Mục lục
Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 183: Mâu thuẫn không dứt

Bạch Cẩm Sương nghẹn ngào, cô còn có thể

từ chối sao?

Mặc Tu Nhân bình tĩnh nhìn cô, không nói
một lời nào.

Anh đã mất bình tĩnh vào đêm hôm đó và

không bao giờ xuất hiện trở lại trước mặt cô nữa.

Bây giờ anh biết rất rõ ràng, chính anh cũng
đã để ý, Bạch Cẩm Sương đơn giản chỉ là nhớ ơn
cứu mạng của anh nên mới nguyện ý nghe lời nói

của anh, đồng ý nói chuyện với anh.

Tuy nhiên trong thâm tâm của cô, bọn họ như

từ đầu chỉ là mối quan hệ thỏa thuận.

Trong lòng Mặc Tu Nhân thật sự rất tức giận,

đấy là ý muốn của anh ngay từ đầu còn hiện tại

bây giờ anh không còn nghĩ như thế nữa.

Anh nhìn Bạch Cẩm Sương, trong lòng càng
giận, bởi vì cô giữ thái độ lạnh nhạt đối với chính
anh, làm cho anh khó chịu đến mức muốn tìm

một nơi nào đó để trút hết cảm xúc.

Tuy nhiên, không nhìn thấy cô thì anh lại bắt

đầu cảm thấy nhớ cô.

Nghĩ tới những lời cảnh cáo dành cho Bạch
Cẩm Sương lúc đầu, Mặc Tu Nhân cuối cùng
cũng cảm nhận được, cầm một tảng đá lên rồi tự

đập vào chân mình rốt cuộc có cảm giác thế nào.

Hai ngày không gặp, ngay từ lúc anh nhìn
thấy cô, trong lòng dường như mới bình tĩnh trở

lại.

Bạch Cẩm Sương không để ý đến điểm khác

thường của anh, cô còn suy nghĩ thật nghiêm túc,

vô cùng khẩn trương nói: "Buổi tối tôi còn phải
tham gia buổi tiệc họp lớp, nếu tôi đưa anh đi làm

thì buổi tối không có cách nào để đưa anh về cải"

"Em nói một hồi như vậy, ý em là không muốn

đưa tôi đi làm!"

Bạch Cẩm Sương vội vàng lắc đầu: "Thật sự
không phải, tôi nói thật mà!"

Mặc Tu Nhân hừ lạnh một tiếng, giọng nói
cứng ngắc: "Chỉ cần em đưa tôi đi làm! Tan làm

không cần em quan tâm!"
Vẻ mặt cô vẫn còn một chút do dự.

Sắc mặt của Mặc Tu Nhân trở lên khó coi một
chút, bao nhiêu người tốt xấu thì ai cũng mong
muốn đưa anh đi làm nhưng anh chỉ đồng ý để cô
đưa đi.

Từ trước đến giờ, anh chưa từng ở gần một

người đến như vậy.

Cảm giác cùng lòng tự trọng ở trong lòng

không ngừng đấu tranh.

Anh nặng nề nhìn cô, bất đắc dĩ phải sử dụng
đại chiêu: "Sau lưng tôi còn đang bị thương, lái xe

sẽ làm miệng vết thương bị rách!"

Vẻ mặt Bạch Cẩm Sương khẽ thay đổi, lập tức
nhìn anh với vẻ mặt đầy lo lăng: "Tôi đưa anh đi,
buổi tối tan làm tôi có thể đưa anh đi về trước,

sau đó đi tham gia buổi họp lớp sau cũng được!"

Mặc Tu Nhân vô cùng đau lòng, cuối cùng
Bạch Cẩm Sương cũng tình nguyện đưa anh đi

làm, thái độ còn vô cùng tốt bụng!
Chỉ tiếc rằng, chỉ vì anh vì cô mà bị thương

nên trong lòng cô mới áy náy.

Mặc Tu Nhân ngồi bên cạnh Bạch Cẩm
Sương trên xe, trong lòng vừa thấy khó chịu lại

vừa ngọt ngào, cái loại cảm giác mâu thuẫn này, e

là một người chưa thích ai bao giờ chắc chắn sẽ
không hiểu nổi.

Mặc Tu Nhân biết, anh có thể ép Bạch Cẩm
Sương cùng mình đi lấy giấy chứng nhận, thậm
chí là không ly hôn, quan trọng là, anh lại không

có biện pháp khiến cô thật sự yêu anh.

Bạch Cẩm Sương khởi động xe, anh ngồi ở
ghế phụ với vẻ mặt mờ mịt không biết là đang suy

nghĩ gì.

Cô chủ động hỏi anh: "Vết thương của anh đã

đỡ hơn chút nào chưa?"



Mặc Tu Nhân liếc mắt nhìn cô một cái, bóc vỏ
một viên kẹo và thản nhiên nói: "Ừ, đỡ hơn chút,

tác phẩm lần này thật sự rất tốt, chúc mừng eml"
Mùi bạc hà nhẹ lan tỏa trong xe.

Bạch Cẩm Sương mím môi nói: "Cảm ơn!"





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK