Chương 215: Trong lòng chợt đổ mồ hôi lạnh
Doãn Nhược Liên nghe thấy giọng của Mặc
Tu Nhân, giật mình quay đầu lại, lắp bắp không
thành tiếng: "Tổng....tổng giám đốc Mặc!"
Ánh mắt Mặc Tu Nhân lạnh như băng, không
một chút cảm tình nhìn thẳng vào cô ta, như thể
đang nhìn vào một người chết!
Doãn Nhược Liên bị ánh mắt của anh nhìn
chằm chằm, trong lòng chợt đổ mồ hôi lạnh.
Mặc Tu Nhân cất giọng nói một cách đáng
sợ: 'Doãn Nhược Liên, coi chừng cái miệng cô
đấy, suy nghĩ cho kĩ trước khi mở miệng đi, cái gì
nên nói thì hãy nói, cái gì không nên nói ra thì
ngậm cái miệng lại!"
Sắc mặt Doãn Nhược Liên tái nhợt gật đâu:
"Tôi....vừa rồi tôi chỉ là nói đùa với cô Bạch mà
thôi!"
Mặc Tu Nhân không thèm để ý tới cô ta, hừ
lạnh một tiếng rồi đi thẳng tới trước Bạch Cẩm
Sương: "Đi thôi, cùng anh đi gặp một số đối tác
quan trọng trong ngành trang sức."
Cẩm Sương gật đầu, kéo tay anh rời đi.
Mặc Tu Nhân đi bên cạnh cô, giọng nói có
phần cứng nhắc: “Cô ta vừa nói với em những gì?”
Anh vừa nghĩ tới ba từ Tống Chí Nam, con
người mà anh chỉ xem như người thay thế cho cô
kia, đã cảm thấy sợ hãi, sợ Cẩm Sương sẽ giận dữ
tới phát điên.
Dù sao thì tối hôm qua khi anh hiểu lầm Cẩm
Sương, cô cũng đã nổi giận một trận lôi đình rồi.
Nhưng mà Cẩm Sương không những không
nổi giận, lại còn ngoan ngoãn đi theo anh, phân
ứng của cô hoàn toàn không giống với trong
tưởng tượng của anh.
Cô thản nhiên nói: “Không có gì, có thể là cô
Duân thấy em thay thế chức vụ của Tống Chí
Nam ở công ty, lại còn bị kẻ xấu hãm hại nên tâm
trạng không được vui, nên tức giận thay cho bạn
thân mình một chút ấy mài”
Mặc Tu Nhân thở phào một hơi nhẹ nhõm,
hoá ra cô vẫn chưa hiểu được ý tứ trong lời nói
của Doãn Nhược Liên. Có điều như vậy cũng tốt,
dù sao thì Cẩm Sương cũng chưa biết Tống Chí
Nam là bạn gái cũ của anh. Hiện tại thì cũng
không mấy người biết chuyện này, anh cũng
không hy vọng mấy loại chuyện này xảy ra, sẽ ảnh
hưởng không tốt đến mối quan hệ của anh với
Cẩm Sương.
Vấn đề này tốt hơn là nên được chôn giấu
Vĩnh viên đi.
Vừa rồi anh đã cảnh cáo Doãn Nhược Liên rồi,
nếu cô ta là người thông minh thì sẽ nhận thức
được cái gì nên nói cái gì không nên nói.
Anh thoáng nhìn qua Cẩm Sương một cái,
ngữ khí thản nhiên nói: “Đừng để ý tới lời cô ta
nói. Em so với Tống Chí Nam giỏi hơn nhiều, năm
đó Chí Nam cũng bằng tuổi em, nhưng mà tài
năng và thành tích còn kém xa em rất nhiều”
Cẩm Sương kinh ngạc nhìn anh một cái, có
đánh chết cô không nghĩ tới trong lòng anh lại
đánh giá cô cao đến như thế!
Thật là ngạc nhiên màI
Đột nhiên, có một giọng nói đầy vẻ nịnh nọt
vang lên: “Tổng giám đốc Mặc, anh cũng đến đây
saol”
Mặc Tu Nhân liếc mắt nhìn thoáng qua con
người đang bước tới gân kia một cái, mặt anh
không hiện lên bất cứ một biểu tình nào.
Bởi, chính còn người này, Tăng Vỹ, là nguyên
nhân khiến cho anh và Cẩm Sương cãi nhau tối
hôm qua.
Đi bên cạnh Tăng Vỹ còn có một người con
gái rạng rỡ trong một chiếc váy dạ hội lớn màu đỏ
thẫm, nhìn bộ dạng hai người như vậy, có vẻ đây
là vị hôn thê sắp đính hôn trong lời đồn của anh
ta
Mặc Tu Nhân chỉ ừ một tiếng, sau đó không
mở miệng nói thêm lời nào.
Tăng Vỹ thấy vậy, chẳng những không nản
lòng, ngược lại còn cất giọng nịnh mọt tự mình
giới thiệu vị hôn thê của anh ta: “Tổng giám đốc
Mặc, đây là Bạch Mai, là vợ sắp cưới của tôi!”
Từ đầu tới cuối Tê Bạch Mai chỉ im lặng, một