Chương 306: Lật ngược ván cờ
Giọng của Triệu Văn Vương đặc biệt nghiêm túc: “Đều đã chuẩn bị xong rồi, đến lúc đó, bên ê-kíp chương trình sẽ đăng nội dung chưa chỉnh sửa trước, rồi tôi sẽ để các kênh giải trí lần lượt chuyển tiếp, trong lúc chuyện này đang hot, mọi người chắc chắn sẽ nhanh chóng chú ý đến nguyên nhân hậu quả của chuyện này!”
Mặc Tu Nhân gật đầu: “Thời gian cũng đã đến rồi, bảo bọn họ đăng đi!” Mặc Tu Nhân nói xong liền cúp điện thoại.
Tối hôm qua, anh nói kế hoạch này với Triệu Văn Vương, bảo anh ta gọi điện thoại thương lượng với bên ê-kíp chương trình, hoặc là đăng nội dung không qua chỉnh sửa về việc đối đầu nhau của Bạch Cẩm Sương và Quý Nhiên, hoặc là đợi Mặc Tu Nhân rút vốn, sau đó thu mua công ty của họ.
Năng lực của Mặc Tu Nhân như thế nào, chỉ cần là người trong ngành giải trí thời trang của thành phố Trà Giang đều biết ít nhiều.
Họ không hề nghi ngờ gì về tính chân thật của chuyện này, vì vậy tôi qua đã đồng ý với kế hoạch mà Mặc Tụ Nhân đề ra.
Sau khi chương trình phát sóng, mọi người đều cho rằng Bạch Cẩm Sương đang bắt nạt Quý Nhiên, mắng cô đến đầu rơi máu chảy.
Nếu sáng hôm nay, vào lúc đề tài này đang hot nhất, tung ra đoạn băng ghi hình toàn bộ quá trình, để tất cả nhìn thấy được nguyên nhân hậu quả, thì cú lội ngược dòng thế này, chắc chắn sẽ khiến cho những người cắn hạt dưa hóng chuyện càng thêm phấn khích.
Quả nhiên, trong lúc cư dân mạng đều mắng Bạch Cẩm Sương đến đỉnh điểm, đột nhiên tổ ê-kíp chương trình đăng đoạn phim chưa chỉnh sửa của Bạch Cẩm Sương và Quý Nhiên ra.
Ê-kíp chương trình vốn đã có một số lượng fan nhất định, cộng thêm các kênh lớn cùng lúc không hẹn mà cùng chuyển phát.
Cư dân mạng hoàn toàn choáng váng trước tin tức này. Họ có thế nào cũng không ngờ tới, Bạch Cẩm Sương lại có thể lật ngược ván cờ.
Nhìn đoạn phim chưa chỉnh sửa, Quý Nhiên quả thật ngu ngốc và hết thuốc chữa. Cô ta không những không hiểu gì cả, lại còn chỉ huy một cách mù quáng, luôn làm gián đoạn nguồn cảm hứng của Bạch Cẩm Sương.
Trước đó, Bạch Cẩm Sương cũng đã nhấn mạnh nhiều lần rằng, cô cắt đứt mạch suy nghĩ của tôi rồi.
Đáng tiếc, Quý Nhiên hình như nghe không hiểu lời của cô vậy, mỗi lần đều tự cho là đúng mà đưa ra ý kiến, còn đưa ra các loại đánh giá ngu ngốc đối với các ý nghĩ của Bạch Cẩm Sương. Cô ta đã khiến Bạch Cẩm Sương tức đến xanh mặt mấy lần. Đến lúc hậu kỳ, Bạch Cẩm Sương thật sự là nhịn đến không thể nhịn được nữa, mới nói ra những lời mà bị người ta cho là hung dữ.
Xem xong cả đoạn phim, thái độ của tất cả mọi người đều quay ngược lại.
“Quý Nhiên này có lẽ không phải là kẻ ngốc, bản thân tôi cũng là nhà thiết kế, cô ta đưa ra ý kiến quỷ quái gì với Bạch Cẩm Sương thế không biết, quả thật là không hiểu mà giả vờ hiểu, cố ý khiến mình nổi bật mà!”
