Chương 119: Mượn đao giết người!
Nghe vậy, Lý Thanh từ trên ghế sô pha đứng
dậy: "Ý của anh là Cảnh Như Yến đang mượn đao
giết người! Chuyện cô ta nói mình thích Bạch
Cẩm Sương đều là giả sao? Cô ta thích Mặc Tu
Nhân, nhưng anh ấy lại đánh giá cao năng lực của
Bạch Cẩm Sương, vì thế cô ta liên coi Bạch Cẩm
Sương như kẻ thù, nhưng lại không tự mình ra tay,
mà lợi dụng em để đối phó với Bạch Cẩm Sương?"
Lý Thanh biết chuyện Cảnh Như Yến thích
Mặc Tu Nhân.
Tuy nhiên, cô ta chưa bao giờ nghĩ đến
chuyện mình sẽ bị Cảnh Như Yến lợi dụng.
Nhìn thấy bộ dạng tức giận và khó tin của Lý
Thanh, Vân Thành Nam cảm thấy có chút đồng
cảm: "Tại sao lại không thể chứ? Chuyện tôi thích
Bạch Cẩm Sương cũng không phải là chuyện gì
đáng xấu hổ, vì thế tôi cũng không cần phải lừa
dối cô, nhưng bây giờ tôi với cô ấy chỉ là bạn bè
bình thường thôi, cô hiểu ý tôi chứ?"
Cả người Lý Thanh như chịu một đả kích lớn,
lung lay sắp đổ.
Cô ta tự lẩm bẩm: "Em... đã hiểu!"
Đột nhiên cô ta ngẩng đầu nhìn Vân Thành
Nam, giọng nói mang theo chút căm hận mà Vân
Thành Nam không thể hiểu được, nói: 'Là Cảnh
Như Yến lừa dối em!"
Nếu không phải nghe lời xúi giục của Cảnh
Như Yến, cô ta sẽ không đi đối đầu với Bạch Cẩm
Sương, sẽ không động tay động chân vào đồ
uống của người khác, cũng không trao thân cho
một tên cặn bã như Cận Thần Huy.
Nghĩ đến đây, mắt cô ta đỏ hoel
Thành Nam có chút bất đắc dĩ. 'Chuyện đã tới
nước này, dù cô đã biết hết chân tướng sự thật thì
cũng không hành động thiếu suy nghĩ. Dựa vào
sự quen biết nhiêu năm của chúng ta, tôi vẫn
muốn nhắc nhở cô một điều rằng cô sắp kết hôn
với Cận Thần Huy mà Cảnh Như Yến là chị họ của
Cận Thần Huy. Lúc này cô không nên trở mặt
thành thù với cô ta, nếu không cô khó lòng mà
giống yên ổn trong nhà họ Cận!"
"Hơn nữa, sau lưng Cảnh Như Yến còn có
Cảnh Hạo Đông. Nếu Cảnh Hạo Đông ra mặt vì cô
ta, vậy việc cô xúc phạm tới Cảnh Như Yến sẽ
đồng nghĩa với việc xúc phạm Cảnh Hạo Đông.
Việc này liên quan tới một mạng lưới quan hệ
phức tạp, ảnh hưởng tới không ít dòng họ lớn! Tôi
hy vọng cô có thể hiểu được, để tránh gây phiên
phức không đáng có cho gia đình cô!"
Lý Thanh nước mắt lập tức rơi xuống.
Cô ta tức giận, oan ức và đau khổ, nhưng đến
bước đường này mà Vân Thành Nam vẫn một
lòng nghĩ cho cô ta, cho dù trong lòng không yêu
nhưng cô ta cũng thầy rất cảm kích!
Cô ta chật vật đứng lên, dùng sức lau nước
mắt: "Cảm ơn anh, Thành Nam, em sẽ không làm
bậy đâu!"
Nói xong Lý Thanh liên xoay người rời đi.
Vân Thành Nam cao giọng nói: "Lý Thanh!"
Lý Thanh quay lưng vê phía anh ta, giọng
nghẹn ngào nói: “Còn có chuyện gì không?”
"Khi nào thì cô và Cận Thân Huy... đăng ký kết
hôn?” Chuyện này có liên quan đến Bạch Cẩm
Sương vì vậy Vân Thành Nam không thể không
hỏi.
Lý Thanh nghiến răng, kìm nén tiếng khóc:
"Ngày mai!"
Cô ta nói xong liền nhanh chóng xoay người
bước ra ngoài.
Vân Thành Nam nhìn theo bóng lưng của cô
ta mà bất đắc dĩ lắc đầu, hy vọng sự việc sẽ dừng
lại ở đây thôi.
Cùng lúc đó, trong Tử Uyển.
Trước khi Triệu Văn Vương đưa người tới,
Mặc Tu Nhân cầm kéo đứng trong vườn, chậm rãi
cắt tỉa hoa hồng.
Lúc này, Triệu Văn Vương bước cùng với hai
vệ sĩ vào cửa.
Hai vệ sĩ lôi một người đàn ông gầy gò đi về
phía Mặc Tu Nhân.
Mặc Tu Nhân vẫn tự nhiên ngắt từng bông