộ tẩy
Bạch Cẩm Sương nhìn mọi người xung
quanh, mím môi nhẹ nhàng nói: "Anh có bận lắm
không?”
Cô không gọi là tổng giám đốc Mặc hay ngài
Mặc, cũng không gọi là Mặc Tu Nhân, cô sợ bị
mọi người phát hiện.
Mặc Tu Nhân ở đầu dây bên kia im lặng hai
giây mới nói: "Không bận. Có chuyện gì sao?”
Có một người dùng giọng điệu trêu đùa nói:
"Hỏi thử xem người yêu của cô đang làm gì thế?”
Bạch Cẩm Sương nhìn dáng vẻ chờ mong của
mọi người, kiên trì hỏi tiếp: "Vậy anh đang ở...”
Bạch Cẩm Sương chưa nói hết câu, Mặc Tu
Nhân đã tự động trả lời: "Ở quán bar Chỗ Cũ”
"Chỗ anh thật yên tĩnh!” Bạch Cẩm Sương
ngạc nhiên nói.
Mặc Tu Nhân khế cười: "Tôi đang ngồi trong
phòng bao”
Bạch Cẩm Sương đột nhiên nghĩ tới, Mặc Tu
Nhân đang ở phòng bao trong quán bar, cách âm
rất tốt, hoàn toàn không nghe được bất cứ âm
thanh gì từ bên ngoài. Cô do dự một lát, sau đó
nói: "Vậy anh tiếp tục uống rượu đi, em cúp máy
đây”
Bạn học cũ của cô nghe vậy, sắc mặt chợt
thay đổi, kêu lên: "Bạch Cẩm Sương, sao cô lại
như thế được chứ”
Mặc Tu Nhân nghe được, lạnh giọng hỏi: "Ai
đang nói chuyện thế?”
Bạch Cẩm Sương bất đắc dĩ trả lời: 'Là bạn
học cũ. Hôm nay em đi họp lớp mà, bạn của em
rất muốn gặp mặt anh. Vốn dĩ em định gọi anh
qua đây một chút, nhưng mà anh mới uống rượu
xong, không nên lái xe”
Mặc Tu Nhân nghe thấy vậy liền nói: "Không
sao, tôi gọi tài xế đưa tôi qua. Em ngồi chơi một
lát đi”
Không hề bị lộ tẩy, hai người phối hợp một
cách rất hoàn hảo. Bạch Cẩm Sương cuối cùng
cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, tắt điện thoại.
Cô vừa tắt điện thoại, mọi người xung quanh
đều nhìn cô bằng một ánh mắt rất ngưỡng mộ.
"Bạch Cẩm Sương, giọng của bạn trai cô nghe
hay thật đấy, chắc là rất đẹp trai nhỉ”
Bạch Cẩm Sương im lặng vài giây, trong đầu
lại hiện lên gương mặt đẹp trai của Mặc Tu Nhân,
gật đầu nói: "Ừm, anh ấy cũng coi như đẹp trai”
€ó người ngưỡng mộ tới mức hai mắt lấp
lánh như sao: "Oa, vừa nghe giọng nói thôi đã
muốn mang thai rồi, còn đẹp trai nữa thì mình biết
sống sao đây:
"Bạch Cẩm Sương, bạn trai cô chắc là giàu
lắm, ra ngoài còn có tài xế riêng đưa đón!” Một
người nào đó vừa ngưỡng mộ vừa hài hước trêu
chọc cô.
Bạch Cẩm Sương hơi mất tự nhiên, không
biết trả lời ra sao: "Cũng tàm tạm”
Lăng Như Yến nghe không lọt tai nữa, cô ta
vốn dĩ chỉ muốn giễu cợt Bạch Cẩm Sương, không
ngờ lại tạo cơ hội cho Bạch Cẩm Sương lên mặt
khoe khoang như thế.
Mặt cô ta nhăn nhó như một con lừa: "Không
chừng chỉ là một người tài xế thôi! Lắm tiền gì
chứ!”
Bạch Cẩm Sương nhìn cô ta một cái, không
nói gì.
Mọi người xung quanh cũng nhìn ra được
Lăng Như Yến đang muốn tìm hiểu đến tận gốc rễ
chuyện này, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, không ai
nói một lời nào.
Trong khoảnh khắc đó, Lăng Như Yến cảm
thấy có chút ngượng ngùng.
Bạch Cẩm Sương nhìn cô ta, không kiêng dè
đáp: "Ừm, cũng có thể chỉ là tài xế thôi:
Sắc mặt Lăng Như Yến thoáng thay đổi
nhưng cũng không nói gì.
Cùng lúc đó, trong quán bar Chỗ Cũ.
Cảnh Hạo Đông nhìn Mặc Tu Nhân, cười hỏi:
"Ai vậy?”
Mặc Tu Nhân liếc anh ta một cái rồi nói: 'Bạch