“Rõ ràng là muốn tìm cảm giác tồn tại trong chương trình, tôi cũng có thể hiểu được. Nhưng hành vi của Quý Nhiên này thật là quả độc ác rồi! Rốt cuộc cô ta lấy đâu ra tự tin mà tìm sự vượt trội trước mặt một nhà thiết kế chuyên nghiệp thế! Thật là buồn nôn!”
"Tôi là một biên tập viên, cũng là fan của Quý Nhiên. Trước đó mặc dù tôi cảm thấy có khả năng là do đã qua chỉnh sửa nhưng vẫn đứng về phía Quý Nhiên. Đến giờ khi xem cả đoạn phim, tôi chỉ muốn nói một câu, Quý Nhiên cô từ đầu đến thì chết về đó đi, quyết định rời random!”
“Rời fandom + 1!”.
“Rời fandom + N!” Nửa tiếng sau khi đoạn phim hoàn chỉnh được đăng lên, hoàn toàn trở thành đề tài nóng. Hơn mười giờ sáng, đang lúc tất cả mọi người đều mệt mỏi vì làm việc, ngồi lưới điện thoại, nên chủ đề này còn hot hơn lúc Bạch Cầm Sương bị mắng.
Có thể nói, tối qua Quý Nhiên hot bao nhiêu thì hôm nay thảm bấy nhiêu! Trong phòng bao cấp bảy của sảnh Thiển Mai trong câu lạc bộ Quân Trúc. Trước mặt Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Thư, cùng Tề Bạch Mai để đầy rượu, đang ca hát.
Tể Bạch Mai sợ chuyện trên mạng ảnh hưởng đến Bạch Cẩm Sương, cố tình lấy điện thoại của ba người khóa vào trong tủ của phòng bao.
Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Thư đang hát, Tề Bạch Mai nghe thấy có người gõ cửa, có lẽ là phục vụ đưa đồ ăn vào.
Cô mau chóng đi qua, định tự mình nhận lấy đồ ăn, không muốn để phục vụ đi vào, sợ người đó nhận ra Bạch Cẩm Sương.
Cô mở cửa, quả nhiên là phục vụ đẩy xe đưa đồ ăn tới.
Tề Bạch Mai hắng giong: “Anh không cần vào, anh đợi ở ngoài một chút, tôi vào để đồ ăn xuống rồi trả lại xe đẩy cho anh!”
Phục vụ biết mỗi người đều có thói quen khác nhau, nên gật đầu, im lặng đứng đợi ngoài cửa. Tề Bạch Mai đẩy xe vào, để đồ ăn xuống, xoay người đẩy xe lại ra ngoài, trả lại cho phục vụ.
Vào lúc cố định đóng cửa phòng bạo lại, trong phòng bao cách đó không xa có một người đi ra, ngạc nhiên nhìn Tề Bạch Mai, gọi một tiếng: “Tề Bạch Mai!” .
Tề Bạch Mai chán ghét nhìn người đó một cái, trực tiếp đóng cửa. Cô biết người đàn ông đó, là bạn thân của Tăng Vỹ, chồng sắp cưới gian dối trước kia của cô. Bây giờ cô nhìn thấy bạn của Tăng Vỹ, chỉ nghĩ đến bốn chữ “cá mè một lứa”.
Tề Bạch Mai không muốn để ý đến anh ta, nhưng cô không nghĩ đến, không bao lâu sau, cửa phòng bao vang lên tiếng gõ cửa.
Tề Bạch Mai tưởng lại là phục vụ, hơi cáu gắt ra mở cửa: “Lại chuyện gì nữa?”
Kết quả của vừa mở, lại là người đàn ông đó xuất hiện trước mặt cô, cùng Tăng Vỹ và mấy tên công tử bóng chuyện ở đằng sau.
Sắc mặt Tề Bạch Mai trong phút chốc trở nên khó coi, vươn tay muốn đóng cửa. Kết quả Tăng Vỹ chặn lại cửa, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Tề Bạch Mai: “Sao? Bây giờ nhìn thấy tôi là bắt đầu trốn à. Nếu không phải tôi nghe Lưu nói thì cũng không biết cô ở đây. Lúc trước khi cô hủy hôn đầu có thấy cô sợ như vậy?”
Nghe đến đây, Tề Bạch Mai vô cùng tức giận. Cô trừng mắt với tên Lưu nhiều chuyện, nhìn qua Tăng Vỹ: “Tôi sợ? Tôi chỉ là không muốn nói bất kỳ câu nào với một tên vô lại. Còn về việc hủy hôn, anh còn mặt mũi nói chuyện này sao? Chẳng lẽ không phải bởi vì anh phản bội nên tôi mới không thể nào tiếp tục đính hôn với một tên cặn bã sao?”
