Chương 199: Mỹ nhân cứu anh hùng
Hai người đỡ người đàn ông kia đi ra bằng
cửa sau, bọn họ chuẩn bị đi ra khỏi cửa.
Bạch Cẩm Sương đột nhiên trợn tròn hai mắt,
trong chốc lát cô nhìn thấy rõ khuôn mặt của
người kia, người đàn ông đang nhắm mắt ấy,
chính là Sở Tuấn Thịnh.
Khuôn mặt Bạch Cẩm Sương lập tức biến
sắc, cô vội vàng quay lưng, liền đẩy cánh cửa bên
cạnh phòng bao ra.
Bên trong chính là quán bar mà Bạch Cẩm
Sương lúc tối đã đến, người đàn ông cùng với Sở
Tuấn Thịnh đùa giỡn khi nấy, anh ta chính là bạn
của Sở Tuấn Thịnh.
Bạch Cẩm Sương cũng không quan tâm
nhiều, vội vàng hét to: “Sở Tuấn Thịnh đã xảy ra
chuyện rồi!”
Dứt lời, cô vội vàng xông ra cửa sau của quán
bar.
Bạn của Sở Tuấn Thịnh vội vàng lao ra, những
người trong phòng bao cũng lếo đẽo chạy theo.
Bạch Cẩm Sương nhanh chóng đuổi theo hai
người nọ, trong con hẻm nhỏ phía sau của quán
bar, họ đang đỡ Sở Tuấn Thịnh lên một chiếc xe
tải van đậu cách đó không xa.
Bạch Cẩm Sương quơ tay nắm lấy cây lau nhà
ở đằng sau cánh cửa, xông ra với tốc độ nhanh
nhất, chọt thẳng cây lau nhà về phía một người
trong hai họ, khuôn mặt lem luốc nhếch nhác.
Đối phương bị cây lau nhà chọc thẳng kia vừa
cảm thấy đau, vừa lại cảm thấy mùi hôi thối, vô
thức lấy tay che mặt.
Sở Tuấn Thịnh bị hất xuống nền đất, người
đàn ông còn lại phản ứng kịp thời, từ trong túi rút
ra một con dao găm, xông về phía Bạch Cẩm
Sương.
Thấy vậy, cô nhanh chóng lùi về sau một
bước, sau đó cầm cây lau nhà lên, vô thức chỉ về
phía tên còn lại.
Lúc này, bạn của Sở Tuấn Thịnh đã đuổi theo
kịp thời.
Tên kia thấy tình huống bất lợi, hắn vội vàng
lùi về phía sau, nhanh chóng lao về phía xe tải
van, mặc kệ Sở Tuấn Thịnh đang nằm bất tỉnh
dưới đất.
Bạn của Sở Tuấn Thịnh vừa tới nơi, thì hai tên
kia đã nhanh chóng leo lên xe, nổ máy chạy mất
hút.
Lúc này Sở Tuấn Thịnh nằm dài trên mặt đất,
hai mắt đang nhắm chặt, cố gắng dùng sức hé
mắt.
Sắc mặt anh vô cùng hốt hoảng, thật ra anh
không bị hôn mê hoàn toàn, chỉ là hai tên lưu
manh kia không biết lại tiêm thứ gì vào người anh,
khiến anh cảm thấy choáng váng mặt mày, toàn
thân mềm nhũn, tinh thần lại không được tỉnh táo.
Nhưng điều này cũng không thể ngăn cản
việc anh nhìn thấy hình dáng của Bạch Cẩm
Sương xuất hiện.
Cô cầm lấy cây lau nhà để kéo thời gian, đợi
bạn anh đuổi kịp theo sau và sau đó đã dọa hai
tên kia bỏ chạy.
Toàn thân anh yếu ớt, mất đi toàn bộ sức lực,
mềm nhữn như bún, anh yếu ớt thì thào:
“Bạch..Cẩm Sương
Bạn của Sở Tuấn Thịnh ba chân bốn cẳng
nâng người anh dậy, vội vàng dìu đi vào trong
quán bar.
Ngày đầu khai trương, cũng chính là ngày Sở
Tuấn Thịnh gặp chuyện.
Giám đốc chăm sóc khách hàng của quán bar
biết rõ Sở Tuấn Thịnh đã bị tiêm thuốc, vội vàng
nhanh chóng đưa anh vào bệnh viện.
Lâm Kim Thư cũng đã uống say và đang năm
sấp trên quầy bar.
Bạch Cẩm Sương chỉ có thể nhờ bạn của anh
ta, đợi đến khi Sở Tuấn Thịnh ổn định, thì hãy
thông báo cho cô một tiếng.
Bạch Cẩm Sương dìu Lâm Kim Thư về nhà,
đúng lúc ấy bạn của Sở Tuấn Thịnh liền gọi điện
cho cô, nói rằng Sở Tuấn Thịnh đã không còn việc
gì nữa rồi.