Chương 214: Quan hệ hôn nhân
Sắc mặt Mặc Tu Nhân cực kỳ u ám.
Mặc Tu Nhân: “Nhìn thấy tôi đang trong hoàn
cảnh khó khăn bế tắc thế này, anh còn có thể vui
vẻ đến thế nhỉ, anh hãy giúp tôi đưa ra một chút ý
kiến được không?”
Cảnh Hạo Đông: “Được rồi, được rồi, tôi sẽ cố
gắng kiềm chế bản thân không cười anh nữa, thật
ra tôi cũng không có ý kiến nào hay cả, nhưng mà,
tình huống chiến tranh lạnh này cần phải kết thúc
sớm, bất luận như thế nào, cũng phải nghĩ cách
đưa cô ấy đến buổi tiệc giao lưu kinh doanh
thương mại đó, và tất nhiên cô ấy không thể nào
không nói chuyện với anh được!”
Mặc Tu Nhân: “Anh có cách gì hay không?”
Canh Hạo Đồng: Anh tự suy nghĩ đi, làm thê
nào mà có thể đưa cô ấy quay trở về ấy, anh hiểu
rõ Bạch Cẩm Sương hơn tôi mà, cách anh nghĩ ra,
chắc chắn sẽ có hiệu nghiệm hơn tôi
Mặc Tu Nhân im lặng, không nói gì với Cảnh
Đông Hạo.
Anh nghĩ đến nửa ngày, cuối cùng cũng bắt
đầu lấy điện thoại ra nhắn tin.
Zalo không thể nhắn tin được, nhưng nhắn tin
điện thoại thì có thể!
Mặc dù Mặc Tu Nhân suy nghĩ như thế,
nhưng trong lòng có chút thấp thỏm, lo lắng
không yên, anh sợ Bạch Cẩm Sương thật sự cho
anh vào danh sách đen!
“Bạch Cẩm Sương, thành thật mà nói, chuyện
tối qua, cả hai chúng ta đều có lỗi, em buồn thì
buồn, nhưng chúng ta đều là người lớn cả rồi,
không thể vi tính trẻ con mà ảnh hướng đên mọi
chuyện được, tối nay có anh một buổi tiệc giao
lưu kinh doanh thương mại, cần em đi cùng với
anh, nhận được tin nhắn hãy trả lời cho anh nhé
Giọng điệu của Mặc Tu Nhân cố gắng hết sức
hòa hoãn, giống như đang bàn một công việc nào
đó, ngay cả khi chuyện của tối qua, bọn họ cũng
trải qua không ít lần, anh chỉ hi vọng Bạch Cẩm
Sương không còn tức giận nữa,
Bạch Cẩm Sương nhìn thấy tin nhắn của anh,
quả nhiên anh lại kết bạn lại zalo với cô.
Mặc Tu Nhân còn chưa kịp vui mừng, thì tin
nhắn của Bạch Cẩm Sương gửi đến.
Bạch Cẩm Sương: “Được thôi, chuyện này
quả thật là em chưa chín chẳn, sau này, em sẽ
không vì bất cứ chuyện gì mà ảnh hưởng đến mối
quan hệ hợp tác hôn nhân của chúng ta!”
Mặc Tu Nhân nhìn thây dòng chữ quan hệ
hợp tác hôn nhân kia, biểu cảm trên khuôn mặt
của anh đột nhiên đông cứng lại.
Một lúc sau, anh bất lực thở dài.
Mặc Tu Nhân: “Hiện giờ em đang ở đâu? Anh
đến đón em đi làm tóc, trang điểm!”
Bạch Cẩm Sương: “Anh hãy nhắn tin địa chỉ
cho em, em sẽ tự mình đến đó!”
Thái độ của Bạch Cẩm Sương dần trở nên
lạnh nhạt, thờ ơ, giống như có một dòng sông
Chu Hà ngăn cách mối quan hệ giữa hai bọn họ,
phân biệt rõ ràng.
Khi Bạch Cẩm Sương đến tiệm trang điểm,
Mặc Tu Nhân đã có mặt ở đó.
Bạch Cẩm Sương cùng với stylist trực tiếp đi
vào phòng trang điểm làm tóc.
Hơn một tiêng sau, Bạch Câm Sương từ
phòng trang điểm bước ra.
Mặc Tu Nhân lúc này nhướng mắt, liếc mắt
nhìn, đột nhiên ánh mắt anh lại chăm chú trên
người cô.
Trước giờ anh luôn biết Bạch Cẩm Sương vô
cùng xinh đẹp, thế nhưng, dưới bàn tay khéo léo
của stylist, sau khi được trang điểm tỉ mỉ, cô lại
càng trở nên kiều diễm xinh đẹp hơn, tựa như một
tiên nữ giáng trần.
Kiểu tóc mà stylist vốn dĩ làm cho cô là mái
tóc nhẹ nhàng, thanh lịch, nhưng bây giờ lại mặc
trên người một chiếc váy dạ hội màu trắng đơn
giản nhưng lại không kém phần sang trọng. Mỗi
bước đi uyển chuyển của cô, chiếc váy dạ hội lại
bồng bềnh và thướt tha, vừa thanh khiết lại vừa
nhẹ nhàng, mọi thứ đều kết hợp hoàn hảo, giống
như một nữ thần.