Mấy tên công tử khác đều thấp giọng cười. Tăng Vỹ trong phút chốc không giữ được sắc mặt nữa, trở nên vô cùng khó coi.
Anh ta thật không ngờ, đến bây giờ rồi mà cái mồm của Tề Bạch Mai vẫn không buông tha người khác như thế.
Lúc nãy là Lưu qua nói với anh ta, Tề Bạch Mai cũng đang ở câu lạc bộ Quân Trúc. Anh ta nghĩ đến chuyện hủy hôn, rốt cuộc trong lòng vẫn không cam tâm, cảm thấy bị người khác khiến cho mất hết mặt mũi.
Anh ta đưa theo một đám người qua, nhưng lại không nghĩ tới người phụ nữ Tề Bạch Mai này lại càng khiến anh ta mất mặt trước mặt bạn bè của anh ta.. Anh ta hung ác nhìn Tề Bạch Mai, giọng nói cay nghiệt: “Tề Bạch Mai, cô nhìn xem bản thân
mình có giống người phụ nữ chanh chua không. Bộ dạng này của cô ngoại trừ tôi còn ai muốn lấy cô, bây giờ cô còn nói tôi là cặn bã, cô tưởng mình là thần tiên phương nào à!” .
“Dù tôi không phải thần tiên thì cũng không cặn bã như anh! Phì!” Tề Bạch Mai đến cuối cùng vẫn là kiểu người đanh đá, nói xong chưa hết tức, còn phun một cái với Tăng Vỹ.
Mặc dù không phun ra cái gì, nhưng Tăng Vỹ và Lưu, cùng đảm công tử ở đằng sau đều vô thức lùi về sau một bước.
Phòng bao ở đây rất lớn, cộng thêm tiếng nhạc quá ồn, nên đến lúc này Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Thư mới phát hiện ra có gì đó không đúng.
Hai người mau chóng chạy đến trước cửa, thì mới nhìn thấy Tề Bạch Mai đang giằng co với Tăng Vỹ ở trước cửa, anh ta còn đem theo cả đám người.
Bạch Cẩm Sương thấp giọng nói bên tại Lâm Kim Thư: “Người đầu tiên chính là tên chồng sắp cưới cặn bã trước kia của Bạch Mai”
Lâm Kim Mai hiểu rõ gật đầu. Bạch Cẩm Sương và Lâm Kim Mai bị bắt nạt, mau chóng đi lên.
Tăng Vỹ vốn còn muốn mắng Tề Bạch Mai, đột nhiên nhìn thấy Bạch Cẩm Sương, nhớ đến những lời bàn luận công kích Bạch Cẩm Sương trên mạng, lập tức liên tưởng đến vô số kiểu mắng người.
Anh ta trong phút chốc liền vui vẻ, đây chính là lúc đang buồn ngủ thì được đưa gối mà!
Tăng Vỹ cũng nhìn thấy bình luận trên mạng internet, sắc mặt của gã ta đỏ lên ngay lập tức, giống như là trước mặt mọi người bị đánh một cái tát vang dội, đau rát.
Gã ta cuống quít cất di động đi, nghĩ muốn nhanh chóng rời đi.
Kết quả, lúc Tề Bạch Mai cầm lấy điện thoại di động ra đi ra, nhìn thấy Tăng Vỹ đang muốn chạy trối chết, cô ta không cần nhìn di động, cũng có thể tin chắc chuyện này là sự thật rồi. . Cô ta trào phúng cong môi, lên nhìn chằm chằm bóng lưng của Tăng Vỹ: "Ai u, không biết vừa này là tên nào ở đây nói hươu nói vượn, hiện tại bị vả mặt rồi phải nhanh chân chuồn đi mất dạng, thử hỏi mặt mũi để ở đâu? Không phải là để quên ở nhà, không mang đến đây đúng không!"
Bước chân Tăng Vỹ lảo đảo một chút, sắc mặt tái xanh xoay người nhìn Tề Bạch Mai: "Cô nói bậy cái gì đây? Ai chuồn, tôi chỉ là định rời khỏi đây thôi!"
----------------------------