Chương 180: Tìm đúng vị trí của mình
Thượng Vân Dương cho rằng Bạch Cẩm
Sương không đoán được ý đồ của mình, cô ta vẫn
như cũ đứng ở bên cạnh Bạch Cẩm Sương, vội
vàng muốn đòi công bằng cho Bạch Cẩm Sương,
một bộ dạng tha thiết: "Nhà thiết kế Bạch, chắc
hẳn Lâm Kim Thư phải biết rằng cô thích Lâm
Thanh Tuấn!"
Bạch Cẩm Sương không trực tiếp chọc thủng
ý đồ nham hiểm, độc ác của người phụ nữ, cầm
điện thoại bấm vài lần liền nhảy đến giao diện ghi
âm.
Cô đảo mắt, hỏi ngược lại: 'Không phải cô với
Lâm Thanh Tuấn rất thân quen hay sao?"
Thượng Vân Dương vội vàng giải thích: "Ai
nha, vậy thì cô thật sự hiểu lầm tôi rồi. Tôi và Lâm
Thanh Tuấn chỉ đơn thuần là bạn bè bình thường
mà thôi, hai người chúng tôi không có quan hệ
tình cảm gì đâu!"
Đáy mắt Bạch Cẩm Sương không khỏi mang
theo ý cười: "Thật vậy sao? Vậy cô cùng bạn bè
quan hệ thật tốt!"
Thượng Vân Dương nhanh chóng cười tửm
tỉm đưa chủ đề trở lại đúng hướng: "Dù tốt thế
nào đi nữa, cũng không phải chỉ là quan hệ bạn
bè thôi sao. Nếu Lâm Thanh Tuấn có bạn gái, tôi
nhất định sẽ giữ khoảng cách, nhưng mà... Lâm
Kim Thư rõ ràng biết cô thích Lâm Thanh Tuấn,
cô ta không nên thích cùng một người đàn ông
với cô, đàn ông tốt trên đời này chết hết rồi hay
sao mà cô ta cứ dính lấy người trong lòng của
bạn thân, còn không sợ bị sét đánh chết!"
Bạch Cẩm Sương nhìn cô ta cười nhưng
không nói gì.
Thượng Vân Dương không ngừng cố gắng:
"Nhà thiết kế Bạch, cô yên tâm, chắc chắn tôi sẽ
đứng về phía cô. Cô phải đối phó với cô ta, tôi
nhất định sẽ giúp cô, chuyện gì cũng phải có
trước có sau! Là cô thích Lâm Thanh Tuấn trước,
Lâm Kim Thư là bạn thân của cô mà lại đi cướp
người trong lòng của bạn thân mình, là cô ta đã
sai! Một người bạn tồi tệ, không có chút đạo đức
nào như thế thì không có cũng được!
Giọng điệu Bạch Cẩm Sương có chút đùa cọợt:
"Cô thật biết suy nghĩ cho tôi!"
Bạch Cẩm Sương vừa nói xong, trong phòng
vệ sinh vang lên tiếng xả nước.
Sắc mặt Thượng Vân Dương hơi thay đổi:
“Còn có người khác trong nhà vệ sinh?"
Bạch Cẩm Sương cong... môi: "Đúng vậy,
chính là người trong miệng cô, người đang quấn
quýt lấy người trong lòng của tôi ấy!"
Vẻ mặt của Thượng Vân Dương lần nữa thay
đổi, khuôn mặt Lâm Kim Thư lạnh lùng bước ra
khỏi phòng vệ sinh, mặt không chút thay đổi nhìn
Thượng Vân Dương.
Bạch Cẩm Sương bước tới, đứng bên cạnh
Lâm Kim Thư, châm chọc nói: "Thượng Vân
Dương, tiết mục ly gián của cô thật phấn khích,
nhưng thật đáng tiếc... Tôi không thích Lâm
Thanh Tuấn, vì thế không thể nào tồn tại chuyện
Lâm Kim Thư cướp bạn trai của tôi:
"Hơn nữa, cho dù chúng tôi thích cùng một
người đàn ông, cùng lắm thì chúng ta cũng không
cần nữa. Đàn ông giống như quần áo, còn bạn
thân như anh em ruột thịt. Tình cảm của bọn tôi
sợ rằng cả đời này cô cũng không hiểu được,
nhưng mà, thật đáng tiếc, cô muốn xem đi cảnh
tôi cùng Lâm Kim Thư đấu đá lẫn nhau, e rằng
khó mà thực hiện được!"
Sắc mặt Thượng Vân Dương vô cùng khó coi:
"Cho nên, vừa rồi cô đã biết hết tất cả mọi
chuyện, nhưng vẫn đứng đó nhìn tôi tự nói
chuyện một mình?"
Bạch Cẩm Sương liếc cô ta một cái trêu tức:
"Chậc chậc chậc... sao có thể nói là tự nói chuyện
một mình? Rõ ràng là một con khỉ đang làm trò
cho chúng tôi xem mà, bọn tôi đâu thể từ chối
được, có đúng không nào?”
Thượng Vân Dương tức giận đến mức thiếu
chút nữa ngất đi: 'Bạch Cẩm Sương, đồ khốn
kiếp! Cô dám nói tôi là con khỉ làm trò!"
Bạch Cẩm Sương hừ lạnh một tiếng : "Cô thật
đúng là biết tự tìm vị trí cho mình! Chẳng qua há
miệng, ngậm miệng đều là đồ khốn, còn đồ khốn
là ai thì chắc hẳn trong lòng cô phải biết rõ nhất