Chương 190: Vở kịch tình yêu đau khổ
Cảnh Hạo Đông ngay lập tức trừng mắt:
"Không phải, không phải Qúy Nhiên, vậy tại sao
cậu lại đối tốt với cô ta như vậy!”
Con ngươi Mặc Tu Nhân lóe lên: "Cũng không
phải là đối tốt với cô ta, cô ta là cô gái nhà quê,
gắng gượng đến bước đường này cũng không dễ
dàng gì, tôi không cần phải vì chút chuyện nhỏ
này mà đuổi cùng giết tận!”
Thật ra, sự thật là tối hôm đó Mặc Tu Nhân lợi
dụng men rượu hôn Bạch Cẩm Sương.
Đó là lần đầu tiên anh đối mặt trực tiếp với nội
tâm của mình.
Kết quả, anh bị Bạch Cẩm Sương cho một cái
tát!
Mặc Tu Nhân rời khỏi biệt thự Bắc Viên, sau
đó trở về biệt thự nơi tổ chức ván cờ của Cảnh
Hạo Đông.
Lúc đó Qúy Nhiên vẫn còn ở biệt thự, thấy
Mặc Tu Nhân về, liền rót rượu cho anh mà không
nói gì, lặng lẽ ngồi cạnh anh, vẫn giữ khoảng cách
khá gần.
Đã nhiều năm nhưng tối hôm đó là lần đầu
tiên Mặc Tu Nhân có cảm xúc như vậy.
Anh hỏi Qúy Nhiên, vì sao lại tham gia vào ván
Cờ này.
Cô nói, cô là cô gái nhà quê, trong nhà có sáu
chị em, nhà rất nghèo.
Cô dốc sức làm việc chăm chỉ, bất ngờ gặp
chuyện ngoài ý muốn, cô cứ tưởng ước mơ đã ở
trong tầm tay, nhưng khi bước vào vòng luẩn
quẩn này cô mới hiểu, nơi đây là thiên đường của
kẻ giàu có, còn với kẻ không tiền không thế, hi
vọng tìm kiếm của cải thì khó mà với lên thiên
đường được.
Cô cũng nói với Mặc Tu Nhân, cô hiểu là trên
thế giới này không có chuyện ngồi mát ăn bát
vàng, cô không muốn giả vờ thánh thiện trong
sáng, chỉ là cô muốn cố gắng hết sức tiến lên
càng nhiều càng tốt, thoát khỏi cái nơi nghèo nàn
kia.
Nếu là bình thường, Mặc Tu Nhân sẽ không
để ý loại chuyện này.
Còn quá nhiều người nghèo trên thế giới này,
và anh không thể cứu giúp tất cả được.
Nhưng mà tối hôm đó, có lẽ Qúy Nhiên đã
giúp anh giải quyết mâu thuần, vào lúc cảm xúc
tệ nhất, anh đã hiểu Qúy Nhiên thêm một chút.
Vì vậy, dù là chuyện xấu hay của cải tiền bạc,
anh đều ngầm đồng ý một chút.
Chẳng qua, Cảnh Hạo Đông là người nào, ở
giữa hàng ngàn khóm hoa, lá cây cũng sẽ không
dính vào người.
Anh nói câu cô gái nhà quê, não Cảnh Hạo.
Đông liền hiện ra một vở kịch tình yêu đau khổ.
Anh ta nhịn không được liền nói: "Xem ra Qúy
Nhiên là đang gánh vác bộ mặt của cậu, mua một
làn sóng đau khổ rồi!”
Mặc Tu Nhân liếc anh ta một cái nhưng
không phủ nhận.
Con ngươi Cảnh Hạo Đông lóe lên: "Chỉ là,
cậu không thích cô ta, vậy thì cậu thích aï?”
Anh ta nghĩ một chút, vẻ mặt bỗng nhiên
cứng đờ, kinh ngạc nhìn Mặc Tu Nhân: "Tôi đoán,
cậu sẽ không phải là thích Bạch Cẩm Sương đấy
chứt”
Mặc Tu Nhân nghiêm mặt, dựa vào ghế sofa
không nói lời nào.
Cảnh Hạo Đông nói một mình: "Không thể
nào, đúng là cậu thích Bạch Cẩm Sương rồi, mặc
dù cô ấy đánh lộn tốt, đánh bi-a cũng tốt, còn giỏi
giang, bộ dạng cũng giống tiên nữ, chỉ là... Tôi
nghĩ nếu hai người là vợ chồng cùng nhau qua
sông, thì có thể sẽ chia ly sau khi qua cầu!”
Mặc Tu Nhân nghiêm mặt, không nói được.
một lời.
Cảnh Hạo Đông đến gần, nhìn chăm chằm
gương mặt Mặc Tu Nhân, hết nhìn trái lại nhìn
phải, cứ như là đang nhìn một món châu báu quý
hiếm nào đó.
Anh ta nhịn không được liền lắc đầu, vẻ mặt
khó hiểu: "Không đúng, cậu thích cô ấy thật rồi,