Chương 207: Suy tính
Nguyên Hòa Hạ Càng nghĩ càng khó chịu,
càng muốn ra uy với Bạch Cẩm Sương.
Cô ta chỉ thẳng vào mặt Bạch Cẩm Sương
không chút kiêng kị: “Thiết kế Bạch, hôm nay tôi
nói rõ ràng cho cô biết, đừng cho rằng bây giờ cô
là nhà thiết kế có tiếng thì có thể coi thường
khách hàng, cô suy nghi cho hẳn hoi tử tế, ai mà
biết được sau này, khách hàng của cô có khi lại
thành vợ ông chủ? Cô nói như thế có đúng không,
thiết kế Bạch!”
Giọng điệu của cô ta thể hiện rõ sự công kích,
lời nói gần như trực tiếp nói thẳng.
Cứ như Quý Nhiên đã thật sự trở thành vợ
của Mặc Tu Nhân, lúc đó cô ta có thể đến tố cáo
với Quý Nhiên tội trạng của Bạch Cẩm Sương, cho
cô thành cá nằm trên thớt!
Bạch Cẩm Sương nhàn nhạt nhìn Nguyên
Hòa Hạ, giọng nói vẫn không một chút biểu cảm:
“Cô Nguyên, ngoài chuyện đó ra, có còn có yêu
cầu gì đối với bản thiết kế nữa không? Nếu như
không còn gì nữa, vậy tôi sẽ tiếp tục hoàn chỉnh
bản thảo, cô Nguyên cứ từ từ thưởng thức trà, tôi
xin phép đi trước để làm việc!”
Bạch Cẩm Sương nói xong liền trực tiếp xoay
người rời đi.
Cô vừa bước đến cửa phòng đã nghe thấy
tiếng của Nguyên Hòa Hạ tức giận hét lớn: “Bạch
Cẩm Sương!”
Bạch Cẩm Sương quay đầu lại liếc nhìn cô ta,
ánh mắt lạnh lùng và sắc bén, trái tim Nguyên
Hòa Hạ lúc này bị dọa cho nhảy dựng.
Bạch Cẩm Sương không nói thêm gì, trực tiếp
đẩy cửa bước ra ngoài.
Nguyên Hòa Hạ tức như muốn phát điên lên,
cô ta suýt chút buột miệng nói ra, người chị em
thân thiết của cô ta Quý Nhiên có khả năng sẽ trở
thành vợ ông sếp của Bạch Cẩm Sương, nếu như
thế Bạch Cẩm Sương sao có thể dám vênh mặt
với cô ta như thế này!
Thật sự là tức chết mà!
Đợi khi Quý Nhiên thật sự đã bước chân vào.
nhà Mặc Tu Nhân, cô ta chắc chắn sẽ cho Bạch
Cẩm Sương sống không bằng chết!
Cũng lúc đó, trên căn phòng cao nhất của tòa
nhà.
Quý Nhiên cẩn thận từng tí một nhìn Mặc Tu
Nhân: “Ngài Mặc, liên quan đến chuyện mách lẻo
trước kia, tôi luôn muốn nói xin lỗi trực tiếp với
anh, nhưng đáng tiếc lại luôn không tìm được cơ
hội! Trước đây khi ở Nha Trang, tôi vốn đã muốn
nói lời xin lỗi với anh rồi, nhưng khi ấy mãi không
thấy anh nghe điện thoại, mà cũng không trả lời
tin nhắn của tôi, tôi.. ”
Sắc mặt Mặc Tu Nhân lạnh lùng, trực tiếp
ngắt lời cô ta: “Không cần thiết!”
Quý Nhiên cắn môi, nhìn rất đáng thương.
Nhưng đáng tiếc, Mặc Tu Nhân luôn cúi đầu
nhìn đống tài liệu, đến liếc mắt cũng không thèm
nhìn cô ta.
Quý Nhiên mím môi: “Ngài Mặc, nếu như anh
không cần tôi nói xin lỗi, vậy để tôi cảm ơn anh
được không? Tôi cũng là người hưởng lợi từ vụ bê
bối này, nhưng nó có ảnh hưởng đến công việc
của ngài Mặc không?”
Mặc Tu Nhân cau mày, ngẩng đầu nhìn cô ta:
“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Quý Nhiên nhìn có vẻ đau lòng, đưa tay kéo
khóa chiếc váy liền thân, giọng ấp úng: “Ngài Mặc,
tôi muốn... cảm ơn anhl”
Đồng tử của Mặc Tu Nhân co lại, thần sắc
lạnh lẽo đến cực điểm, nhiệt độ của phòng làm
việc dường như giảm xuống: “Mặc vào!”
Quý Nhiên lúc đó có chút sợ hãi: “Ngài Mặc,
tôi...
Giọng nói của Mặc Tu Nhân lạnh lẽo như đến
từ địa ngục làm người đối diện hoảng hồn: “Cô
Quý, xin tự trọng!
Thần sắc của Quý Nhiên lúng túng, đáng
thương đứng trên mặt đất, không động đậy.
Mặc Tu Nhân không còn chút nhẫn nại nào:
“Cô xin lỗi xong rồi đấy, cảm kích như thế này tôi
không cần, cô có thể đi được rồi đấy!